古诗词

周行己

寄题凤翔长孙家集芳亭

周行己

种木须种松,松有四时芳。zhǒng mù xū zhǒng sōng,sōng yǒu sì shí fāng。
种草须种兰,兰有千里香。zhǒng cǎo xū zhǒng lán,lán yǒu qiān lǐ xiāng。
众木岂不大,秋至即凋伤。zhòng mù qǐ bù dà,qiū zhì jí diāo shāng。
百草岂不好,露下纷萎黄。bǎi cǎo qǐ bù hǎo,lù xià fēn wēi huáng。
人生事园圃,用意各有方。rén shēng shì yuán pǔ,yòng yì gè yǒu fāng。
不贵草木多,只贵草木良。bù guì cǎo mù duō,zhǐ guì cǎo mù liáng。
但种松与兰,主人家道昌。dàn zhǒng sōng yǔ lán,zhǔ rén jiā dào chāng。

玩师求诗归台州

周行己

越鸟栖南枝,胡马依北风。yuè niǎo qī nán zhī,hú mǎ yī běi fēng。
人生亦怀土,安能长西东。rén shēng yì huái tǔ,ān néng zhǎng xī dōng。
玩公白云老,方丈凭高峰。wán gōng bái yún lǎo,fāng zhàng píng gāo fēng。
忽为万里游,应缘来晨钟。hū wèi wàn lǐ yóu,yīng yuán lái chén zhōng。
君看伊与洛,二川日溶溶。jūn kàn yī yǔ luò,èr chuān rì róng róng。
逝者亦如此,流转何时穷。shì zhě yì rú cǐ,liú zhuǎn hé shí qióng。
我居谢公山,天台一水通。wǒ jū xiè gōng shān,tiān tái yī shuǐ tōng。
莽莽宇宙内,那知忽相逢。mǎng mǎng yǔ zhòu nèi,nà zhī hū xiāng féng。
尘埃识眉宇,觉我耳目聪。chén āi shí méi yǔ,jué wǒ ěr mù cōng。
暂来还复去,有如无根蓬。zàn lái hái fù qù,yǒu rú wú gēn péng。
令我长叹息,不得久相从。lìng wǒ zhǎng tàn xī,bù dé jiǔ xiāng cóng。
侧身鸡鹜群,仰羡高飞鸿。cè shēn jī wù qún,yǎng xiàn gāo fēi hóng。

奉和佛月大师

周行己

朝出太学门,广路长飙飞。cháo chū tài xué mén,guǎng lù zhǎng biāo fēi。
如可缁尘微,污我如雪衣。rú kě zī chén wēi,wū wǒ rú xuě yī。
拟足投清净,入寺扣禅扉。nǐ zú tóu qīng jìng,rù sì kòu chán fēi。
遇彼赏心人,发言破夕霏。yù bǐ shǎng xīn rén,fā yán pò xī fēi。
既见弥明句,乃知侯喜微。jì jiàn mí míng jù,nǎi zhī hóu xǐ wēi。
琅琅发妙语,慰此渴与饥。láng láng fā miào yǔ,wèi cǐ kě yǔ jī。
小卷大字书,一一各有归。xiǎo juǎn dà zì shū,yī yī gè yǒu guī。
更以金玉赠,万丈生光辉。gèng yǐ jīn yù zèng,wàn zhàng shēng guāng huī。
日落微云收,明月满书帏。rì luò wēi yún shōu,míng yuè mǎn shū wéi。

