古诗词

周弼

秋日马上

周弼

本无谋略强谈兵,每愧临边病未能。běn wú móu lüè qiáng tán bīng,měi kuì lín biān bìng wèi néng。
筋力岂知犹可喜,一鞍千里到江陵。jīn lì qǐ zhī yóu kě xǐ,yī ān qiān lǐ dào jiāng líng。

许市罩鱼

周弼

网边分得尾纤纤,腥却莼丝莫厌嫌。wǎng biān fēn dé wěi xiān xiān,xīng què chún sī mò yàn xián。
自有野人相料理,柳阴茅店一包盐。zì yǒu yě rén xiāng liào lǐ,liǔ yīn máo diàn yī bāo yán。

赠别水云翁

周弼

离离双鬓似秋蓬,惯逐沙鸥与断鸿。lí lí shuāng bìn shì qiū péng,guàn zhú shā ōu yǔ duàn hóng。
漂母矶头春水阔,扁舟何处系东风。piāo mǔ jī tóu chūn shuǐ kuò,biǎn zhōu hé chù xì dōng fēng。

烟中梅

周弼

冷花疏蕊竹间横,浅薄笼烟淡作晴。lěng huā shū ruǐ zhú jiān héng,qiǎn báo lóng yān dàn zuò qíng。
怊怅野桥春水断,几回相见不分明。chāo chàng yě qiáo chūn shuǐ duàn,jǐ huí xiāng jiàn bù fēn míng。

仲宣楼

周弼

仲宣徙倚思归后,又复谁传独步名。zhòng xuān xǐ yǐ sī guī hòu,yòu fù shuí chuán dú bù míng。
自昔城闉虽尚在,至今波浪未尝平。zì xī chéng yīn suī shàng zài,zhì jīn bō làng wèi cháng píng。
半规赤日沈荒渚,一缕黄烟起废城。bàn guī chì rì shěn huāng zhǔ,yī lǚ huáng yān qǐ fèi chéng。
梅落碎花催塞色,葭横响叶弄边声。méi luò suì huā cuī sāi sè,jiā héng xiǎng yè nòng biān shēng。
惊寒牧马频回顾,趁暖宾鸿渐北征。jīng hán mù mǎ pín huí gù,chèn nuǎn bīn hóng jiàn běi zhēng。
况乃有怀伤岁暮,登楼那不动乡情。kuàng nǎi yǒu huái shāng suì mù,dēng lóu nà bù dòng xiāng qíng。

韬光庵

周弼

谷鸟与我言,怨杀白太傅。gǔ niǎo yǔ wǒ yán,yuàn shā bái tài fù。
借问何以然,携却山僧去。jiè wèn hé yǐ rán,xié què shān sēng qù。
山僧未去时,前盘一尾蛇,后踞一头虎,吸云啸风绕窗户。shān sēng wèi qù shí,qián pán yī wěi shé,hòu jù yī tóu hǔ,xī yún xiào fēng rào chuāng hù。
山僧已去了,鹤来踏翻藤。shān sēng yǐ qù le,hè lái tà fān téng。
猿到拗折树,乱筱枯柴塞行路。yuán dào ǎo zhé shù,luàn xiǎo kū chái sāi xíng lù。
抑将庐于嵩高之阳,温洛之浒,诸天散花复呵护。yì jiāng lú yú sōng gāo zhī yáng,wēn luò zhī hǔ,zhū tiān sàn huā fù hē hù。
抑将慕膻逐臭,亡魂丧魄,委枯骸于北邙之狐兔。yì jiāng mù shān zhú chòu,wáng hún sàng pò,wěi kū hái yú běi máng zhī hú tù。
荒台兮尚存,破屋兮如故,惟有山僧不知处。huāng tái xī shàng cún,pò wū xī rú gù,wéi yǒu shān sēng bù zhī chù。
世间万事谁始终,极目寒江起烟雾。shì jiān wàn shì shuí shǐ zhōng,jí mù hán jiāng qǐ yān wù。

