古诗词

车若水

玉涧寻梅思先祖隘轩著书处

车若水

涧水流亭北,莓苔片石平。jiàn shuǐ liú tíng běi,méi tái piàn shí píng。
寒山几点白,残日一杯清。hán shān jǐ diǎn bái,cán rì yī bēi qīng。
希圣言犹在,斯人天不生。xī shèng yán yóu zài,sī rén tiān bù shēng。
当年结深屋,岂为适闲情。dāng nián jié shēn wū,qǐ wèi shì xián qíng。

恸立斋先生

车若水

元元含望久,及是事方新。yuán yuán hán wàng jiǔ,jí shì shì fāng xīn。
四海看更化,皇天忍误人。sì hǎi kàn gèng huà,huáng tiān rěn wù rén。
多于闲论议,得听古经纶。duō yú xián lùn yì,dé tīng gǔ jīng lún。
岂不怀斯世,吾今爱此身。qǐ bù huái sī shì,wú jīn ài cǐ shēn。

江湖伟观

车若水

十年不到一凭阑,景色依然两鬓斑。shí nián bù dào yī píng lán,jǐng sè yī rán liǎng bìn bān。
龙蜃吐云天入海,楼台倒影水衔山。lóng shèn tǔ yún tiān rù hǎi,lóu tái dào yǐng shuǐ xián shān。
僧于僻寺难为隐,人在扁舟不是闲。sēng yú pì sì nán wèi yǐn,rén zài biǎn zhōu bù shì xián。
孤鹤似寻和靖宅,盘空飞下又飞还。gū hè shì xún hé jìng zhái,pán kōng fēi xià yòu fēi hái。

小溪道中时己亥荒甚

车若水

风前有地皆榆叶,秋后何人问菊花。fēng qián yǒu dì jiē yú yè,qiū hòu hé rén wèn jú huā。
客路一杯茅店酒,相逢僧亦话生涯。kè lù yī bēi máo diàn jiǔ,xiāng féng sēng yì huà shēng yá。

与史宰山泉

车若水

十亩山田手自耕,括囊安分是平生。shí mǔ shān tián shǒu zì gēng,kuò náng ān fēn shì píng shēng。
西州豪杰无皇甫,懒去虚干向上名。xī zhōu háo jié wú huáng fǔ,lǎn qù xū gàn xiàng shàng míng。

庚申

车若水

襄阳耆旧总堪羞,只有庞公已入州。xiāng yáng qí jiù zǒng kān xiū,zhǐ yǒu páng gōng yǐ rù zhōu。
自向芭蕉眠夜雨,不堪更鼓在床头。zì xiàng bā jiāo mián yè yǔ,bù kān gèng gǔ zài chuáng tóu。

明妃

车若水

万里来朝拜宠归,琵琶下马册阏氏。wàn lǐ lái cháo bài chǒng guī,pí pá xià mǎ cè è shì。
虚传千古和戎话,不道当年虏自衰。xū chuán qiān gǔ hé róng huà,bù dào dāng nián lǔ zì shuāi。

中秋有感

车若水

村屋半蹲鹈鴂晚,吴江一叶鷾鸸秋。cūn wū bàn dūn tí jué wǎn,wú jiāng yī yè yì ér qiū。
北边又听寒来信,近日何人万户侯。běi biān yòu tīng hán lái xìn,jìn rì hé rén wàn hù hóu。

寄瑞岩老煜无取

车若水

凉月空山挂祖衣,猿啼塔树昔人非。liáng yuè kōng shān guà zǔ yī,yuán tí tǎ shù xī rén fēi。
春风早已青青柳,莫在梅花飞后飞。chūn fēng zǎo yǐ qīng qīng liǔ,mò zài méi huā fēi hòu fēi。

