古诗词

周孚

得苏四庭藻书

周孚

十年卧病江湖上,今日苏郎解寄书。shí nián wò bìng jiāng hú shàng,jīn rì sū láng jiě jì shū。
末路何人肯怜客,穷途惟子独知余。mò lù hé rén kěn lián kè,qióng tú wéi zi dú zhī yú。
苍苔红叶诗应好,紫燕黄鹂夏正初。cāng tái hóng yè shī yīng hǎo,zǐ yàn huáng lí xià zhèng chū。
耆旧雕零无可语,差彊人意正思渠。qí jiù diāo líng wú kě yǔ,chà jiàng rén yì zhèng sī qú。

奉寄西园主人

周孚

幽园不到已经时,尚记山翁倒接䍦。yōu yuán bù dào yǐ jīng shí,shàng jì shān wēng dào jiē lí。
老柳吹绵浑似梦,断云阁雨政关诗。lǎo liǔ chuī mián hún shì mèng,duàn yún gé yǔ zhèng guān shī。
自怜药裹方撩我,试问棋枰欲对谁。zì lián yào guǒ fāng liāo wǒ,shì wèn qí píng yù duì shuí。
闻道春风木芍药,断畦犹有剪残枝。wén dào chūn fēng mù sháo yào,duàn qí yóu yǒu jiǎn cán zhī。

赠智棻上人

周孚

寂寂霜林噪莫鸦,萍蓬相遇各天涯。jì jì shuāng lín zào mò yā,píng péng xiāng yù gè tiān yá。
石翁旧话谁能会,钟阜亲孙子最佳。shí wēng jiù huà shuí néng huì,zhōng fù qīn sūn zi zuì jiā。
老境归根真落叶,新诗蜕骨定灵砂。lǎo jìng guī gēn zhēn luò yè,xīn shī tuì gǔ dìng líng shā。
相期绝学捐书去,病眼今年我亦花。xiāng qī jué xué juān shū qù,bìng yǎn jīn nián wǒ yì huā。

病足王嘉甫见过

周孚

此身真是一长亭,却笑渠侬说养生。cǐ shēn zhēn shì yī zhǎng tíng,què xiào qú nóng shuō yǎng shēng。
高枕从今谢奔走,短筇元自厌逢迎。gāo zhěn cóng jīn xiè bēn zǒu,duǎn qióng yuán zì yàn féng yíng。
羸骸爵跃浑无日,老语蝉联倍有情。léi hái jué yuè hún wú rì,lǎo yǔ chán lián bèi yǒu qíng。
须信江州史君在,肯从篮舆见渊明。xū xìn jiāng zhōu shǐ jūn zài,kěn cóng lán yú jiàn yuān míng。

次韵寄日新

周孚

南去关河雪正深,尚烦归雁与传音。nán qù guān hé xuě zhèng shēn,shàng fán guī yàn yǔ chuán yīn。
沄沄逝水经新岁,落落寒松只旧心。yún yún shì shuǐ jīng xīn suì,luò luò hán sōng zhǐ jiù xīn。
别后渼陂谁与赋,老来梁父不须吟。bié hòu měi bēi shuí yǔ fù,lǎo lái liáng fù bù xū yín。
毁车杀马吾何敢,抱瓮相从老汉阴。huǐ chē shā mǎ wú hé gǎn,bào wèng xiāng cóng lǎo hàn yīn。

赠耿介邦石

周孚

经年旅食厌菖蔓,雪后征衣亦自单。jīng nián lǚ shí yàn chāng màn,xuě hòu zhēng yī yì zì dān。
忆子最怜三虎怒,爱渠欲挽万牛难。yì zi zuì lián sān hǔ nù,ài qú yù wǎn wàn niú nán。
向来老笔那容弃,此去尘冠尚可弹。xiàng lái lǎo bǐ nà róng qì,cǐ qù chén guān shàng kě dàn。
败絮不温吾自尔,一杯浊酒御春寒。bài xù bù wēn wú zì ěr,yī bēi zhuó jiǔ yù chūn hán。

度上人自闽中来

周孚

忽忽三看斗柄回,迩来病鹤已摧颓。hū hū sān kàn dòu bǐng huí,ěr lái bìng hè yǐ cuī tuí。
乞医耆域吾方尔,问疾毗耶子合来。qǐ yī qí yù wú fāng ěr,wèn jí pí yé zi hé lái。
叹息赤髭浑似旧,喜欢青眼不徒开。tàn xī chì zī hún shì jiù,xǐ huān qīng yǎn bù tú kāi。
何时趺坐寒窗下,共听崩崖万壑雷。hé shí fū zuò hán chuāng xià,gòng tīng bēng yá wàn hè léi。