牡丹

周弼

江南牡丹凡有几,德安打头歙为二。jiāng nán mǔ dān fán yǒu jǐ,dé ān dǎ tóu shè wèi èr。
金陵旧物间有之,池阳吴郡皆居次。jīn líng jiù wù jiān yǒu zhī,chí yáng wú jùn jiē jū cì。
地近京畿种偏好,鄂城栽接不草草。dì jìn jīng jī zhǒng piān hǎo,è chéng zāi jiē bù cǎo cǎo。
舂土筛泥绕画栏,石甃方坛净如扫。chōng tǔ shāi ní rào huà lán,shí zhòu fāng tán jìng rú sǎo。
当头第一带鞓红,腻紫娇黄别作丛。dāng tóu dì yī dài tīng hóng,nì zǐ jiāo huáng bié zuò cóng。
盘盂擎出最迎日,碧玉万片藏春风。pán yú qíng chū zuì yíng rì,bì yù wàn piàn cáng chūn fēng。
宝叶丝丝带缕金,锦斑酒晕间攒心。bǎo yè sī sī dài lǚ jīn,jǐn bān jiǔ yūn jiān zǎn xīn。
翻腾栀茜乱朱粉,样各数名分浅深。fān téng zhī qiàn luàn zhū fěn,yàng gè shù míng fēn qiǎn shēn。
低树犹高五六尺,花重刚枝反无力。dī shù yóu gāo wǔ liù chǐ,huā zhòng gāng zhī fǎn wú lì。
迥出层阴转耐看,始悟年深有真色。jiǒng chū céng yīn zhuǎn nài kàn,shǐ wù nián shēn yǒu zhēn sè。
晚添细雪来相簇,露醒香魂冷方浴。wǎn tiān xì xuě lái xiāng cù,lù xǐng xiāng hún lěng fāng yù。
倚柱黄昏眼倍明,顿觉夜阑须秉烛。yǐ zhù huáng hūn yǎn bèi míng,dùn jué yè lán xū bǐng zhú。
洛水芳林应更多,不禁飞雨洗铜驼。luò shuǐ fāng lín yīng gèng duō,bù jìn fēi yǔ xǐ tóng tuó。
酥煎送酒有人在,草没故园无柰何。sū jiān sòng jiǔ yǒu rén zài,cǎo méi gù yuán wú nài hé。
莫对馀春起叹嗟,最难保守是繁华。mò duì yú chūn qǐ tàn jiē,zuì nán bǎo shǒu shì fán huá。
君看南渡百年内,看到子孙能几家。jūn kàn nán dù bǎi nián nèi,kàn dào zi sūn néng jǐ jiā。

戴式之垂访村居

周弼

故人手持一缄书,扁舟清晨造我庐。gù rén shǒu chí yī jiān shū,biǎn zhōu qīng chén zào wǒ lú。
为问舟从何方来,欲应未应先长吁。wèi wèn zhōu cóng hé fāng lái,yù yīng wèi yīng xiān zhǎng xū。
长安平旦朱门开,曳裾靸履喧春雷。zhǎng ān píng dàn zhū mén kāi,yè jū sǎ lǚ xuān chūn léi。
独有诗人货难售,朔雪寒风常满袖。dú yǒu shī rén huò nán shòu,shuò xuě hán fēng cháng mǎn xiù。
孤馆青灯不自聊,短帽鹑衣竞相就。gū guǎn qīng dēng bù zì liáo,duǎn mào chún yī jìng xiāng jiù。
獬豸峨冠岂无事,不触奸邪触诗士。xiè zhì é guān qǐ wú shì,bù chù jiān xié chù shī shì。
虽当圣世尚宽容,滔滔宁免言为讳。suī dāng shèng shì shàng kuān róng,tāo tāo níng miǎn yán wèi huì。
轩瑟齐竽本难遇,长编巨轴添忧虑。xuān sè qí yú běn nán yù,zhǎng biān jù zhóu tiān yōu lǜ。
松菊荒芜归计迟,欲向何门诵佳句。sōng jú huāng wú guī jì chí,yù xiàng hé mén sòng jiā jù。
君不见古者防川不禁口,里谚村谣无不有。jūn bù jiàn gǔ zhě fáng chuān bù jìn kǒu,lǐ yàn cūn yáo wú bù yǒu。
美刺箴规三百篇,删取皆经圣人手。měi cì zhēn guī sān bǎi piān,shān qǔ jiē jīng shèng rén shǒu。
汉魏著述充层云,采撷花草香纷纷。hàn wèi zhù shù chōng céng yún,cǎi xié huā cǎo xiāng fēn fēn。
其间国政最亲切,世许少陵能爱君。qí jiān guó zhèng zuì qīn qiè,shì xǔ shǎo líng néng ài jūn。
交衢谤木求胥诲,盛若勋华犹不改。jiāo qú bàng mù qiú xū huì,shèng ruò xūn huá yóu bù gǎi。
风雅遗音傥尚存,篇篇遒铎皆应采。fēng yǎ yí yīn tǎng shàng cún,piān piān qiú duó jiē yīng cǎi。
小人几度邪侵正,何尝断隔无歌咏。xiǎo rén jǐ dù xié qīn zhèng,hé cháng duàn gé wú gē yǒng。
风雨萧萧鸡自鸣,谁顾寒莎响蛙黾。fēng yǔ xiāo xiāo jī zì míng,shuí gù hán shā xiǎng wā mǐn。
但恐君诗未工耳,工则奚愁强疵毁。dàn kǒng jūn shī wèi gōng ěr,gōng zé xī chóu qiáng cī huǐ。
益藉讥评达九重,送起声名赤霄里。yì jí jī píng dá jiǔ zhòng,sòng qǐ shēng míng chì xiāo lǐ。
况于时事无交涉,仿郊寒山题木叶。kuàng yú shí shì wú jiāo shè,fǎng jiāo hán shān tí mù yè。
千龄得失寸心知,笑尔随群走干谒。qiān líng dé shī cùn xīn zhī,xiào ěr suí qún zǒu gàn yè。
请君头上巾,为君抖却岐路尘。qǐng jūn tóu shàng jīn,wèi jūn dǒu què qí lù chén。
解君身上衣,为君拂去京洛缁,三濯三洗清泠池。jiě jūn shēn shàng yī,wèi jūn fú qù jīng luò zī,sān zhuó sān xǐ qīng líng chí。
一日失机械,二日忘是非,三日天籁呼吸吹。yī rì shī jī xiè,èr rì wàng shì fēi,sān rì tiān lài hū xī chuī。
勇将漫刺付流水,开口尽作欢喜辞。yǒng jiāng màn cì fù liú shuǐ,kāi kǒu jǐn zuò huān xǐ cí。
天台石桥春已知,别有野鹤相追随,苟欲避世不可迟。tiān tái shí qiáo chūn yǐ zhī,bié yǒu yě hè xiāng zhuī suí,gǒu yù bì shì bù kě chí。
请君归,君勿疑。qǐng jūn guī,jūn wù yí。