赠沈彬老

周行己

永嘉人物衰,斯文久零替。yǒng jiā rén wù shuāi,sī wén jiǔ líng tì。
学徒寡道心,日与风俗敝。xué tú guǎ dào xīn,rì yǔ fēng sú bì。
我生衰敝后,上思千载事。wǒ shēng shuāi bì hòu,shàng sī qiān zài shì。
实欲闾里间,一一蹈仁义。shí yù lǘ lǐ jiān,yī yī dǎo rén yì。
敬重乡人情,翻遭俗眼忌。jìng zhòng xiāng rén qíng,fān zāo sú yǎn jì。
晚得沈夫子,学问有根柢。wǎn dé shěn fū zi,xué wèn yǒu gēn dǐ。
矫矫流辈中,颇识作者意。jiǎo jiǎo liú bèi zhōng,pǒ shí zuò zhě yì。
欢然慰吾心,归此同好嗜。huān rán wèi wú xīn,guī cǐ tóng hǎo shì。
吾子更我听,士也贵尚志。wú zi gèng wǒ tīng,shì yě guì shàng zhì。
古道自足师,不必今人贵。gǔ dào zì zú shī,bù bì jīn rén guì。
荼苦不异亩,薰莸不同器。tú kǔ bù yì mǔ,xūn yóu bù tóng qì。
所忧义理愆,何恤流俗议。suǒ yōu yì lǐ qiān,hé xù liú sú yì。
进道要勇决,取与慎为计。jìn dào yào yǒng jué,qǔ yǔ shèn wèi jì。
去恶如去沙,沙尽自见底。qù è rú qù shā,shā jǐn zì jiàn dǐ。
积善如积土,土多乃成岿。jī shàn rú jī tǔ,tǔ duō nǎi chéng kuī。
读书要知道,文章实小技。dú shū yào zhī dào,wén zhāng shí xiǎo jì。
子试反覆思,鄙言有深味。zi shì fǎn fù sī,bǐ yán yǒu shēn wèi。
自非心爱合,安能吐肝肺。zì fēi xīn ài hé,ān néng tǔ gān fèi。
行行慎取之,纾节思远大。xíng xíng shèn qǔ zhī,shū jié sī yuǎn dà。
岂但劝乡闾,永为斯民赖。qǐ dàn quàn xiāng lǘ,yǒng wèi sī mín lài。

敬赠李方叔

周行己

蛟龙吐云气,雾豹出文采。jiāo lóng tǔ yún qì,wù bào chū wén cǎi。
许颍有佳士,翰林风流在。xǔ yǐng yǒu jiā shì,hàn lín fēng liú zài。
吾道固多艰,明时屡危殆。wú dào gù duō jiān,míng shí lǚ wēi dài。
嘉谷生螟蝗,稊稗劳取采。jiā gǔ shēng míng huáng,tí bài láo qǔ cǎi。
平生数万言,未料寒与馁。píng shēng shù wàn yán,wèi liào hán yǔ něi。
天生济世才,发挥必有待。tiān shēng jì shì cái,fā huī bì yǒu dài。
伯乐一顾重,岂不价百倍。bó lè yī gù zhòng,qǐ bù jià bǎi bèi。
展足造青云,会见绝四海。zhǎn zú zào qīng yún,huì jiàn jué sì hǎi。
顾我茅苇姿,谬欲渐兰茝。gù wǒ máo wěi zī,miù yù jiàn lán chǎi。
达人固多可,借誉饰驽猥。dá rén gù duō kě,jiè yù shì nú wěi。
丈夫一相知,胸中何磊磊。zhàng fū yī xiāng zhī,xiōng zhōng hé lěi lěi。
愿作南山松,青青期不改。yuàn zuò nán shān sōng,qīng qīng qī bù gǎi。
此事虽一时,风流激千载。cǐ shì suī yī shí,fēng liú jī qiān zài。

肺病

周行己

吾生与静侔,早无适俗器。wú shēng yǔ jìng móu,zǎo wú shì sú qì。
失身挂尘网,道心日已替。shī shēn guà chén wǎng,dào xīn rì yǐ tì。
今兹得肺病,自可绝人事。jīn zī dé fèi bìng,zì kě jué rén shì。
默观悟生理,是身同一蜕。mò guān wù shēng lǐ,shì shēn tóng yī tuì。
代马无南蹄,越鸟无北翅。dài mǎ wú nán tí,yuè niǎo wú běi chì。
物各归其本,我何有于世。wù gè guī qí běn,wǒ hé yǒu yú shì。
冠冕且罢休,养疴山水际。guān miǎn qiě bà xiū,yǎng kē shān shuǐ jì。
藉石看白云,临流鼓兰枻。jí shí kàn bái yún,lín liú gǔ lán yì。
百种绝念虑,优游聊卒岁。bǎi zhǒng jué niàn lǜ,yōu yóu liáo zú suì。
谁云病疾苦,邂逅即良计。shuí yún bìng jí kǔ,xiè hòu jí liáng jì。

