古诗词

岳珂

后江行十绝

岳珂

日日征帆上水风,掀天雪浪骇鱼龙。rì rì zhēng fān shàng shuǐ fēng,xiān tiān xuě làng hài yú lóng。
不须检校江行历,知过云山几万重。bù xū jiǎn xiào jiāng xíng lì,zhī guò yún shān jǐ wàn zhòng。

后江行十绝

岳珂

远村烟暝牛羊下,近岸波澄鸥鹭闲。yuǎn cūn yān míng niú yáng xià,jìn àn bō chéng ōu lù xián。
一抹斜阳江似镜,天移小景向人间。yī mǒ xié yáng jiāng shì jìng,tiān yí xiǎo jǐng xiàng rén jiān。

后江行十绝

岳珂

指点神鸦送客樯,江山回首郁苍苍。zhǐ diǎn shén yā sòng kè qiáng,jiāng shān huí shǒu yù cāng cāng。
吴朝千载兴亡地,极目长淮恨更长。wú cháo qiān zài xīng wáng dì,jí mù zhǎng huái hèn gèng zhǎng。

后江行十绝

岳珂

拥骑年时忆往来,旧时行处半莓苔。yōng qí nián shí yì wǎng lái,jiù shí xíng chù bàn méi tái。
山云勒驾应频笑,又是江南勾当回。shān yún lēi jià yīng pín xiào,yòu shì jiāng nán gōu dāng huí。

后江行十绝

岳珂

夕舂正是隔前溪,江路行人犹未归。xī chōng zhèng shì gé qián xī,jiāng lù xíng rén yóu wèi guī。
我笑卧龙成底事,晨光尽欠踏熹微。wǒ xiào wò lóng chéng dǐ shì,chén guāng jǐn qiàn tà xī wēi。

后江行十绝

岳珂

叫着渔郎急掉头,一声别浦听莲讴。jiào zhe yú láng jí diào tóu,yī shēng bié pǔ tīng lián ōu。
山遥水远应同趣,我亦青帘问酒楼。shān yáo shuǐ yuǎn yīng tóng qù,wǒ yì qīng lián wèn jiǔ lóu。

后江行十绝

岳珂

湓波已近见康庐,风月烟云自卷舒。pén bō yǐ jìn jiàn kāng lú,fēng yuè yān yún zì juǎn shū。
白鸟归来闲似我,向山深处认巢居。bái niǎo guī lái xián shì wǒ,xiàng shān shēn chù rèn cháo jū。

后江行十绝

岳珂

官牌夹外少人烟,商妇琵琶久断弦。guān pái jiā wài shǎo rén yān,shāng fù pí pá jiǔ duàn xián。
司马青衫不须泣,江鸥对我正忻然。sī mǎ qīng shān bù xū qì,jiāng ōu duì wǒ zhèng xīn rán。

后江行十绝

岳珂

西望沙羡东秣陵,湓江中道是归程。xī wàng shā xiàn dōng mò líng,pén jiāng zhōng dào shì guī chéng。
柳阴系缆人归后,频有黄鹂三四声。liǔ yīn xì lǎn rén guī hòu,pín yǒu huáng lí sān sì shēng。

后江行十绝

岳珂

人生最好是归来,六月火云溶雪醅。rén shēng zuì hǎo shì guī lái,liù yuè huǒ yún róng xuě pēi。
散发晞风须一醉,月明携簟又凉台。sàn fā xī fēng xū yī zuì,yuè míng xié diàn yòu liáng tái。

病中散步六绝

岳珂

一年无病缘官事,一病兼旬为燕居。yī nián wú bìng yuán guān shì,yī bìng jiān xún wèi yàn jū。
自是素餐天所厌,可能竖子解乘除。zì shì sù cān tiān suǒ yàn,kě néng shù zi jiě chéng chú。

