古诗词

汪莘

柳枝词

汪莘

缫出烟丝轻袅袅,扫成雪帚重垂垂。sāo chū yān sī qīng niǎo niǎo,sǎo chéng xuě zhǒu zhòng chuí chuí。
风流举世无过柳,总合殷勤把一枝。fēng liú jǔ shì wú guò liǔ,zǒng hé yīn qín bǎ yī zhī。

水调歌头

汪莘

听说古时月,皎洁胜今时。tīng shuō gǔ shí yuè,jiǎo jié shèng jīn shí。
今人但见今月,也道似琉璃。jīn rén dàn jiàn jīn yuè,yě dào shì liú lí。
君看少年眸子,那比婴儿神彩,投老又堪悲。jūn kàn shǎo nián móu zi,nà bǐ yīng ér shén cǎi,tóu lǎo yòu kān bēi。
明月不再盛,玉斧亦何为。míng yuè bù zài shèng,yù fǔ yì hé wèi。
约东坡,招太白,试寻思。yuē dōng pō,zhāo tài bái,shì xún sī。
凭谁斫却,里面桂影数千枝。píng shuí zhuó què,lǐ miàn guì yǐng shù qiān zhī。
忆在无怀天上,仍向有虞宫殿,看月到陈隋。yì zài wú huái tiān shàng,réng xiàng yǒu yú gōng diàn,kàn yuè dào chén suí。
别有一轮月,万古没成亏。bié yǒu yī lún yuè,wàn gǔ méi chéng kuī。

浪淘沙令·与外甥吴晋良游落石

汪莘

天末起凉风。tiān mò qǐ liáng fēng。
云气匆匆。yún qì cōng cōng。
如今何处有英雄。rú jīn hé chù yǒu yīng xióng。
独佩一壶溪上去,秋水澄空。dú pèi yī hú xī shàng qù,qiū shuǐ chéng kōng。
绝壁耸云中,倒挂青松。jué bì sǒng yún zhōng,dào guà qīng sōng。
醉歌汉殿与秦宫。zuì gē hàn diàn yǔ qín gōng。
日现山西留不住,目送飞鸿。rì xiàn shān xī liú bù zhù,mù sòng fēi hóng。

贺新郎·去郢频回首

汪莘

去郢频回首。qù yǐng pín huí shǒu。
正横江、荪桡容与,兰旌悠久。zhèng héng jiāng sūn ráo róng yǔ,lán jīng yōu jiǔ。
怅望龙门都不见,似把长楸孤负。chàng wàng lóng mén dōu bù jiàn,shì bǎ zhǎng qiū gū fù。
念往日、佳人为偶。niàn wǎng rì jiā rén wèi ǒu。
独向芳洲相思处,采苹花、杜若空盈手。dú xiàng fāng zhōu xiāng sī chù,cǎi píng huā dù ruò kōng yíng shǒu。
乘赤豹,谁来后。chéng chì bào,shuí lái hòu。
云中眼界穷高厚。yún zhōng yǎn jiè qióng gāo hòu。
览山川、冀州还在,陶唐何有。lǎn shān chuān jì zhōu hái zài,táo táng hé yǒu。
木叶纷纷秋风晚,缥缈潇湘左右。mù yè fēn fēn qiū fēng wǎn,piāo miǎo xiāo xiāng zuǒ yòu。
见帝子、冰魂厮守。jiàn dì zi bīng hún sī shǒu。
应记薰弦相对日,酹一杯、太乙东皇酒。yīng jì xūn xián xiāng duì rì,lèi yī bēi tài yǐ dōng huáng jiǔ。
问此意,君知否。wèn cǐ yì,jūn zhī fǒu。