次韵李十七僧宜见过兼简杜思诚

周行己

坎壈客游子,岁莫怀百忧。kǎn lǎn kè yóu zi,suì mò huái bǎi yōu。
困若伏辕驹,未遇甘垂头。kùn ruò fú yuán jū,wèi yù gān chuí tóu。
志度蕴刚洁,劲气横清秋。zhì dù yùn gāng jié,jìn qì héng qīng qiū。
岂事稻粱唼,比翼黄鹤游。qǐ shì dào liáng shà,bǐ yì huáng hè yóu。
人情憎远客,言笑怀戈矛。rén qíng zēng yuǎn kè,yán xiào huái gē máo。
有道死不泯,能易匈匈不。yǒu dào sǐ bù mǐn,néng yì xiōng xiōng bù。
穷当志益坚,讵逐波上鸥。qióng dāng zhì yì jiān,jù zhú bō shàng ōu。
有杜莫逆交,有李山阳俦。yǒu dù mò nì jiāo,yǒu lǐ shān yáng chóu。
日想文义会,夫我心则休。rì xiǎng wén yì huì,fū wǒ xīn zé xiū。
心休日月闲,忽忽时岁遒。xīn xiū rì yuè xián,hū hū shí suì qiú。
俗子浪嗤诟,日夕竞咆炰。sú zi làng chī gòu,rì xī jìng páo páo。
圆凿事方枘,固知不相谋。yuán záo shì fāng ruì,gù zhī bù xiāng móu。
我徒方外士,泛若不系舟。wǒ tú fāng wài shì,fàn ruò bù xì zhōu。
东西与南北,无入不优游。dōng xī yǔ nán běi,wú rù bù yōu yóu。
至此愿随俗,俯眉愧前修。zhì cǐ yuàn suí sú,fǔ méi kuì qián xiū。
驾言归去来,山寒不可留。jià yán guī qù lái,shān hán bù kě liú。
薄俗利口实,斩斩非我侔。báo sú lì kǒu shí,zhǎn zhǎn fēi wǒ móu。
太息仰明月,忍作寻常流。tài xī yǎng míng yuè,rěn zuò xún cháng liú。

周行己

天地不爱人,生此人之苦。tiān dì bù ài rén,shēng cǐ rén zhī kǔ。
吁嗟实微物,身不及毛羽。xū jiē shí wēi wù,shēn bù jí máo yǔ。
利嘴善噆肤,令人失眠睡。lì zuǐ shàn zǎn fū,lìng rén shī mián shuì。
长夏五六月,执热不通噫。zhǎng xià wǔ liù yuè,zhí rè bù tōng yī。
此物于是时,翾翾夸得势。cǐ wù yú shì shí,xuān xuān kuā dé shì。
一聚动亿万,翳空如坌壒。yī jù dòng yì wàn,yì kōng rú bèn ài。
当昼即散伏,得夜乃纷会。dāng zhòu jí sàn fú,dé yè nǎi fēn huì。
每见灯火集,不容设帱盖。měi jiàn dēng huǒ jí,bù róng shè chóu gài。
初若猬毛戢,次第缘罅隘。chū ruò wèi máo jí,cì dì yuán xià ài。
稍稍傍耳飞,嘤鸣欲相卖。shāo shāo bàng ěr fēi,yīng míng yù xiāng mài。
挥拂不敢停,得便时一嘬。huī fú bù gǎn tíng,dé biàn shí yī chuài。
所欲未涓滴,已见盈腹背。suǒ yù wèi juān dī,yǐ jiàn yíng fù bèi。
舍命不畏死,忽遭一拍碎。shě mìng bù wèi sǐ,hū zāo yī pāi suì。
顾我七尺躯,岂不容尔细。gù wǒ qī chǐ qū,qǐ bù róng ěr xì。
蜂有毒在尾,尔有毒在喙。fēng yǒu dú zài wěi,ěr yǒu dú zài huì。
畏尔众口多,不比蜂一虿。wèi ěr zhòng kǒu duō,bù bǐ fēng yī chài。
安得厉金商,扫荡聊一快。ān dé lì jīn shāng,sǎo dàng liáo yī kuài。

