古诗词

周端臣

挽芸居二首

周端臣

诗思闲逾健,仪容老更清。shī sī xián yú jiàn,yí róng lǎo gèng qīng。
遽闻身染患,不见子成名。jù wén shēn rǎn huàn,bù jiàn zi chéng míng。
易箦终婚娶,求棺达死生。yì zé zhōng hūn qǔ,qiú guān dá sǐ shēng。
典刑无复睹,空有泪如倾。diǎn xíng wú fù dǔ,kōng yǒu lèi rú qīng。

村路

周端臣

雨馀村落迥,只有鹊营巢。yǔ yú cūn luò jiǒng,zhǐ yǒu què yíng cháo。
一径晓烟合,千林春翠交。yī jìng xiǎo yān hé,qiān lín chūn cuì jiāo。
断桥斜搭板,破屋倒铺茅。duàn qiáo xié dā bǎn,pò wū dào pù máo。
闻说蚕初浴,柴门不敢敲。wén shuō cán chū yù,chái mén bù gǎn qiāo。

读党籍碑

周端臣

党籍碑成国步屯,忠臣埋没瘴乡尘。dǎng jí bēi chéng guó bù tún,zhōng chén mái méi zhàng xiāng chén。
兴衰未必皆关数,治乱由来实在人。xīng shuāi wèi bì jiē guān shù,zhì luàn yóu lái shí zài rén。
雷昔震陵天已怒,石今漫灭世尤珍。léi xī zhèn líng tiān yǐ nù,shí jīn màn miè shì yóu zhēn。
九原难叫诸贤起,一掬伤心泪染巾。jiǔ yuán nán jiào zhū xián qǐ,yī jū shāng xīn lèi rǎn jīn。

重阳后一日偕翁宾旸张敬之江楼分韵得台字

周端臣

一笑江楼把酒杯,阑干倚遍重徘徊。yī xiào jiāng lóu bǎ jiǔ bēi,lán gàn yǐ biàn zhòng pái huái。
风生别浦潮回去,云暗前山雨过来。fēng shēng bié pǔ cháo huí qù,yún àn qián shān yǔ guò lái。
秋冷丹枫先叶坠,节迟黄菊未花开。qiū lěng dān fēng xiān yè zhuì,jié chí huáng jú wèi huā kāi。
凭高引领还兴感,昨日谁登戏马台。píng gāo yǐn lǐng hái xīng gǎn,zuó rì shuí dēng xì mǎ tái。

青铜香鸭诗

周端臣

谁把工夫巧铸成,铜青依约绿毛轻。shuí bǎ gōng fū qiǎo zhù chéng,tóng qīng yī yuē lǜ máo qīng。
自归骚客文房后,无复王孙金弹惊。zì guī sāo kè wén fáng hòu,wú fù wáng sūn jīn dàn jīng。
沙觜莫追芦苇暖,灰心聊吐蕙兰清。shā zī mò zhuī lú wěi nuǎn,huī xīn liáo tǔ huì lán qīng。
回头却笑江湖伴,多少遭烹为不鸣。huí tóu què xiào jiāng hú bàn,duō shǎo zāo pēng wèi bù míng。

送牛首炉与人

周端臣

千载墦间偶得存,传从鼻祖到云孙。qiān zài fán jiān ǒu dé cún,chuán cóng bí zǔ dào yún sūn。
土痕蚀处形摹薄,苔色侵来款识昏。tǔ hén shí chù xíng mó báo,tái sè qīn lái kuǎn shí hūn。
制样想应规象鼎,验图只合配牺尊。zhì yàng xiǎng yīng guī xiàng dǐng,yàn tú zhǐ hé pèi xī zūn。
赠君博古斋中去,书传闲时细讨论。zèng jūn bó gǔ zhāi zhōng qù,shū chuán xián shí xì tǎo lùn。

代上刘郎中

周端臣

弹压江湖耸市朝,相逢人尽说风骚。dàn yā jiāng hú sǒng shì cháo,xiāng féng rén jǐn shuō fēng sāo。
诗从南岳吟逾老,名得西山荐益高。shī cóng nán yuè yín yú lǎo,míng dé xī shān jiàn yì gāo。
半世历官才幕府,午年还国尚郎曹。bàn shì lì guān cái mù fǔ,wǔ nián hái guó shàng láng cáo。
儿时曾诵先生句,镜里如今已二毛。ér shí céng sòng xiān shēng jù,jìng lǐ rú jīn yǐ èr máo。

古剑

周端臣

籀文漫灭藓花残,胆怯旁人不敢看。zhòu wén màn miè xiǎn huā cán,dǎn qiè páng rén bù gǎn kàn。
飞去暗防风雨夜,握来光射斗牛寒。fēi qù àn fáng fēng yǔ yè,wò lái guāng shè dòu niú hán。
曾成歃血诸侯约,肯受无鱼下客弹。céng chéng shà xuè zhū hóu yuē,kěn shòu wú yú xià kè dàn。
宝匣秘藏英气在,提携终拟斩楼兰。bǎo xiá mì cáng yīng qì zài,tí xié zhōng nǐ zhǎn lóu lán。

