古诗词

花仲胤妻

伊州令·寄外

花仲胤妻

西风昨夜穿帘幕。xī fēng zuó yè chuān lián mù。
闺院添消索。guī yuàn tiān xiāo suǒ。
最是梧桐零落。zuì shì wú tóng líng luò。
迤逦秋光过却。yí lǐ qiū guāng guò què。
人情音信难托。rén qíng yīn xìn nán tuō。
鱼雁成耽阁。yú yàn chéng dān gé。
教奴独自守空房,泪珠与、灯花共落。jiào nú dú zì shǒu kōng fáng,lèi zhū yǔ dēng huā gòng luò。

失调名答外

花仲胤妻

奴启情人勿见罪。nú qǐ qíng rén wù jiàn zuì。
闲将小书作尹字。xián jiāng xiǎo shū zuò yǐn zì。
情人不解其中意。qíng rén bù jiě qí zhōng yì。
问伊间别几多时。wèn yī jiān bié jǐ duō shí。
身边少个人儿。shēn biān shǎo gè rén ér。