寄题江陵李潜道钓矶

周行己

严陵避世士,四海一钓矶。yán líng bì shì shì,sì hǎi yī diào jī。
三聘非其心,独采富春薇。sān pìn fēi qí xīn,dú cǎi fù chūn wēi。
蒙城有静者,白首卧荆扉。méng chéng yǒu jìng zhě,bái shǒu wò jīng fēi。
筑台俯溪鸟,默玩道心微。zhù tái fǔ xī niǎo,mò wán dào xīn wēi。
箕踞谢官长,把竿忘是非。jī jù xiè guān zhǎng,bǎ gān wàng shì fēi。
少年词赋场,秉笔落珠玑。shǎo nián cí fù chǎng,bǐng bǐ luò zhū jī。
投老漫假板,长啸却南归。tóu lǎo màn jiǎ bǎn,zhǎng xiào què nán guī。
缅怀直钩理,濯发待日晞。miǎn huái zhí gōu lǐ,zhuó fā dài rì xī。
贫贱得肆志,富贵多危机。pín jiàn dé sì zhì,fù guì duō wēi jī。

观傅公济胡志衡楚越唱和集因成短句奉赠

周行己

清露凝百草,四海黄叶秋。qīng lù níng bǎi cǎo,sì hǎi huáng yè qiū。
游子思故乡,中夜揽衣裘。yóu zi sī gù xiāng,zhōng yè lǎn yī qiú。
起坐不成寐,叹息衔百忧。qǐ zuò bù chéng mèi,tàn xī xián bǎi yōu。
久客岂其愿,亦为甘旨谋。jiǔ kè qǐ qí yuàn,yì wèi gān zhǐ móu。
平生少年日,睥睨气食牛。píng shēng shǎo nián rì,pì nì qì shí niú。
秉志三皇前,展步狭九州。bǐng zhì sān huáng qián,zhǎn bù xiá jiǔ zhōu。
乃今已半百,尚有饿冻愁。nǎi jīn yǐ bàn bǎi,shàng yǒu è dòng chóu。
生逢圣明代,不忍弃田畴。shēng féng shèng míng dài,bù rěn qì tián chóu。
折节众士底,足为妻嫂羞。zhé jié zhòng shì dǐ,zú wèi qī sǎo xiū。
伯乐尚未遇,焉知非骅骝。bó lè shàng wèi yù,yān zhī fēi huá liú。
观其楚越集,迥觉出辈流。guān qí chǔ yuè jí,jiǒng jué chū bèi liú。
有如阅武库,森然见戈矛。yǒu rú yuè wǔ kù,sēn rán jiàn gē máo。
近者咸兴作,无乃或暗投。jìn zhě xián xīng zuò,wú nǎi huò àn tóu。
五车空拄腹,一饱岂易求。wǔ chē kōng zhǔ fù,yī bǎo qǐ yì qiú。
不如临洮子,匹马万户侯。bù rú lín táo zi,pǐ mǎ wàn hù hóu。
遇合各有时,莫笑东家丘。yù hé gè yǒu shí,mò xiào dōng jiā qiū。

