古诗词

杜汝能

时思荐福寺

杜汝能

□知山不厌,高处更营亭。zhī shān bù yàn,gāo chù gèng yíng tíng。
对面开诗景,当空列画屏。duì miàn kāi shī jǐng,dāng kōng liè huà píng。
药生香草异,盖结古松灵。yào shēng xiāng cǎo yì,gài jié gǔ sōng líng。
见说师斋暇,时来此读经。jiàn shuō shī zhāi xiá,shí lái cǐ dú jīng。

赠陈随隐

杜汝能

父子名相继,如君又出奇。fù zi míng xiāng jì,rú jūn yòu chū qí。
乾坤钟秀气,湖海诵新诗。qián kūn zhōng xiù qì,hú hǎi sòng xīn shī。
放鹤春风远,横琴夜月迟。fàng hè chūn fēng yuǎn,héng qín yè yuè chí。
未应随大隐,闲过圣明时。wèi yīng suí dà yǐn,xián guò shèng míng shí。

寄薛泳

杜汝能

长安君别后,动即是相思。zhǎng ān jūn bié hòu,dòng jí shì xiāng sī。
料想还家日,胜如为客时。liào xiǎng hái jiā rì,shèng rú wèi kè shí。
江寒惊梦断,路远得书迟。jiāng hán jīng mèng duàn,lù yuǎn dé shū chí。
几度空凝望,春风又柳丝。jǐ dù kōng níng wàng,chūn fēng yòu liǔ sī。

寄吴梦鹤

杜汝能

怜君如泛梗,漂泊竟何之。lián jūn rú fàn gěng,piāo pō jìng hé zhī。
经岁无来信,还家是几时。jīng suì wú lái xìn,hái jiā shì jǐ shí。
秋高鸿过少,地冷菊开迟。qiū gāo hóng guò shǎo,dì lěng jú kāi chí。
屡夕寒灯下,秋吟只自知。lǚ xī hán dēng xià,qiū yín zhǐ zì zhī。

送顾梅山之扬州

杜汝能

高人必见知,已是渡淮迟。gāo rén bì jiàn zhī,yǐ shì dù huái chí。
路远飘零客,囊多绝妙诗。lù yuǎn piāo líng kè,náng duō jué miào shī。
早蝉何处听,归棹几时期。zǎo chán hé chù tīng,guī zhào jǐ shí qī。
到定陪吟宴,琼花惜过时。dào dìng péi yín yàn,qióng huā xī guò shí。

丝瓜

杜汝能

寂寥篱户入泉声,不见山容亦自清。jì liáo lí hù rù quán shēng,bù jiàn shān róng yì zì qīng。
数日雨晴秋草长,丝瓜沿上瓦墙生。shù rì yǔ qíng qiū cǎo zhǎng,sī guā yán shàng wǎ qiáng shēng。