古诗词

林景英

废观

林景英

羽衣人已化,无处问殊庭。yǔ yī rén yǐ huà,wú chù wèn shū tíng。
春色桃谁种,天香药自灵。chūn sè táo shuí zhǒng,tiān xiāng yào zì líng。
片霞飞绝顶,一鹤下青冥。piàn xiá fēi jué dǐng,yī hè xià qīng míng。
荒藓空阶下,犹闻夜祭星。huāng xiǎn kōng jiē xià,yóu wén yè jì xīng。

寄陈莘村

林景英

玄冬梅半白,光接太丘星。xuán dōng méi bàn bái,guāng jiē tài qiū xīng。
雪月往来梦,溪山长短亭。xuě yuè wǎng lái mèng,xī shān zhǎng duǎn tíng。
利名成露草,行止付风萍。lì míng chéng lù cǎo,xíng zhǐ fù fēng píng。
三十年来友,无如老典型。sān shí nián lái yǒu,wú rú lǎo diǎn xíng。

秋风

林景英

飒然何处起,水国不成眠。sà rán hé chù qǐ,shuǐ guó bù chéng mián。
触树人疑雨,开门月在天。chù shù rén yí yǔ,kāi mén yuè zài tiān。
渔舟移绝浦,雁阵落荒田。yú zhōu yí jué pǔ,yàn zhèn luò huāng tián。
晓起伤漂荡,芦花走屋前。xiǎo qǐ shāng piāo dàng,lú huā zǒu wū qián。

言归

林景英

言归江海上,甘向石田耕。yán guī jiāng hǎi shàng,gān xiàng shí tián gēng。
不愧为斯世,能闲过此生。bù kuì wèi sī shì,néng xián guò cǐ shēng。
地从邻竹占,树听野禽争。dì cóng lín zhú zhàn,shù tīng yě qín zhēng。
坐咏风涛外,南山尽日行。zuò yǒng fēng tāo wài,nán shān jǐn rì xíng。

林氏庵呈周鍊师

林景英

遥跨青田鹤,翩翩到此来。yáo kuà qīng tián hè,piān piān dào cǐ lái。
庭生自家草,山有主人梅。tíng shēng zì jiā cǎo,shān yǒu zhǔ rén méi。
扫石夜朝斗,雨田秋起雷。sǎo shí yè cháo dòu,yǔ tián qiū qǐ léi。
谁知尘影里,清趣似蓬莱。shuí zhī chén yǐng lǐ,qīng qù shì péng lái。

送友之石龙

林景英

一杯渭酒劝诗豪,杨柳西风拂去袍。yī bēi wèi jiǔ quàn shī háo,yáng liǔ xī fēng fú qù páo。
行路正当金虎壮,登云不惮石龙高。xíng lù zhèng dāng jīn hǔ zhuàng,dēng yún bù dàn shí lóng gāo。
水悬岩白惊残雪,日漾溪红认落桃。shuǐ xuán yán bái jīng cán xuě,rì yàng xī hóng rèn luò táo。
记取奚囊新句得,月三四幅寄东皋。jì qǔ xī náng xīn jù dé,yuè sān sì fú jì dōng gāo。

日出入行

林景英

朝出扶桑来,莫入虞渊去。cháo chū fú sāng lái,mò rù yú yuān qù。
胡不缓驰驱,百岁一朝暮。hú bù huǎn chí qū,bǎi suì yī cháo mù。