复用前韵奉酬梦符学录

周行己

子卿五言法,气格厉劲秋。zi qīng wǔ yán fǎ,qì gé lì jìn qiū。
绵绵武功裔,尚不废箕裘。mián mián wǔ gōng yì,shàng bù fèi jī qiú。
洒然落妙语,一破万古忧。sǎ rán luò miào yǔ,yī pò wàn gǔ yōu。
文章本道德,作者通神谋。wén zhāng běn dào dé,zuò zhě tōng shén móu。
惜其命不达,白首犹饭牛。xī qí mìng bù dá,bái shǒu yóu fàn niú。
学者愿识面,或比韩荆州。xué zhě yuàn shí miàn,huò bǐ hán jīng zhōu。
儒冠真误身,未免妻子愁。rú guān zhēn wù shēn,wèi miǎn qī zi chóu。
长安游侠儿,生不辨田畴。zhǎng ān yóu xiá ér,shēng bù biàn tián chóu。
儒有不黔突,此辈饫珍羞。rú yǒu bù qián tū,cǐ bèi yù zhēn xiū。
左右夹燕赵,出入跨骐骝。zuǒ yòu jiā yàn zhào,chū rù kuà qí liú。
富贵即称贤,宁辨清浊流。fù guì jí chēng xián,níng biàn qīng zhuó liú。
乃知读万卷,不如持尺矛。nǎi zhī dú wàn juǎn,bù rú chí chǐ máo。
斯言虽有激,亦为智者投。sī yán suī yǒu jī,yì wèi zhì zhě tóu。
古人愿执鞭,如或不可求。gǔ rén yuàn zhí biān,rú huò bù kě qiú。
君看授业生,已为公与侯。jūn kàn shòu yè shēng,yǐ wèi gōng yǔ hóu。
飒然灌园翁,零落守旧丘。sà rán guàn yuán wēng,líng luò shǒu jiù qiū。

古意赠答段公度

周行己

野人比芹子,昔献已负惭。yě rén bǐ qín zi,xī xiàn yǐ fù cán。
安得长者语,借誉苦为甘。ān dé zhǎng zhě yǔ,jiè yù kǔ wèi gān。
自愧敝帚姿,欲驾騧骊骖。zì kuì bì zhǒu zī,yù jià guā lí cān。
寸进复尺退,虎穴讵得探。cùn jìn fù chǐ tuì,hǔ xué jù dé tàn。

寄题方氏赏心亭

周行己

日月欻不淹,万物纷回薄。rì yuè chuā bù yān,wàn wù fēn huí báo。
冬索复春敷,夏茂以秋落。dōng suǒ fù chūn fū,xià mào yǐ qiū luò。
彼来无穷期,讵可尽酬酢。bǐ lái wú qióng qī,jù kě jǐn chóu cù。
人生聊尔耳,政应如解箨。rén shēng liáo ěr ěr,zhèng yīng rú jiě tuò。
可料百年身,胡为自束缚。kě liào bǎi nián shēn,hú wèi zì shù fù。
达人畅高情,物物各有乐。dá rén chàng gāo qíng,wù wù gè yǒu lè。
浊醪随身置,心赏悟远托。zhuó láo suí shēn zhì,xīn shǎng wù yuǎn tuō。
陶阮寓酒意,斯亭岂虚作。táo ruǎn yù jiǔ yì,sī tíng qǐ xū zuò。

送别

周行己

人生如断蓬,万里忽相值。rén shēng rú duàn péng,wàn lǐ hū xiāng zhí。
会日常苦难,别日常苦易。huì rì cháng kǔ nán,bié rì cháng kǔ yì。
十年闻子名,未识已心醉。shí nián wén zi míng,wèi shí yǐ xīn zuì。
我友岂不多,爱子好心地。wǒ yǒu qǐ bù duō,ài zi hǎo xīn dì。
身小胸胆大,面目无邪气。shēn xiǎo xiōng dǎn dà,miàn mù wú xié qì。
磊磊栋梁姿,温温瑚琏器。lěi lěi dòng liáng zī,wēn wēn hú liǎn qì。
人物衰落尽,百马逢一骥。rén wù shuāi luò jǐn,bǎi mǎ féng yī jì。
我怀未倾倒,离别已复至。wǒ huái wèi qīng dào,lí bié yǐ fù zhì。
天寒霜正繁,山险道不利。tiān hán shuāng zhèng fán,shān xiǎn dào bù lì。
君行独何为,百里求自试。jūn xíng dú hé wèi,bǎi lǐ qiú zì shì。
愿持孝友资,发为恻隐治。yuàn chí xiào yǒu zī,fā wèi cè yǐn zhì。
上马且勿难,吾民伫嘉惠。shàng mǎ qiě wù nán,wú mín zhù jiā huì。
他年庙堂上,举此亦不异。tā nián miào táng shàng,jǔ cǐ yì bù yì。
强饭数寄书,待尔慰穷悴。qiáng fàn shù jì shū,dài ěr wèi qióng cuì。