将适毗陵道中遇居简上人

周弼

姑苏观下逢居简,帽子攲斜衣懒散。gū sū guān xià féng jū jiǎn,mào zi qī xié yī lǎn sàn。
自言契阔漫东西,虽老犹能青白眼。zì yán qì kuò màn dōng xī,suī lǎo yóu néng qīng bái yǎn。
知音不在禅床久,抱刺怀书谨奔走。zhī yīn bù zài chán chuáng jiǔ,bào cì huái shū jǐn bēn zǒu。
反舌无声乱草间,回首尽成狮子吼。fǎn shé wú shēng luàn cǎo jiān,huí shǒu jǐn chéng shī zi hǒu。
荒芜野寺孤城外,赤叶黄芦日相对。huāng wú yě sì gū chéng wài,chì yè huáng lú rì xiāng duì。
午睡双鸠唤欲醒,起傍生台炙肩背。wǔ shuì shuāng jiū huàn yù xǐng,qǐ bàng shēng tái zhì jiān bèi。
弄笔濡毫总萧索,尚馀酒量添于昨。nòng bǐ rú háo zǒng xiāo suǒ,shàng yú jiǔ liàng tiān yú zuó。
语尽横塘笛未终,东风满面杨花落。yǔ jǐn héng táng dí wèi zhōng,dōng fēng mǎn miàn yáng huā luò。
匆匆解缆搀程去,从此相期更何处。cōng cōng jiě lǎn chān chéng qù,cóng cǐ xiāng qī gèng hé chù。
一碗官酤般若汤,把手同看独孤树。yī wǎn guān gū bān ruò tāng,bǎ shǒu tóng kàn dú gū shù。