病中散步六绝

岳珂

池上荷花绿净时,岸头杨柳插天垂。chí shàng hé huā lǜ jìng shí,àn tóu yáng liǔ chā tiān chuí。
倦翁纵步聊行散,早有龟鱼圣得知。juàn wēng zòng bù liáo xíng sàn,zǎo yǒu guī yú shèng dé zhī。

病中散步六绝

岳珂

朝随粥鼎蝉腹润,夜掩书帷鳏目眠。cháo suí zhōu dǐng chán fù rùn,yè yǎn shū wéi guān mù mián。
无奈暑威侵病骨,起来搔首斗垂天。wú nài shǔ wēi qīn bìng gǔ,qǐ lái sāo shǒu dòu chuí tiān。

病中散步六绝

岳珂

平头奴子初茸鹿,利口啬夫双部蛙。píng tóu nú zi chū rōng lù,lì kǒu sè fū shuāng bù wā。
二物何关人静躁,不妨卧听步随车。èr wù hé guān rén jìng zào,bù fáng wò tīng bù suí chē。

病中散步六绝

岳珂

病疏酒盏傍茶瓯,一独醒中起百忧。bìng shū jiǔ zhǎn bàng chá ōu,yī dú xǐng zhōng qǐ bǎi yōu。
七尺之躯三寸舌,问渠小大若为谋。qī chǐ zhī qū sān cùn shé,wèn qú xiǎo dà ruò wèi móu。

病中散步六绝

岳珂

绝怜倦翼晚风高,解绁归来得故巢。jué lián juàn yì wǎn fēng gāo,jiě xiè guī lái dé gù cháo。
物态随人也欢喜,游丝不住舞蟏蛸。wù tài suí rén yě huān xǐ,yóu sī bù zhù wǔ xiāo shāo。

读刘琨传

岳珂

古来万事无真实,赖有区区史笔存。gǔ lái wàn shì wú zhēn shí,lài yǒu qū qū shǐ bǐ cún。
士雅闻鸡偶同被,至今起舞说刘琨。shì yǎ wén jī ǒu tóng bèi,zhì jīn qǐ wǔ shuō liú kūn。

病中午后登山闲步遥见园亭有翠帟张栏处久而识之为张孝显成趣轩盖与缇屏油幕高会予病不得冲宴怅惘移时因以中孚泽所网鲜鳊侑以棠漪家酝并成四绝呈在席诸人

岳珂

九折登山倚瘦筇,杏蹊眼缬早冬烘。jiǔ zhé dēng shān yǐ shòu qióng,xìng qī yǎn xié zǎo dōng hōng。
翠云遮断神仙客,不许其间著倦翁。cuì yún zhē duàn shén xiān kè,bù xǔ qí jiān zhù juàn wēng。

病中午后登山闲步遥见园亭有翠帟张栏处久而识之为张孝显成趣轩盖与缇屏油幕高会予病不得冲宴怅惘移时因以中孚泽所网鲜鳊侑以棠漪家酝并成四绝呈在席诸人

岳珂

满山桃李闹红霞,曾约香山白鹿车。mǎn shān táo lǐ nào hóng xiá,céng yuē xiāng shān bái lù chē。
堪笑东风欺病客,搀先且到别人家。kān xiào dōng fēng qī bìng kè,chān xiān qiě dào bié rén jiā。

病中午后登山闲步遥见园亭有翠帟张栏处久而识之为张孝显成趣轩盖与缇屏油幕高会予病不得冲宴怅惘移时因以中孚泽所网鲜鳊侑以棠漪家酝并成四绝呈在席诸人

岳珂

小池玉尺跃清波,病不开尊奈尔何。xiǎo chí yù chǐ yuè qīng bō,bìng bù kāi zūn nài ěr hé。
更倩棠漪吹柳岸,为君小发醉颜酡。gèng qiàn táng yī chuī liǔ àn,wèi jūn xiǎo fā zuì yán tuó。