沁园春·自题方壶

汪莘

春至伤春,秋至悲秋,谁在华胥。chūn zhì shāng chūn,qiū zhì bēi qiū,shuí zài huá xū。
叹谪仙才气,飞扬跋扈,渊明何事,慷慨欷歔。tàn zhé xiān cái qì,fēi yáng bá hù,yuān míng hé shì,kāng kǎi xī xū。
自我少年,如今晚境,行半人间真有馀。zì wǒ shǎo nián,rú jīn wǎn jìng,xíng bàn rén jiān zhēn yǒu yú。
都休问,且一觞一咏,吾爱吾庐。dōu xiū wèn,qiě yī shāng yī yǒng,wú ài wú lú。
南皋境界何如。nán gāo jìng jiè hé rú。
舍明月清风谁与居。shě míng yuè qīng fēng shuí yǔ jū。
望蓬山路杳,万株翠桧,方壶门掩,四面红蕖。wàng péng shān lù yǎo,wàn zhū cuì guì,fāng hú mén yǎn,sì miàn hóng qú。
中有佳人,绰如姑射,一炷清香满太虚。zhōng yǒu jiā rén,chuò rú gū shè,yī zhù qīng xiāng mǎn tài xū。
尘寰外,被鸣鸾报客,飞鹤传书。chén huán wài,bèi míng luán bào kè,fēi hè chuán shū。

贺新郎·寄刘阆风祭酒

汪莘

晓趁西湖约。xiǎo chèn xī hú yuē。
到湖头,烟消日出,波生雨脚。dào hú tóu,yān xiāo rì chū,bō shēng yǔ jiǎo。
日挈白鱼携碧酒,要与诗人共酌。rì qiè bái yú xié bì jiǔ,yào yǔ shī rén gòng zhuó。
把楼上、珠帘卷却。bǎ lóu shàng zhū lián juǎn què。
坐对荷花三万朵,念西邻、未嫁肌如削。zuò duì hé huā sān wàn duǒ,niàn xī lín wèi jià jī rú xuē。
待折与,不堪著。dài zhé yǔ,bù kān zhù。
别来又见秋萧索。bié lái yòu jiàn qiū xiāo suǒ。
恨无由、将余风月,伴君云鹤。hèn wú yóu jiāng yú fēng yuè,bàn jūn yún hè。
想见登山临水处,醉把茱萸盘礴。xiǎng jiàn dēng shān lín shuǐ chù,zuì bǎ zhū yú pán bó。
唱白雪、阳春新作。chàng bái xuě yáng chūn xīn zuò。
一自东篱人去后,算人间,黄菊空零落。yī zì dōng lí rén qù hòu,suàn rén jiān,huáng jú kōng líng luò。
叹作者,多命薄。tàn zuò zhě,duō mìng báo。

浣溪沙

汪莘

一曲清溪绕舍流。yī qū qīng xī rào shě liú。
数间茅屋正宜秋。shù jiān máo wū zhèng yí qiū。
芙蓉灼灼出墙头。fú róng zhuó zhuó chū qiáng tóu。
元亮气高还作令,少陵形瘦不封侯。yuán liàng qì gāo hái zuò lìng,shǎo líng xíng shòu bù fēng hóu。
村醪闲饮两三瓯。cūn láo xián yǐn liǎng sān ōu。

满江红·谢孟使君

汪莘

荆楚岁时,念自古、登临风俗。jīng chǔ suì shí,niàn zì gǔ dēng lín fēng sú。
休更道、桓家车骑,谢家丝竹。xiū gèng dào huán jiā chē qí,xiè jiā sī zhú。
不觉吹将头上帽,可来共采篱边菊。bù jué chuī jiāng tóu shàng mào,kě lái gòng cǎi lí biān jú。
叹如今,重九有何人,相追逐。tàn rú jīn,zhòng jiǔ yǒu hé rén,xiāng zhuī zhú。
穷处士,枯如木。qióng chù shì,kū rú mù。
贤太守,温如玉。xián tài shǒu,wēn rú yù。
遣厨人馈酒,廪人馈粟。qiǎn chú rén kuì jiǔ,lǐn rén kuì sù。
欲寄唐虞无限意,离骚都是相思曲。yù jì táng yú wú xiàn yì,lí sāo dōu shì xiāng sī qū。
奈两三、寒蝶尚于飞,秋光促。nài liǎng sān hán dié shàng yú fēi,qiū guāng cù。