赠谢德瞻

周孚

一杯浊酒泼春缸,喜向灯前见老庞。yī bēi zhuó jiǔ pō chūn gāng,xǐ xiàng dēng qián jiàn lǎo páng。
倾坐清谈信冰玉,传家妙语更澄江。qīng zuò qīng tán xìn bīng yù,chuán jiā miào yǔ gèng chéng jiāng。
此时杜老钱三百,何日虞卿璧一双。cǐ shí dù lǎo qián sān bǎi,hé rì yú qīng bì yī shuāng。
闻道平生同学友,半驱箱马踏逢逢。wén dào píng shēng tóng xué yǒu,bàn qū xiāng mǎ tà féng féng。

今秋麦大熟北客所愿也戏作诗寄王季裴

周孚

覆块初惊绿未苏,转头飞雪上斋盂。fù kuài chū jīng lǜ wèi sū,zhuǎn tóu fēi xuě shàng zhāi yú。
腥咸此际宁愁子,饼拓今年不负吾。xīng xián cǐ jì níng chóu zi,bǐng tuò jīn nián bù fù wú。
蜀豉加盐还记否,湘蒿荐箸有诗无。shǔ shì jiā yán hái jì fǒu,xiāng hāo jiàn zhù yǒu shī wú。
为君一洗南烹恶,从此儒仙莫怨臞。wèi jūn yī xǐ nán pēng è,cóng cǐ rú xiān mò yuàn qú。

寄汤朝美

周孚

绿树阴阴噪莫蝉,雀罗门户更萧然。lǜ shù yīn yīn zào mò chán,què luó mén hù gèng xiāo rán。
平生流辈今谁在,乡里衣冠子最贤。píng shēng liú bèi jīn shuí zài,xiāng lǐ yī guān zi zuì xián。
老境幸逢倾盖语,畏途当记说车篇。lǎo jìng xìng féng qīng gài yǔ,wèi tú dāng jì shuō chē piān。
荷锄端欲相随去,却恨初无二顷田。hé chú duān yù xiāng suí qù,què hèn chū wú èr qǐng tián。

张彦勋自建康来相见留三宿而去且言李先生新亡张友圣俞之亡久矣

周孚

万事纷纷一梦中,虚堂相对且从容。wàn shì fēn fēn yī mèng zhōng,xū táng xiāng duì qiě cóng róng。
蛰龙老鹤知何往,社燕秋鸿喜再逢。zhé lóng lǎo hè zhī hé wǎng,shè yàn qiū hóng xǐ zài féng。
陈迹只今空自记,莫年非子欲谁从。chén jì zhǐ jīn kōng zì jì,mò nián fēi zi yù shuí cóng。
苍崖促辔还如许,孤负黄花酒一钟。cāng yá cù pèi hái rú xǔ,gū fù huáng huā jiǔ yī zhōng。

崔子虚以公檄出籴作诗寄叶伯永且言其道途之艰因次韵以寄

周孚

诗来君马叹玄黄,正坐盐车道路长。shī lái jūn mǎ tàn xuán huáng,zhèng zuò yán chē dào lù zhǎng。
倒壑枯槎无复绿,并岩残菊尚馀香。dào hè kū chá wú fù lǜ,bìng yán cán jú shàng yú xiāng。
眼看落日还应眩,心对寒溪却暂凉。yǎn kàn luò rì hái yīng xuàn,xīn duì hán xī què zàn liáng。
昔日维摩君记否,迩来衰病亦怀乡。xī rì wéi mó jūn jì fǒu,ěr lái shuāi bìng yì huái xiāng。

再次深字韵寄日新

周孚

浊酒青灯语夜深,短琴相与作南音。zhuó jiǔ qīng dēng yǔ yè shēn,duǎn qín xiāng yǔ zuò nán yīn。
当时怀越悲庄舄,此日游吴忆季心。dāng shí huái yuè bēi zhuāng xì,cǐ rì yóu wú yì jì xīn。
日莫饥鸦无定止,天寒孤雁自悲吟。rì mò jī yā wú dìng zhǐ,tiān hán gū yàn zì bēi yín。
遥怜策杖苍烟外,舍北梅花正背阴。yáo lián cè zhàng cāng yān wài,shě běi méi huā zhèng bèi yīn。