呈立斋先生

车若水

童牙苦呫毕,嚼瓜灯烬烂。tóng yá kǔ tiè bì,jué guā dēng jìn làn。
衡缩高于丘,才作文字看。héng suō gāo yú qiū,cái zuò wén zì kàn。
精微隔几尘,健笔抵流湍。jīng wēi gé jǐ chén,jiàn bǐ dǐ liú tuān。
开眼天地燎,始识用书难。kāi yǎn tiān dì liáo,shǐ shí yòng shū nán。
千葩惭一实,本根耐岁寒。qiān pā cán yī shí,běn gēn nài suì hán。

思远

车若水

白兔速圩顶,暗壁收遗编。bái tù sù wéi dǐng,àn bì shōu yí biān。
握之不盈掬,而能千万年。wò zhī bù yíng jū,ér néng qiān wàn nián。
天地可无人,秦火乃可然。tiān dì kě wú rén,qín huǒ nǎi kě rán。
其粗洒扫间,其精造化先。qí cū sǎ sǎo jiān,qí jīng zào huà xiān。
后来读书者,暗引佛与仙。hòu lái dú shū zhě,àn yǐn fú yǔ xiān。
之人胡弗灵,所论各有偏。zhī rén hú fú líng,suǒ lùn gè yǒu piān。
嚣祲碍亭毒,三精惨不鲜。xiāo jìn ài tíng dú,sān jīng cǎn bù xiān。
涂饰为善治,制作埋九渊。tú shì wèi shàn zhì,zhì zuò mái jiǔ yuān。
固有二三子,梯级堪攀缘。gù yǒu èr sān zi,tī jí kān pān yuán。
夜永发孤啑,思远能废眠。yè yǒng fā gū shà,sī yuǎn néng fèi mián。
拔地为五岳,岂其高到天。bá dì wèi wǔ yuè,qǐ qí gāo dào tiān。

儳言

车若水

娲皇识五石,炼之能补天。wā huáng shí wǔ shí,liàn zhī néng bǔ tiān。
补天有何迹,五石世不传。bǔ tiān yǒu hé jì,wǔ shí shì bù chuán。
五石岂不传,人心禀灵坚。wǔ shí qǐ bù chuán,rén xīn bǐng líng jiān。
一日彝伦叙,千年造化全。yī rì yí lún xù,qiān nián zào huà quán。
此石经几炼,天亦经几补。cǐ shí jīng jǐ liàn,tiān yì jīng jǐ bǔ。
火候吾有之,吾师鲁男子。huǒ hòu wú yǒu zhī,wú shī lǔ nán zi。

偶书呈雪溪葛守正

车若水

秦埃幻六籍,斯文天地屯。qín āi huàn liù jí,sī wén tiān dì tún。
詝言嘈万喙,渺不游其津。zhǔ yán cáo wàn huì,miǎo bù yóu qí jīn。
作者能几何,落落星已晨。zuò zhě néng jǐ hé,luò luò xīng yǐ chén。
单其千载传,觑斑尤苦辛。dān qí qiān zài chuán,qù bān yóu kǔ xīn。
毫芒忽有会,不能全吾神。háo máng hū yǒu huì,bù néng quán wú shén。
颇怪十年前,出语辄可人。pǒ guài shí nián qián,chū yǔ zhé kě rén。
功深道更拙,敝帚聊自珍。gōng shēn dào gèng zhuō,bì zhǒu liáo zì zhēn。

不寐

车若水

通夕不能寐,隔户闻钟声。tōng xī bù néng mèi,gé hù wén zhōng shēng。
野鸡四方啼,披衣天未明。yě jī sì fāng tí,pī yī tiān wèi míng。
萧条六合内,耿耿华发生。xiāo tiáo liù hé nèi,gěng gěng huá fā shēng。
断鳌何能立四极,杞人忧天自心失。duàn áo hé néng lì sì jí,qǐ rén yōu tiān zì xīn shī。
黄昏野沽添一盂,孔孟行世非我力。huáng hūn yě gū tiān yī yú,kǒng mèng xíng shì fēi wǒ lì。