念奴娇·寄孟使君

汪莘

龙山高会,忆当时宾主,风流云散。lóng shān gāo huì,yì dāng shí bīn zhǔ,fēng liú yún sàn。
今日紫阳峰顶上,人望旌旗天半。jīn rì zǐ yáng fēng dǐng shàng,rén wàng jīng qí tiān bàn。
万叠红蕖,千层黄菊,照耀成飞观。wàn dié hóng qú,qiān céng huáng jú,zhào yào chéng fēi guān。
西风浩荡,碧天斜去双雁。xī fēng hào dàng,bì tiān xié qù shuāng yàn。
遥想健笔淋漓,龙蛇落纸,妙句高张翰。yáo xiǎng jiàn bǐ lín lí,lóng shé luò zhǐ,miào jù gāo zhāng hàn。
笼日轻霞横数抹,绿水金波相间。lóng rì qīng xiá héng shù mǒ,lǜ shuǐ jīn bō xiāng jiān。
目寄宣平,神追师道,归棹摇星汉。mù jì xuān píng,shén zhuī shī dào,guī zhào yáo xīng hàn。
城中万户,烛光香雾交贯。chéng zhōng wàn hù,zhú guāng xiāng wù jiāo guàn。

满江红·万古灰飞

汪莘

万古灰飞,算何用、黄金满屋。wàn gǔ huī fēi,suàn hé yòng huáng jīn mǎn wū。
吾老矣,几番重九,几杯醽醁。wú lǎo yǐ,jǐ fān zhòng jiǔ,jǐ bēi líng lù。
此日登临多恨别,明年强健何由卜。cǐ rì dēng lín duō hèn bié,míng nián qiáng jiàn hé yóu bo。
且唤教、儿女逐人来,寻黄菊。qiě huàn jiào ér nǚ zhú rén lái,xún huáng jú。
苹已白,枫犹绿。píng yǐ bái,fēng yóu lǜ。
鲈已晚,橙初熟。lú yǐ wǎn,chéng chū shú。
叹人间何事,稍如吾欲。tàn rén jiān hé shì,shāo rú wú yù。
五柳爱寻王母使,三闾好作湘妃曲。wǔ liǔ ài xún wáng mǔ shǐ,sān lǘ hǎo zuò xiāng fēi qū。
向飘风、冻雨返柴扉,骑黄犊。xiàng piāo fēng dòng yǔ fǎn chái fēi,qí huáng dú。

蓦山溪·金风玉露

汪莘

金风玉露,洗出乾坤体。jīn fēng yù lù,xǐ chū qián kūn tǐ。
乘兴到前村,见一片、清溪无底。chéng xīng dào qián cūn,jiàn yī piàn qīng xī wú dǐ。
竹篱茅舍,鸡犬两三家,寻渔父,问湘灵,拄杖斜阳里。zhú lí máo shě,jī quǎn liǎng sān jiā,xún yú fù,wèn xiāng líng,zhǔ zhàng xié yáng lǐ。
青春误我,白发今如此。qīng chūn wù wǒ,bái fā jīn rú cǐ。
幸自识方壶,有个人、神通游戏。xìng zì shí fāng hú,yǒu gè rén shén tōng yóu xì。
涧边野鹤,岩上忽孤云,倾浊酒,对黄花,又似东篱子。jiàn biān yě hè,yán shàng hū gū yún,qīng zhuó jiǔ,duì huáng huā,yòu shì dōng lí zi。

生查子·忆去秋抱病过冬,因赋此

汪莘

春来春色佳,秋至秋光好。chūn lái chūn sè jiā,qiū zhì qiū guāng hǎo。
无计奈春归,又看秋光老。wú jì nài chūn guī,yòu kàn qiū guāng lǎo。
去年飞雪时,病与梅花道。qù nián fēi xuě shí,bìng yǔ méi huā dào。
来岁雪飞时,为把金樽倒。lái suì xuě fēi shí,wèi bǎ jīn zūn dào。

感皇恩

汪莘

年少好寻芳,早春时节。nián shǎo hǎo xún fāng,zǎo chūn shí jié。
飞去飞来似蝴蝶。fēi qù fēi lái shì hú dié。
如今老大,懒趁五陵豪侠。rú jīn lǎo dà,lǎn chèn wǔ líng háo xiá。
梦中时听得,秦箫咽。mèng zhōng shí tīng dé,qín xiāo yàn。
割断人间,柳枝桃叶。gē duàn rén jiān,liǔ zhī táo yè。
海上书来恨离别。hǎi shàng shū lái hèn lí bié。
旧游还在,空锁烟霞万叠。jiù yóu hái zài,kōng suǒ yān xiá wàn dié。
举杯相忆处,青天月。jǔ bēi xiāng yì chù,qīng tiān yuè。

