古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
汪革
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
寄谢无逸
宋
:
汪革
问讯江南谢康乐,溪堂春木想扶疏。
wèn xùn jiāng nán xiè kāng lè,xī táng chūn mù xiǎng fú shū。
高谈何日看挥麈,安步从来可当车。
gāo tán hé rì kàn huī zhǔ,ān bù cóng lái kě dāng chē。
但得丹霞访庞老,何须狗监荐相如。
dàn dé dān xiá fǎng páng lǎo,hé xū gǒu jiān jiàn xiāng rú。
新年更励於陵节,妻子同锄五亩蔬。
xīn nián gèng lì yú líng jié,qī zi tóng chú wǔ mǔ shū。
AI赏析
岁暮书堂
宋
:
汪革
霜重阶铺纨,风凛肌生粟。
shuāng zhòng jiē pù wán,fēng lǐn jī shēng sù。
心庄耳目清,思虑无由俗。
xīn zhuāng ěr mù qīng,sī lǜ wú yóu sú。
AI赏析
和吕居仁春日
宋
:
汪革
晏坐黉堂一事无,居官萧散似相如。
yàn zuò hóng táng yī shì wú,jū guān xiāo sàn shì xiāng rú。
偶违浊酒风前约,不见繁英雨后疏。
ǒu wéi zhuó jiǔ fēng qián yuē,bù jiàn fán yīng yǔ hòu shū。
AI赏析
贤女浦
宋
:
汪革
贤女标名几度秋,行人抚事至今愁。
xián nǚ biāo míng jǐ dù qiū,xíng rén fǔ shì zhì jīn chóu。
湘云楚雨知何处,月冷风悲江自流。
xiāng yún chǔ yǔ zhī hé chù,yuè lěng fēng bēi jiāng zì liú。
AI赏析
贤女浦
宋
:
汪革
女子能留身后名,包羞忍耻漫公卿。
nǚ zi néng liú shēn hòu míng,bāo xiū rěn chǐ màn gōng qīng。
可怜呜咽滩头水,浑似曹娥江上声。
kě lián wū yàn tān tóu shuǐ,hún shì cáo é jiāng shàng shēng。
AI赏析
诗一首
宋
:
汪革
富贵空中花,文章木上瘿。
fù guì kōng zhōng huā,wén zhāng mù shàng yǐng。
要知真实地,惟有华严境。
yào zhī zhēn shí dì,wéi yǒu huá yán jìng。
AI赏析
代荥阳公作张先生哀词
宋
:
汪革
惟古制行,必中庸兮。
wéi gǔ zhì xíng,bì zhōng yōng xī。
降及末世,戾不通兮。
jiàng jí mò shì,lì bù tōng xī。
首阳柱下,更拙工兮。
shǒu yáng zhù xià,gèng zhuō gōng xī。
AI赏析