鄱阳湖

周弼

鄱阳湖浸东南境,有人曾量三十六万顷。pó yáng hú jìn dōng nán jìng,yǒu rén céng liàng sān shí liù wàn qǐng。
我昔乘槎渤澥间,眇视天溟坎蛙井。wǒ xī chéng chá bó xiè jiān,miǎo shì tiān míng kǎn wā jǐng。
浪何为而起于青云之底,日何为而碎于泥沙之里。làng hé wèi ér qǐ yú qīng yún zhī dǐ,rì hé wèi ér suì yú ní shā zhī lǐ。
太极初分一物无,天水相包若鸡子。tài jí chū fēn yī wù wú,tiān shuǐ xiāng bāo ruò jī zi。
扬澜可供李白青州杓,彭蠡付与卢敖洗龟壳。yáng lán kě gōng lǐ bái qīng zhōu biāo,péng lí fù yǔ lú áo xǐ guī ké。
斗大孤山没处藏,斸取来支鼎铛脚。dòu dà gū shān méi chù cáng,zhǔ qǔ lái zhī dǐng dāng jiǎo。
胸中八九吞云梦,似此蹄涔亦何用。xiōng zhōng bā jiǔ tūn yún mèng,shì cǐ tí cén yì hé yòng。
安得快意大荒之东东复东,指麾鱼鳖骑苍龙。ān dé kuài yì dà huāng zhī dōng dōng fù dōng,zhǐ huī yú biē qí cāng lóng。

灵岩上方

周弼

嵯峨楼观青山头,昔曾避暑离宫游。cuó é lóu guān qīng shān tóu,xī céng bì shǔ lí gōng yóu。
吴王旌旆堕冥漠,至今古木涵清秋。wú wáng jīng pèi duò míng mò,zhì jīn gǔ mù hán qīng qiū。
谁听白纻歌声接,细扑飞尘石榴叶。shuí tīng bái zhù gē shēng jiē,xì pū fēi chén shí liú yè。
银烛吹灰别泪残,夜半虚廊响行屧。yín zhú chuī huī bié lèi cán,yè bàn xū láng xiǎng xíng xiè。
美人何处凝娇魂,五色定化蝴蝶翻。měi rén hé chù níng jiāo hún,wǔ sè dìng huà hú dié fān。
几人深闺有馀怨,当昼巨栎号惊猿。jǐ rén shēn guī yǒu yú yuàn,dāng zhòu jù lì hào jīng yuán。
千年惟见春风在,绿草虽存颜色改。qiān nián wéi jiàn chūn fēng zài,lǜ cǎo suī cún yán sè gǎi。
寂寞栏干绕断肠,满径寒香不堪采。jì mò lán gàn rào duàn cháng,mǎn jìng hán xiāng bù kān cǎi。
朝云为我光徘徊,须臾径入姑苏台。cháo yún wèi wǒ guāng pái huái,xū yú jìng rù gū sū tái。
遗踪灭迹竟难望,叶落空林归鸟哀。yí zōng miè jì jìng nán wàng,yè luò kōng lín guī niǎo āi。

菰菜

周弼

江边野滩多老菰,抽心作穗秋满湖。jiāng biān yě tān duō lǎo gū,chōu xīn zuò suì qiū mǎn hú。
拂开细谷芒敷舒,中有一米连三稃。fú kāi xì gǔ máng fū shū,zhōng yǒu yī mǐ lián sān fū。
剖之粒粒皆尖小,整齐远过占城稻。pōu zhī lì lì jiē jiān xiǎo,zhěng qí yuǎn guò zhàn chéng dào。
不烦舂簸即晨炊,更胜青精颜色好。bù fán chōng bǒ jí chén chuī,gèng shèng qīng jīng yán sè hǎo。
寻常艰得此欣逢,默计五升当百丛。xún cháng jiān dé cǐ xīn féng,mò jì wǔ shēng dāng bǎi cóng。
雨多水长倍加益,十里定收三十钟。yǔ duō shuǐ zhǎng bèi jiā yì,shí lǐ dìng shōu sān shí zhōng。
野人获之亦自足,何用虚靡太仓粟。yě rén huò zhī yì zì zú,hé yòng xū mí tài cāng sù。
连日秋风思故乡,况复家田有茅屋。lián rì qiū fēng sī gù xiāng,kuàng fù jiā tián yǒu máo wū。
坠网重腮鲈已鲜,莼丝牵叶又流涎。zhuì wǎng zhòng sāi lú yǐ xiān,chún sī qiān yè yòu liú xián。
急归收穫蘋溪畔,细拨芦花撑钓船。jí guī shōu huò píng xī pàn,xì bō lú huā chēng diào chuán。

