古诗词

林表民

题大慈寺兼简照讲师

林表民

来从金地过银地,智者修禅古道场。lái cóng jīn dì guò yín dì,zhì zhě xiū chán gǔ dào chǎng。
叠嶂倚空围日月,穹耸松壑饱风霜。dié zhàng yǐ kōng wéi rì yuè,qióng sǒng sōng hè bǎo fēng shuāng。
碑文多是唐人刻,经卷犹随炀帝藏。bēi wén duō shì táng rén kè,jīng juǎn yóu suí yáng dì cáng。
偶值故交初入院,一镫留宿水声房。ǒu zhí gù jiāo chū rù yuàn,yī dèng liú sù shuǐ shēng fáng。

梁民曹以二首为小园木香光宠次韵抒谢

林表民

春风珠幰走青虬,清夜西园谁共游。chūn fēng zhū xiǎn zǒu qīng qiú,qīng yè xī yuán shuí gòng yóu。
十里水边浑似雪,唤船应是误王猷。shí lǐ shuǐ biān hún shì xuě,huàn chuán yīng shì wù wáng yóu。

梁民曹以二首为小园木香光宠次韵抒谢

林表民

攀条折蕊属骚人,迟恐颠风扫玉尘。pān tiáo zhé ruǐ shǔ sāo rén,chí kǒng diān fēng sǎo yù chén。
如付枕囊供醉寝,繁香薰骨解留春。rú fù zhěn náng gōng zuì qǐn,fán xiāng xūn gǔ jiě liú chūn。

天台邵明府履善遗牡丹各赋

林表民

人间兴废手搏沙,乔木犹存少故家。rén jiān xīng fèi shǒu bó shā,qiáo mù yóu cún shǎo gù jiā。
不见石边题甲乙,空馀姓氏落名花。bù jiàn shí biān tí jiǎ yǐ,kōng yú xìng shì luò míng huā。

天台邵明府履善遗牡丹各赋

林表民

一春苦雨又忧花,烂尽秧根谷再芽。yī chūn kǔ yǔ yòu yōu huā,làn jǐn yāng gēn gǔ zài yá。
见说云头红可喜,老农犹恐是朝霞。jiàn shuō yún tóu hóng kě xǐ,lǎo nóng yóu kǒng shì cháo xiá。

天台邵明府履善遗牡丹各赋

林表民

可是东皇雨露深,不成一字亦腰金。kě shì dōng huáng yǔ lù shēn,bù chéng yī zì yì yāo jīn。
世间大有麒麟楦,对此谁能起愧心。shì jiān dà yǒu qí lín xuàn,duì cǐ shuí néng qǐ kuì xīn。

天台邵明府履善遗牡丹各赋

林表民

一枝美过玉盘盂,岁晚何由复遇苏。yī zhī měi guò yù pán yú,suì wǎn hé yóu fù yù sū。
我欲命名名不得,有名无实不如无。wǒ yù mìng míng míng bù dé,yǒu míng wú shí bù rú wú。

怀仙桥

林表民

晴雷昼夜激奔湍,涧草岩花亦耐寒。qíng léi zhòu yè jī bēn tuān,jiàn cǎo yán huā yì nài hán。
刘阮茫茫空仰止,恐乘风月一鞭鸾。liú ruǎn máng máng kōng yǎng zhǐ,kǒng chéng fēng yuè yī biān luán。

送倪平仲高士归天台

林表民

绿章封事步虚仙,来自东皇太乙边。lǜ zhāng fēng shì bù xū xiān,lái zì dōng huáng tài yǐ biān。
满袖明珠出光怪,又随溪月上归船。mǎn xiù míng zhū chū guāng guài,yòu suí xī yuè shàng guī chuán。

