古诗词

邵博

念奴娇

邵博

天然潇洒,尽人间、无物堪齐标格。tiān rán xiāo sǎ,jǐn rén jiān wú wù kān qí biāo gé。
只与姮娥为伴侣,方显一家颜色。zhǐ yǔ héng é wèi bàn lǚ,fāng xiǎn yī jiā yán sè。
好是多情,一年一度,首作东君客。hǎo shì duō qíng,yī nián yī dù,shǒu zuò dōng jūn kè。
竹篱茅舍,典刑别是清白。zhú lí máo shě,diǎn xíng bié shì qīng bái。
惆怅玉杵无凭,蓝桥人去,空锁神仙宅。chóu chàng yù chǔ wú píng,lán qiáo rén qù,kōng suǒ shén xiān zhái。
今日天涯凭马上,忽见轻盈冰魄。jīn rì tiān yá píng mǎ shàng,hū jiàn qīng yíng bīng pò。
恰似当年,温柔乡里,晓看新妆额。qià shì dāng nián,wēn róu xiāng lǐ,xiǎo kàn xīn zhuāng é。
临风三嗅,挽条不忍空摘。lín fēng sān xiù,wǎn tiáo bù rěn kōng zhāi。

春晚登郡楼

邵博

久客无欢意,经时只倦游。jiǔ kè wú huān yì,jīng shí zhǐ juàn yóu。
落花犹解舞,飞絮太侵愁。luò huā yóu jiě wǔ,fēi xù tài qīn chóu。
日暮闻吹角,春归独倚楼。rì mù wén chuī jiǎo,chūn guī dú yǐ lóu。
平生湖海愿,幽兴满扁舟。píng shēng hú hǎi yuàn,yōu xīng mǎn biǎn zhōu。

寄潼川漕虞齐年

邵博

尽略威严拊困穷,使车三出未论功。jǐn lüè wēi yán fǔ kùn qióng,shǐ chē sān chū wèi lùn gōng。
交游善者疑多可,节义临之凛不同。jiāo yóu shàn zhě yí duō kě,jié yì lín zhī lǐn bù tóng。
惜我已生前辈后,求君须向古人中。xī wǒ yǐ shēng qián bèi hòu,qiú jūn xū xiàng gǔ rén zhōng。
北堂老监归何晚,四海今还贞观风。běi táng lǎo jiān guī hé wǎn,sì hǎi jīn hái zhēn guān fēng。

题智永上人潇湘夜雨图

邵博

曾拟扁舟湘水西,夜窗听雨数归期。céng nǐ biǎn zhōu xiāng shuǐ xī,yè chuāng tīng yǔ shù guī qī。
归来偶对高人画,却忆当年夜雨时。guī lái ǒu duì gāo rén huà,què yì dāng nián yè yǔ shí。

云安下偶成

邵博

轻波飐鸭头,小艇翔燕尾。qīng bō zhǎn yā tóu,xiǎo tǐng xiáng yàn wěi。
风沙三十程,云水一千里。fēng shā sān shí chéng,yún shuǐ yī qiān lǐ。
雪尽晚寒轻,日长春睡美。xuě jǐn wǎn hán qīng,rì zhǎng chūn shuì měi。
汀芜翘碧茅,岸树裹红蕊。tīng wú qiào bì máo,àn shù guǒ hóng ruǐ。
江浮清镜中,山入翠屏里。jiāng fú qīng jìng zhōng,shān rù cuì píng lǐ。
蜀鸟已惊心,巴猿犹恻耳。shǔ niǎo yǐ jīng xīn,bā yuán yóu cè ěr。
竹节数名滩,桃花验新水。zhú jié shù míng tān,táo huā yàn xīn shuǐ。
谷莺歌尚慵,樯燕舞何喜。gǔ yīng gē shàng yōng,qiáng yàn wǔ hé xǐ。
落日浪镕金,残花风剪绮。luò rì làng róng jīn,cán huā fēng jiǎn qǐ。
斯游兴最多,了不知行止。sī yóu xīng zuì duō,le bù zhī xíng zhǐ。

