古诗词

孟点

劝农即事

孟点

阡陌躬行谨邵农,平郊快马蹴东风。qiān mò gōng xíng jǐn shào nóng,píng jiāo kuài mǎ cù dōng fēng。
土膏流润雨初足,花锦暄晴春正中。tǔ gāo liú rùn yǔ chū zú,huā jǐn xuān qíng chūn zhèng zhōng。
旗阵折旋知路曲,乐声递响觉山空。qí zhèn zhé xuán zhī lù qū,lè shēng dì xiǎng jué shān kōng。
长官元是扶犁手,乐与耕夫笑语同。zhǎng guān yuán shì fú lí shǒu,lè yǔ gēng fū xiào yǔ tóng。

龙泉山

孟点

污渎横鳣鲸,蝼蚁得而制。wū dú héng zhān jīng,lóu yǐ dé ér zhì。
所据非所容,悲叹生贾谊。suǒ jù fēi suǒ róng,bēi tàn shēng jiǎ yì。
吾疑洛阳叟,所见未超诣。wú yí luò yáng sǒu,suǒ jiàn wèi chāo yì。
卷之不能伸,无乃为形累。juǎn zhī bù néng shēn,wú nǎi wèi xíng lèi。
朅来姚江滨,稽首龙山寺。qiè lái yáo jiāng bīn,jī shǒu lóng shān sì。
泓澄尺馀水,龙乃于此憩。hóng chéng chǐ yú shuǐ,lóng nǎi yú cǐ qì。
饮之还可小,泥蟠纵兀肆。yǐn zhī hái kě xiǎo,ní pán zòng wù sì。
乘时大其用,云行复雨施。chéng shí dà qí yòng,yún xíng fù yǔ shī。
出无而入有,莫得窥其际。chū wú ér rù yǒu,mò dé kuī qí jì。
兹龙之为龙,所以超万类。zī lóng zhī wèi lóng,suǒ yǐ chāo wàn lèi。
彼哉横江鲸,舟楫诧吞噬。bǐ zāi héng jiāng jīng,zhōu jí chà tūn shì。
莫知屈伸理,已大不可细。mò zhī qū shēn lǐ,yǐ dà bù kě xì。
沧溟有时竭,鬐鬣何足恃。cāng míng yǒu shí jié,qí liè hé zú shì。
惟龙神以天,不足以迹泥。wéi lóng shén yǐ tiān,bù zú yǐ jì ní。
洪涛再翻播,勺水或游戏。hóng tāo zài fān bō,sháo shuǐ huò yóu xì。
江河固所便,岩穴亦可寄。jiāng hé gù suǒ biàn,yán xué yì kě jì。
深潜若终隐,奋迅倏已逝。shēn qián ruò zhōng yǐn,fèn xùn shū yǐ shì。
小大无定名,变化莫拟议。xiǎo dà wú dìng míng,biàn huà mò nǐ yì。
吾闻黄面老,法门传不二。wú wén huáng miàn lǎo,fǎ mén chuán bù èr。
细能入无闲,大可周天地。xì néng rù wú xián,dà kě zhōu tiān dì。
芥子纳须弥,妙语言下契。jiè zi nà xū mí,miào yǔ yán xià qì。
蛰龙徘徊久,其亦悟此意。zhé lóng pái huái jiǔ,qí yì wù cǐ yì。