古诗词

来梓

子猷访戴

来梓

四山摇玉夜光浮,一舸玻璃凝不流。sì shān yáo yù yè guāng fú,yī gě bō lí níng bù liú。
若使过门相见了,千年风致一时休。ruò shǐ guò mén xiāng jiàn le,qiān nián fēng zhì yī shí xiū。

杜甫游春

来梓

典尽春衣不肯归,熊儿扶过瀼溪西。diǎn jǐn chūn yī bù kěn guī,xióng ér fú guò ráng xī xī。
伤时怀抱深于海,掠眼风光醉似泥。shāng shí huái bào shēn yú hǎi,lüè yǎn fēng guāng zuì shì ní。

六言二首

来梓

叶淅历而争堕,菊徘徊而尚开。yè xī lì ér zhēng duò,jú pái huái ér shàng kāi。
流年逼人太甚,佳客折简不来。liú nián bī rén tài shén,jiā kè zhé jiǎn bù lái。

六言二首

来梓

行空月不著相,出岫云无恋心。xíng kōng yuè bù zhù xiāng,chū xiù yún wú liàn xīn。
胸中一丘一壑,不矶城市山林。xiōng zhōng yī qiū yī hè,bù jī chéng shì shān lín。