正月五日寄陈道人

周孚

冲寒索去一何忙,当日诗盟忍遽忘。chōng hán suǒ qù yī hé máng,dāng rì shī méng rěn jù wàng。
薄宦于人信箕斗,老怀惟子不参商。báo huàn yú rén xìn jī dòu,lǎo huái wéi zi bù cān shāng。
自怜胜日方悬榻,好趁春风便促装。zì lián shèng rì fāng xuán tà,hǎo chèn chūn fēng biàn cù zhuāng。
弱岁宦心虽净尽,新年佛法要商量。ruò suì huàn xīn suī jìng jǐn,xīn nián fú fǎ yào shāng liàng。

奉寄满足窟主王雅州所居也

周孚

知君投老竟谁逢,摩度罗城宿契同。zhī jūn tóu lǎo jìng shuí féng,mó dù luó chéng sù qì tóng。
妙语幸陪三日款,病怀顿失十年穷。miào yǔ xìng péi sān rì kuǎn,bìng huái dùn shī shí nián qióng。
向时尺鴳嗟渠辈,今日冥鸿信此翁。xiàng shí chǐ yàn jiē qú bèi,jīn rì míng hóng xìn cǐ wēng。
莫惜平生太玄草,君山元自识扬雄。mò xī píng shēng tài xuán cǎo,jūn shān yuán zì shí yáng xióng。

寄东观聂道士

周孚

幽忧忽忽未能除,浊酒相逢辄倩沽。yōu yōu hū hū wèi néng chú,zhuó jiǔ xiāng féng zhé qiàn gū。
老语参同真石友,高怀一见只臞儒。lǎo yǔ cān tóng zhēn shí yǒu,gāo huái yī jiàn zhǐ qú rú。
当时共叹辽东鹤,此日还思叶县凫。dāng shí gòng tàn liáo dōng hè,cǐ rì hái sī yè xiàn fú。
老柳吹绵春有几,会须重醉紫琼腴。lǎo liǔ chuī mián chūn yǒu jǐ,huì xū zhòng zuì zǐ qióng yú。

次前韵呈杜丈

周孚

老去休嗟见事迟,苏郎有语不当疑。lǎo qù xiū jiē jiàn shì chí,sū láng yǒu yǔ bù dāng yí。
惊看渠学非前日,悔奉公游已后时。jīng kàn qú xué fēi qián rì,huǐ fèng gōng yóu yǐ hòu shí。
褦襶只今还自笑,膏肓从昔更谁医。nài dài zhǐ jīn hái zì xiào,gāo huāng cóng xī gèng shuí yī。
时花俚服空争巧,须信人间自有诗。shí huā lǐ fú kōng zhēng qiǎo,xū xìn rén jiān zì yǒu shī。

同范三哥访鉴长老鉴犍为人而挂锡金山

周孚

愔愔山月照峨眉,未暇西游鬓已丝。yīn yīn shān yuè zhào é méi,wèi xiá xī yóu bìn yǐ sī。
胜日来陪巨卿友,莫年亲见德云师。shèng rì lái péi jù qīng yǒu,mò nián qīn jiàn dé yún shī。
解除须发元非错,肯老山林更自奇。jiě chú xū fā yuán fēi cuò,kěn lǎo shān lín gèng zì qí。
趺坐绳床两无语,此心真有几人知。fū zuò shéng chuáng liǎng wú yǔ,cǐ xīn zhēn yǒu jǐ rén zhī。

有怀杜丈仲微

周孚

弱岁元知有此翁,寸莛尝记昔舂容。ruò suì yuán zhī yǒu cǐ wēng,cùn tíng cháng jì xī chōng róng。
贞元名士浑无几,正始遗音仅此逢。zhēn yuán míng shì hún wú jǐ,zhèng shǐ yí yīn jǐn cǐ féng。
别后篇章应自课,老来伏腊定谁供。bié hòu piān zhāng yīng zì kè,lǎo lái fú là dìng shuí gōng。
飞鸿过尽空回首,倦客新年更自慵。fēi hóng guò jǐn kōng huí shǒu,juàn kè xīn nián gèng zì yōng。

次韵德裕

周孚

此郎笔力如江汉,收卷波澜作此嬉。cǐ láng bǐ lì rú jiāng hàn,shōu juǎn bō lán zuò cǐ xī。
三叹方惊永嘉末,两章还到建安时。sān tàn fāng jīng yǒng jiā mò,liǎng zhāng hái dào jiàn ān shí。
只知妙语能祛疟,可悟虚名不疗饥。zhǐ zhī miào yǔ néng qū nüè,kě wù xū míng bù liáo jī。
同病同忧有如此,向来吾亦蠹鱼痴。tóng bìng tóng yōu yǒu rú cǐ,xiàng lái wú yì dù yú chī。