忆秦娥

汪莘

村南北。cūn nán běi。
夜来陡觉霜风急。yè lái dǒu jué shuāng fēng jí。
霜风急。shuāng fēng jí。
征途情绪,塞垣消息。zhēng tú qíng xù,sāi yuán xiāo xī。
佳人独倚琵琶泣。jiā rén dú yǐ pí pá qì。
一江明月空相忆。yī jiāng míng yuè kōng xiāng yì。
空相忆。kōng xiāng yì。
寒衣未絮,荻花狼籍。hán yī wèi xù,dí huā láng jí。

点绛唇

汪莘

数朵芙蕖,嫣然一笑凌清晓。shù duǒ fú qú,yān rán yī xiào líng qīng xiǎo。
谢家池沼。xiè jiā chí zhǎo。
秋景偏宜少。qiū jǐng piān yí shǎo。
气挟清霜,似把群花小。qì xié qīng shuāng,shì bǎ qún huā xiǎo。
秋风袅。qiū fēng niǎo。
湘君来了。xiāng jūn lái le。
一曲烟波渺。yī qū yān bō miǎo。

菩萨蛮

汪莘

问言何处秋光好。wèn yán hé chù qiū guāng hǎo。
当年曾过长洲道。dāng nián céng guò zhǎng zhōu dào。
一望没遮拦。yī wàng méi zhē lán。
天宽水亦宽。tiān kuān shuǐ yì kuān。
也因轻霭扫。yě yīn qīng ǎi sǎo。
也傍斜晖讨。yě bàng xié huī tǎo。
指点与君看。zhǐ diǎn yǔ jūn kàn。
画他难不难。huà tā nán bù nán。

桃源忆故人

汪莘

人间只解留春住。rén jiān zhǐ jiě liú chūn zhù。
不管秋归去。bù guǎn qiū guī qù。
一阵西窗风雨。yī zhèn xī chuāng fēng yǔ。
秋也归何处。qiū yě guī hé chù。
柴扉半掩闲庭户。chái fēi bàn yǎn xián tíng hù。
黄叶青苔无数。huáng yè qīng tái wú shù。
犹把小春分付。yóu bǎ xiǎo chūn fēn fù。
梅蕊前村路。méi ruǐ qián cūn lù。

浣溪沙·九日

汪莘

青女催人两鬓霜。qīng nǚ cuī rén liǎng bìn shuāng。
自篘白酒作重阳。zì chōu bái jiǔ zuò zhòng yáng。
方壶老子莫凄凉。fāng hú lǎo zi mò qī liáng。
天地两三胡蝶梦,古今多少菊花香。tiān dì liǎng sān hú dié mèng,gǔ jīn duō shǎo jú huā xiāng。
只将破帽送秋光。zhǐ jiāng pò mào sòng qiū guāng。

点绛唇

汪莘

晓角霜天,昼帘却是春天气。xiǎo jiǎo shuāng tiān,zhòu lián què shì chūn tiān qì。
小园行处。xiǎo yuán xíng chù。
双蝶相随至。shuāng dié xiāng suí zhì。
恰向梅边,又向桃边觑。qià xiàng méi biān,yòu xiàng táo biān qù。
孜孜地。zī zī dì。
访兰寻蕙。fǎng lán xún huì。
谁会幽人意。shuí huì yōu rén yì。

汉宫春

汪莘

春色平分,甚偏他杨柳,分外风流。chūn sè píng fēn,shén piān tā yáng liǔ,fēn wài fēng liú。
夭桃自适其适,一笑还休。yāo táo zì shì qí shì,yī xiào hái xiū。
可怜仙李,对东风、却少温柔。kě lián xiān lǐ,duì dōng fēng què shǎo wēn róu。
争奈得、海棠妆点,向人浑不知羞。zhēng nài dé hǎi táng zhuāng diǎn,xiàng rén hún bù zhī xiū。
谁觉韶华如梦,到酴醾开后,莺语供愁。shuí jué sháo huá rú mèng,dào tú mí kāi hòu,yīng yǔ gōng chóu。
天教姚黄晚出,贵与王侔。tiān jiào yáo huáng wǎn chū,guì yǔ wáng móu。
花中隐者,有春兰、秋菊俱优。huā zhōng yǐn zhě,yǒu chūn lán qiū jú jù yōu。
须是到、溪山清冻,江梅香喷枝头。xū shì dào xī shān qīng dòng,jiāng méi xiāng pēn zhī tóu。
2421234567»