送倪平仲高士归天台

林表民

桐柏山高空翠寒,夜深星斗近仙坛。tóng bǎi shān gāo kōng cuì hán,yè shēn xīng dòu jìn xiān tán。
下宫银瀑三千丈,付与诗人雨后看。xià gōng yín pù sān qiān zhàng,fù yǔ shī rén yǔ hòu kàn。

同谢邹访平老

林表民

江湖包笠今闲却,默坐惟翻贝叶文。jiāng hú bāo lì jīn xián què,mò zuò wéi fān bèi yè wén。
耳重懒闻时俗事,客来聊荐一瓯云。ěr zhòng lǎn wén shí sú shì,kè lái liáo jiàn yī ōu yún。

送宗镜上人归剡因寄声高九万孙季蕃

林表民

送师归隐镜山中,万壑千岩指顾间。sòng shī guī yǐn jìng shān zhōng,wàn hè qiān yán zhǐ gù jiān。
菊涧花翁如见问,为言憔悴老江关。jú jiàn huā wēng rú jiàn wèn,wèi yán qiáo cuì lǎo jiāng guān。

送宗镜上人归剡因寄声高九万孙季蕃

林表民

神剜天划成岩洞,横亘危梁接应真。shén wān tiān huà chéng yán dòng,héng gèn wēi liáng jiē yīng zhēn。
垂下玉虹三百丈,雪花飞溅一山春。chuí xià yù hóng sān bǎi zhàng,xuě huā fēi jiàn yī shān chūn。

送宗镜上人归剡因寄声高九万孙季蕃

林表民

一僧礼拜能行过,下面人看胆亦寒。yī sēng lǐ bài néng xíng guò,xià miàn rén kàn dǎn yì hán。
月出幻成银色界,始知方广在林端。yuè chū huàn chéng yín sè jiè,shǐ zhī fāng guǎng zài lín duān。

送宗镜上人归剡因寄声高九万孙季蕃

林表民

随处禅房有水声,我来石上坐忘形。suí chù chán fáng yǒu shuǐ shēng,wǒ lái shí shàng zuò wàng xíng。
临行更酌潭中渌,要洗多生业障清。lín xíng gèng zhuó tán zhōng lù,yào xǐ duō shēng yè zhàng qīng。

夜登桐柏上清阁

林表民

雨过中宵夜满空,一山松竹韵溪风。yǔ guò zhōng xiāo yè mǎn kōng,yī shān sōng zhú yùn xī fēng。
披衣独上上清阁,身在半天云气中。pī yī dú shàng shàng qīng gé,shēn zài bàn tiān yún qì zhōng。

新昌道中

林表民

残村时有两三家,缭绕清溪路更赊。cán cūn shí yǒu liǎng sān jiā,liáo rào qīng xī lù gèng shē。
客里不知春去尽,满山风雨落桐花。kè lǐ bù zhī chūn qù jǐn,mǎn shān fēng yǔ luò tóng huā。

剡中诗

林表民

遗踪曾记晋诸贤,乘兴今无雪后船。yí zōng céng jì jìn zhū xián,chéng xīng jīn wú xuě hòu chuán。
断堑毁垣难借问,砖文犹著太康年。duàn qiàn huǐ yuán nán jiè wèn,zhuān wén yóu zhù tài kāng nián。

题方叔所藏马中远春牧晚归图

林表民

一抹东风树色新,牛羊莽莽散平原。yī mǒ dōng fēng shù sè xīn,niú yáng mǎng mǎng sàn píng yuán。
微烟细草知归路,竹坞人家半掩门。wēi yān xì cǎo zhī guī lù,zhú wù rén jiā bàn yǎn mén。

次韵王亚夫景存县尉送春二首

林表民

欲劝东君尽一杯,临岐无语独迟回。yù quàn dōng jūn jǐn yī bēi,lín qí wú yǔ dú chí huí。
晚风自有留连意,递得莺声过柳来。wǎn fēng zì yǒu liú lián yì,dì dé yīng shēng guò liǔ lái。
52123