送人失官归

周端臣

浮世功名总是虚,纵然轩冕又何如。fú shì gōng míng zǒng shì xū,zòng rán xuān miǎn yòu hé rú。
趁无白发来侵镜,好买青山去荷锄。chèn wú bái fā lái qīn jìng,hǎo mǎi qīng shān qù hé chú。
贤圣一丘无用土,英雄几板可疑书。xián shèng yī qiū wú yòng tǔ,yīng xióng jǐ bǎn kě yí shū。
生涯傥了寒暄计,独抱遗经亦有馀。shēng yá tǎng le hán xuān jì,dú bào yí jīng yì yǒu yú。

次韵友人悼宠落梅

周端臣

条脱空嗟萼绿华,俗尘难久驻仙车。tiáo tuō kōng jiē è lǜ huá,sú chén nán jiǔ zhù xiān chē。
数声画角单于塞,一曲山香阿母家。shù shēng huà jiǎo dān yú sāi,yī qū shān xiāng ā mǔ jiā。
堕砌尚疑妆后粉,点衣犹认唾时花。duò qì shàng yí zhuāng hòu fěn,diǎn yī yóu rèn tuò shí huā。
别来埋没春风面,几度虚窗叹月斜。bié lái mái méi chūn fēng miàn,jǐ dù xū chuāng tàn yuè xié。

春日即事

周端臣

起来袖手怯寒添,冷落文楸掩玉奁。qǐ lái xiù shǒu qiè hán tiān,lěng luò wén qiū yǎn yù lián。
燕子池塘春雨细,杏花庭院晓风尖。yàn zi chí táng chūn yǔ xì,xìng huā tíng yuàn xiǎo fēng jiān。
酒酲未解便攲枕,香炷初熏密下帘。jiǔ chéng wèi jiě biàn qī zhěn,xiāng zhù chū xūn mì xià lián。
百五数来能几日,黄金柳色已侵檐。bǎi wǔ shù lái néng jǐ rì,huáng jīn liǔ sè yǐ qīn yán。

湖山园

周端臣

丹楼碧阁面山开,绿树红芳绕水栽。dān lóu bì gé miàn shān kāi,lǜ shù hóng fāng rào shuǐ zāi。
多少好春闲过却,主人无暇不曾来。duō shǎo hǎo chūn xián guò què,zhǔ rén wú xiá bù céng lái。

落叶

周端臣

西风不管鹊巢寒,成阵飘来响更乾。xī fēng bù guǎn què cháo hán,chéng zhèn piāo lái xiǎng gèng qián。
最是山房秋思客,梦回疑作雨声看。zuì shì shān fáng qiū sī kè,mèng huí yí zuò yǔ shēng kàn。

清明湖上

周端臣

谁家园里一声莺,啼向春风似有情。shuí jiā yuán lǐ yī shēng yīng,tí xiàng chūn fēng shì yǒu qíng。
惊起少年游冶兴,插花沽酒醉清明。jīng qǐ shǎo nián yóu yě xīng,chā huā gū jiǔ zuì qīng míng。

古坟诗

周端臣

短墙摧倒树攲斜,碧荠春开满地花。duǎn qiáng cuī dào shù qī xié,bì jì chūn kāi mǎn dì huā。
马鬣就荒无认处,墓前碑在野人家。mǎ liè jiù huāng wú rèn chù,mù qián bēi zài yě rén jiā。

题真妃出浴图

周端臣

百媚千娇出浴时,君王凝盼转魂迷。bǎi mèi qiān jiāo chū yù shí,jūn wáng níng pàn zhuǎn hún mí。
香肌犹恐红绡重,可忍他年践马蹄。xiāng jī yóu kǒng hóng xiāo zhòng,kě rěn tā nián jiàn mǎ tí。

秋晓

周端臣

一抹凉烟晓未收,露篱疏雨湿牵牛。yī mǒ liáng yān xiǎo wèi shōu,lù lí shū yǔ shī qiān niú。
不知天上秋多少,昨夜西风到小楼。bù zhī tiān shàng qiū duō shǎo,zuó yè xī fēng dào xiǎo lóu。

湖上归

周端臣

别却吴姬旧酒垆,扁舟吹笛过平湖。bié què wú jī jiù jiǔ lú,biǎn zhōu chuī dí guò píng hú。
晚云又是商量雨,遮得秋山一半无。wǎn yún yòu shì shāng liàng yǔ,zhē dé qiū shān yī bàn wú。

简雪窗董寺丞

周端臣

世路机心走兔迒,雪窗一缕不遮藏。shì lù jī xīn zǒu tù háng,xuě chuāng yī lǚ bù zhē cáng。
籋云梯月真游戏,茅舍何曾外玉堂。niè yún tī yuè zhēn yóu xì,máo shě hé céng wài yù táng。

简雪窗董寺丞

周端臣

圣贤事业在心盘,禹稷颜回岂异观。shèng xián shì yè zài xīn pán,yǔ jì yán huí qǐ yì guān。
世故波澜同起灭,姓名千古要清寒。shì gù bō lán tóng qǐ miè,xìng míng qiān gǔ yào qīng hán。
9412345