海棠

周弼

海棠最佳须老丛,远及百年花始红。hǎi táng zuì jiā xū lǎo cóng,yuǎn jí bǎi nián huā shǐ hóng。
历看名葩此为盛,刚柯硬叶交相映。lì kàn míng pā cǐ wèi shèng,gāng kē yìng yè jiāo xiāng yìng。
倚石攒青二三丈,雨膏倒吸胭脂上。yǐ shí zǎn qīng èr sān zhàng,yǔ gāo dào xī yān zhī shàng。
仿佛璇霄发曙光,细族蓬莱绣旗仗。fǎng fú xuán xiāo fā shǔ guāng,xì zú péng lái xiù qí zhàng。
露欲收珠色转深,香玉万颗藏春阴。lù yù shōu zhū sè zhuǎn shēn,xiāng yù wàn kē cáng chūn yīn。
轻风欲透紫丝障,一片朝霞倾入林。qīng fēng yù tòu zǐ sī zhàng,yī piàn cháo xiá qīng rù lín。
凤城多少栽花处,低嫩俱无可观树。fèng chéng duō shǎo zāi huā chù,dī nèn jù wú kě guān shù。
相对令人忆故山,年年雕萼扫朱栏。xiāng duì lìng rén yì gù shān,nián nián diāo è sǎo zhū lán。
只今惟有溪童在,应放高枝栖白鹇。zhǐ jīn wéi yǒu xī tóng zài,yīng fàng gāo zhī qī bái xián。

吴王试剑石

周弼

吴王铸剑成,自谓古难比。wú wáng zhù jiàn chéng,zì wèi gǔ nán bǐ。
试之高山巅,石裂断横理。shì zhī gāo shān diān,shí liè duàn héng lǐ。
那无昔时人,相逢干将里。nà wú xī shí rén,xiāng féng gàn jiāng lǐ。
故宫宫中白日长,春风野田百草香。gù gōng gōng zhōng bái rì zhǎng,chūn fēng yě tián bǎi cǎo xiāng。
有谁慷慨不平事,被褐踏花推酒缸。yǒu shuí kāng kǎi bù píng shì,bèi hè tà huā tuī jiǔ gāng。

烟波亭避暑

周弼

澄江横匹练,月洗黄罗扇。chéng jiāng héng pǐ liàn,yuè xǐ huáng luó shàn。
卷尽白云衣,常星撒沙见。juǎn jǐn bái yún yī,cháng xīng sā shā jiàn。
天低欲就人,夜色凝深淀。tiān dī yù jiù rén,yè sè níng shēn diàn。
欻吸动微光,时絣斗间线。chuā xī dòng wēi guāng,shí bēng dòu jiān xiàn。
凉亭逼旷野,轩楹敞三面。liáng tíng bī kuàng yě,xuān yíng chǎng sān miàn。
万象悉铺陈,随机互迁变。wàn xiàng xī pù chén,suí jī hù qiān biàn。
十岁逃虚空,得此方一遍。shí suì táo xū kōng,dé cǐ fāng yī biàn。
相对坐谈玄,终宵亦无倦。xiāng duì zuò tán xuán,zhōng xiāo yì wú juàn。
只恐骎骎催晓箭,涌上东方老铜片。zhǐ kǒng qīn qīn cuī xiǎo jiàn,yǒng shàng dōng fāng lǎo tóng piàn。
须著干求大帝君,莫使阳乌眼睛转。xū zhù gàn qiú dà dì jūn,mò shǐ yáng wū yǎn jīng zhuǎn。

禹穴

周弼

若有藏瘗空山中,谁人反闭玉笥峰。ruò yǒu cáng yì kōng shān zhōng,shuí rén fǎn bì yù sì fēng。
虎潈不得不启封,立石缭之应万重。hǔ zong bù dé bù qǐ fēng,lì shí liáo zhī yīng wàn zhòng。
不知灵变从何发,爆然夜半横分裂。bù zhī líng biàn cóng hé fā,bào rán yè bàn héng fēn liè。
但留一线与人窥,未放白云全漏泄。dàn liú yī xiàn yǔ rén kuī,wèi fàng bái yún quán lòu xiè。
古木苍藤闭莫开,穴中惟听走风雷。gǔ mù cāng téng bì mò kāi,xué zhōng wéi tīng zǒu fēng léi。
神仙必有便门出,得见飙轮自往来。shén xiān bì yǒu biàn mén chū,dé jiàn biāo lún zì wǎng lái。