题司马相如琴台

邵博

长卿本豪杰,礼法安可处。zhǎng qīng běn háo jié,lǐ fǎ ān kě chù。
手弹南风琴,心调东邻女。shǒu dàn nán fēng qín,xīn diào dōng lín nǚ。
杂身佣保中,初不忌笑侮。zá shēn yōng bǎo zhōng,chū bù jì xiào wǔ。
大者固已立,下此皆可补。dà zhě gù yǐ lì,xià cǐ jiē kě bǔ。
三赋争日星,一书起今古。sān fù zhēng rì xīng,yī shū qǐ jīn gǔ。
其馀不自秘,辄为人所取。qí yú bù zì mì,zhé wèi rén suǒ qǔ。
何当尽见之,真是文章祖。hé dāng jǐn jiàn zhī,zhēn shì wén zhāng zǔ。
凛然千载下,英气犹可睹。lǐn rán qiān zài xià,yīng qì yóu kě dǔ。
儿曹尔何知,杯酒那可污。ér cáo ěr hé zhī,bēi jiǔ nà kě wū。
故台已丘墟,胜绝谁敢据。gù tái yǐ qiū xū,shèng jué shuí gǎn jù。
我来访遗迹,低回不忍去。wǒ lái fǎng yí jì,dī huí bù rěn qù。
诗成欲叫君,云车隔烟雾。shī chéng yù jiào jūn,yún chē gé yān wù。

泊云安下大风骤雨作柏梁体一篇

邵博

晴空赤日飞丹霞,扁舟春热汗且呀。qíng kōng chì rì fēi dān xiá,biǎn zhōu chūn rè hàn qiě ya。
寒温之候无乃差,朝犹挟纩莫著纱。hán wēn zhī hòu wú nǎi chà,cháo yóu xié kuàng mò zhù shā。
祝融暴横势莫加,骤将炎赫移韶华。zhù róng bào héng shì mò jiā,zhòu jiāng yán hè yí sháo huá。
东皇游冶穷豪奢,未终节序还其家。dōng huáng yóu yě qióng háo shē,wèi zhōng jié xù hái qí jiā。
忽惊猛吹扬白沙,烟云四起相邀遮。hū jīng měng chuī yáng bái shā,yān yún sì qǐ xiāng yāo zhē。
空中轣辘鸣雷车,枞枞白雨悬乱麻。kōng zhōng lì lù míng léi chē,cōng cōng bái yǔ xuán luàn má。
风师雨将相矜夸,千刃万槊争嚣哗。fēng shī yǔ jiāng xiāng jīn kuā,qiān rèn wàn shuò zhēng xiāo huā。
玄旌皂纛何纷葩,势摇两蜀掀三巴。xuán jīng zào dào hé fēn pā,shì yáo liǎng shǔ xiān sān bā。
须臾雨止雷停挝,苍云扫尽天无瑕。xū yú yǔ zhǐ léi tíng wō,cāng yún sǎo jǐn tiān wú xiá。
恍如脱兔离轻罝,回头已见羲轮斜。huǎng rú tuō tù lí qīng jū,huí tóu yǐ jiàn xī lún xié。
山开水静风色嘉,喜翔燕雀嬉鱼虾。shān kāi shuǐ jìng fēng sè jiā,xǐ xiáng yàn què xī yú xiā。
红颠白倒纷残花,披张林叶舒草芽。hóng diān bái dào fēn cán huā,pī zhāng lín yè shū cǎo yá。
阴阳变化谁咄嗟,风云乃尔相喧拿。yīn yáng biàn huà shuí duō jiē,fēng yún nǎi ěr xiāng xuān ná。
大哉一气通幽遐,彼苍高远安能涯。dà zāi yī qì tōng yōu xiá,bǐ cāng gāo yuǎn ān néng yá。
倚峰吟望心目赊,碧云千里号归鸦。yǐ fēng yín wàng xīn mù shē,bì yún qiān lǐ hào guī yā。