古诗词

周因

送枢密相公楼仲晖归田

周因

云水茫茫惨别情,悲风吹树作离声。yún shuǐ máng máng cǎn bié qíng,bēi fēng chuī shù zuò lí shēng。
酒倾银斝临江浒,潮落沙汀带月明。jiǔ qīng yín jiǎ lín jiāng hǔ,cháo luò shā tīng dài yuè míng。
千里绿烟芳草合,一天□雨落花轻。qiān lǐ lǜ yān fāng cǎo hé,yī tiān yǔ luò huā qīng。
老予对景成三叹,不觉潸然泪雨倾。lǎo yǔ duì jǐng chéng sān tàn,bù jué shān rán lèi yǔ qīng。

株林山却笠岭

周因

万叠青山锁翠烟,山间别是一家天。wàn dié qīng shān suǒ cuì yān,shān jiān bié shì yī jiā tiān。
须臾却笠乘云去,已是浮生七百年。xū yú què lì chéng yún qù,yǐ shì fú shēng qī bǎi nián。

子期岩

周因

闻得当年华子期,闲敲石鼓动人时。wén dé dāng nián huá zi qī,xián qiāo shí gǔ dòng rén shí。
云门却笠人何在,不见临流别世诗。yún mén què lì rén hé zài,bù jiàn lín liú bié shì shī。