题葛稚川移家图

周弼

稚川移家入空谷,手招白云守茅屋。zhì chuān yí jiā rù kōng gǔ,shǒu zhāo bái yún shǒu máo wū。
惟恐人窥鍊药炉,锁断青峦泻垂瀑。wéi kǒng rén kuī liàn yào lú,suǒ duàn qīng luán xiè chuí pù。
只留一径通飞鸟,其间想透三仙岛。zhǐ liú yī jìng tōng fēi niǎo,qí jiān xiǎng tòu sān xiān dǎo。
野童犹摘凤文梨,村老闲锄燕胎草。yě tóng yóu zhāi fèng wén lí,cūn lǎo xián chú yàn tāi cǎo。
人将外物为真物,反笑山栖衰草窟。rén jiāng wài wù wèi zhēn wù,fǎn xiào shān qī shuāi cǎo kū。
玉臼丹成兔欲眠,蚯蚓黄蒿几钻骨。yù jiù dān chéng tù yù mián,qiū yǐn huáng hāo jǐ zuān gǔ。
此去世间应不远,尚存犹可分苔藓。cǐ qù shì jiān yīng bù yuǎn,shàng cún yóu kě fēn tái xiǎn。
两幅生绡若可凭,先寄胡麻与鸡犬。liǎng fú shēng xiāo ruò kě píng,xiān jì hú má yǔ jī quǎn。

春浓曲

周弼

雨膏蒸土兰芽热,粉魂淡艳凝缃缬。yǔ gāo zhēng tǔ lán yá rè,fěn hún dàn yàn níng xiāng xié。
柳条无力受东风,桃叶春江弄花月。liǔ tiáo wú lì shòu dōng fēng,táo yè chūn jiāng nòng huā yuè。
枕函坠发昏眠重,绮帐惊寒替花恐。zhěn hán zhuì fā hūn mián zhòng,qǐ zhàng jīng hán tì huā kǒng。
屏琐虫栖化粉蛾,帘甲蜂钻抱残蛹。píng suǒ chóng qī huà fěn é,lián jiǎ fēng zuān bào cán yǒng。
麦门冬长柔堪结,桐轮辗尽棠梨雪。mài mén dōng zhǎng róu kān jié,tóng lún niǎn jǐn táng lí xuě。
门掩车箱铜较闲,瓶敲井干青丝绝。mén yǎn chē xiāng tóng jiào xián,píng qiāo jǐng gàn qīng sī jué。
君不见楚王宫中乐酣宴,嫌怕旁人说春晚。jūn bù jiàn chǔ wáng gōng zhōng lè hān yàn,xián pà páng rén shuō chūn wǎn。
玉钗埋遍细腰人,章华台上苍苔满。yù chāi mái biàn xì yāo rén,zhāng huá tái shàng cāng tái mǎn。

陆羽泉

周弼

拟酌松根泉,先酹松下土。nǐ zhuó sōng gēn quán,xiān lèi sōng xià tǔ。
瓯牺副都篮,拾薪自煎煮。ōu xī fù dōu lán,shí xīn zì jiān zhǔ。
一杯复一杯,并酌连四五。yī bēi fù yī bēi,bìng zhuó lián sì wǔ。
寄谢山中人,腹痛不累汝。jì xiè shān zhōng rén,fù tòng bù lèi rǔ。

寓宿黄观复书堂晨至海棠花下走笔呈苏召叟

周弼

春风忽来花满树,海棠最多绕栏吐。chūn fēng hū lái huā mǎn shù,hǎi táng zuì duō rào lán tǔ。
客愁才动不复安,两脚春泥踏春雨。kè chóu cái dòng bù fù ān,liǎng jiǎo chūn ní tà chūn yǔ。
高枝背面辞晓喧,低枝湿透挥未干。gāo zhī bèi miàn cí xiǎo xuān,dī zhī shī tòu huī wèi gàn。
胭脂深重粉亦殷,颜色滑腻脂肉寒。yān zhī shēn zhòng fěn yì yīn,yán sè huá nì zhī ròu hán。
五云忽卷晨妆毕,晓来姿态俱已失。wǔ yún hū juǎn chén zhuāng bì,xiǎo lái zī tài jù yǐ shī。
悔不敲门请君出,吃酒忍饥看半日。huǐ bù qiāo mén qǐng jūn chū,chī jiǔ rěn jī kàn bàn rì。
疾呼杯酌倾已迟,但惊野雪扫还飞。jí hū bēi zhuó qīng yǐ chí,dàn jīng yě xuě sǎo hái fēi。
可能就赐醉眠者,烂嚼落花听鸟啼。kě néng jiù cì zuì mián zhě,làn jué luò huā tīng niǎo tí。
149«2345678