见筼窗先生

车若水

关扃守残经,坐几刓无漆。guān jiōng shǒu cán jīng,zuò jǐ wán wú qī。
风惊雨劫破窗寒,猛心直矢圣贤室。fēng jīng yǔ jié pò chuāng hán,měng xīn zhí shǐ shèng xián shì。
蛰蝇眩光弹夜纸,一膜不透千千里。zhé yíng xuàn guāng dàn yè zhǐ,yī mó bù tòu qiān qiān lǐ。
帢帻檠奎照屋明,中津弗截衣带水。qià zé qíng kuí zhào wū míng,zhōng jīn fú jié yī dài shuǐ。
敦彝久掩生深尘,大启户牖来无人。dūn yí jiǔ yǎn shēng shēn chén,dà qǐ hù yǒu lái wú rén。
眼中孺子差可语,可语不语悔千古。yǎn zhōng rú zi chà kě yǔ,kě yǔ bù yǔ huǐ qiān gǔ。

寄鲍府教宏博

车若水

漆文虫章孔壁冷,秦烟不烬收馀矿。qī wén chóng zhāng kǒng bì lěng,qín yān bù jìn shōu yú kuàng。
人心万古无代谢,六龙当天枢极炯。rén xīn wàn gǔ wú dài xiè,liù lóng dāng tiān shū jí jiǒng。
赤帝芟嬴能几年,丛葭乱苇书千千。chì dì shān yíng néng jǐ nián,cóng jiā luàn wěi shū qiān qiān。
商盘周敦赝今古,魏殿吴宫凿后先。shāng pán zhōu dūn yàn jīn gǔ,wèi diàn wú gōng záo hòu xiān。
汗将九牛牵不上,从容一丝经万象。hàn jiāng jiǔ niú qiān bù shàng,cóng róng yī sī jīng wàn xiàng。
百年文献来典谟,我欲盟君分石渠。bǎi nián wén xiàn lái diǎn mó,wǒ yù méng jūn fēn shí qú。

和立斋先生雁山韵

车若水

洗山出穹石,削空蹲苍城。xǐ shān chū qióng shí,xuē kōng dūn cāng chéng。
一清屹万古,何物相与形。yī qīng yì wàn gǔ,hé wù xiāng yǔ xíng。
步涉贪深游,往往神所兵。bù shè tān shēn yóu,wǎng wǎng shén suǒ bīng。
立斋立千仞,天地鉴清声。lì zhāi lì qiān rèn,tiān dì jiàn qīng shēng。
平平溯龙准,不见猿鸟惊。píng píng sù lóng zhǔn,bù jiàn yuán niǎo jīng。
斯道今泬寥,斯人世重轻。sī dào jīn jué liáo,sī rén shì zhòng qīng。
擎天只柱健,此嘱谁堪膺。qíng tiān zhǐ zhù jiàn,cǐ zhǔ shuí kān yīng。

游灵岩

车若水

一径碧如合,四山危欲堕。yī jìng bì rú hé,sì shān wēi yù duò。
天低鸟不飞,露湿龙常过。tiān dī niǎo bù fēi,lù shī lóng cháng guò。
岩根小叶下,境净不可唾。yán gēn xiǎo yè xià,jìng jìng bù kě tuò。
深杳洞出云,冷钟佛惊卧。shēn yǎo dòng chū yún,lěng zhōng fú jīng wò。
川僧住八年,有此清福大。chuān sēng zhù bā nián,yǒu cǐ qīng fú dà。
而我寻盟来,坐借蒲团破。ér wǒ xún méng lái,zuò jiè pú tuán pò。
灯深眼双青,各话其所课。dēng shēn yǎn shuāng qīng,gè huà qí suǒ kè。
我谷未必实,他华已成果。wǒ gǔ wèi bì shí,tā huá yǐ chéng guǒ。
归来宜有馀,吾道岂全懦。guī lái yí yǒu yú,wú dào qǐ quán nuò。
壁间清献存,当年愧轻和。bì jiān qīng xiàn cún,dāng nián kuì qīng hé。