同舍刘子美将归唐作诗见贻次韵以送其行

周行己

我学比棘猴,漫费三年刻。wǒ xué bǐ jí hóu,màn fèi sān nián kè。
技成无所用,奔走虚南北。jì chéng wú suǒ yòng,bēn zǒu xū nán běi。
儒生纷逐利,雅道日衰息。rú shēng fēn zhú lì,yǎ dào rì shuāi xī。
乃独资章甫,取售裸人国。nǎi dú zī zhāng fǔ,qǔ shòu luǒ rén guó。
虽知自守重,岂若趋时得。suī zhī zì shǒu zhòng,qǐ ruò qū shí dé。
念欲障狂澜,亮非一篑力。niàn yù zhàng kuáng lán,liàng fēi yī kuì lì。
吁嗟且置此,徒使气填臆。xū jiē qiě zhì cǐ,tú shǐ qì tián yì。
与子共师友,焉得久默默。yǔ zi gòng shī yǒu,yān dé jiǔ mò mò。
行行慎兹道,慰我日恻恻。xíng xíng shèn zī dào,wèi wǒ rì cè cè。

送友人东归

周行己

是身如聚沫,如烛亦如风。shì shēn rú jù mò,rú zhú yì rú fēng。
奔走天地内,苦为万虑攻。bēn zǒu tiān dì nèi,kǔ wèi wàn lǜ gōng。
陈子得先觉,水镜当胸中。chén zi dé xiān jué,shuǐ jìng dāng xiōng zhōng。
异乡各为客,相看如秋鸿。yì xiāng gè wèi kè,xiāng kàn rú qiū hóng。
扁舟忽归去,宛然此道东。biǎn zhōu hū guī qù,wǎn rán cǐ dào dōng。
我亦议远适,西入华与嵩。wǒ yì yì yuǎn shì,xī rù huá yǔ sōng。
饮水有馀乐,避烦甘百穷。yǐn shuǐ yǒu yú lè,bì fán gān bǎi qióng。
相逢不可欺,偶然如飘蓬。xiāng féng bù kě qī,ǒu rán rú piāo péng。
于道各努力,千里自同风。yú dào gè nǔ lì,qiān lǐ zì tóng fēng。

竹枝歌上姚毅夫

周行己

秋月亭亭扬明辉,浮云一点天上飞,欻忽回阴雨四垂。qiū yuè tíng tíng yáng míng huī,fú yún yī diǎn tiān shàng fēi,chuā hū huí yīn yǔ sì chuí。
人生万事亦尔为,今不行乐待何时。rén shēng wàn shì yì ěr wèi,jīn bù xíng lè dài hé shí。

竹枝歌上姚毅夫

周行己

翠幕留夜灯烛光,主人欢娱客满堂,龙船盛酒蠡作觞。cuì mù liú yè dēng zhú guāng,zhǔ rén huān yú kè mǎn táng,lóng chuán shèng jiǔ lí zuò shāng。
秦吹齐歌舞燕倡,夜如何其夜未央。qín chuī qí gē wǔ yàn chàng,yè rú hé qí yè wèi yāng。

竹枝歌上姚毅夫

周行己

佳人玉颜冰雪肌,宝髻绣裳光葳蕤,齐声缓歌杨柳枝。jiā rén yù yán bīng xuě jī,bǎo jì xiù shang guāng wēi ruí,qí shēng huǎn gē yáng liǔ zhī。
歌罢障面私自悲,坐客满堂泪沾衣。gē bà zhàng miàn sī zì bēi,zuò kè mǎn táng lèi zhān yī。

竹枝歌上姚毅夫

周行己

酒当毒药色当斤,人生行乐如浮云,一杯更尽客已醺。jiǔ dāng dú yào sè dāng jīn,rén shēng xíng lè rú fú yún,yī bēi gèng jǐn kè yǐ xūn。
美人不用歌文君,客有相如心不春。měi rén bù yòng gē wén jūn,kè yǒu xiāng rú xīn bù chūn。
112123456