古诗词

林邵

和张祜韵

林邵

山中多白云,云气归如吞。shān zhōng duō bái yún,yún qì guī rú tūn。
目无尘埃污,耳足清净根。mù wú chén āi wū,ěr zú qīng jìng gēn。
僧归踏层径,鸟远迷孤村。sēng guī tà céng jìng,niǎo yuǎn mí gū cūn。
来过人迹少,无客扫松门。lái guò rén jì shǎo,wú kè sǎo sōng mén。

和孟郊韵

林邵

山僧庞眉苍,翻径坐禅床。shān sēng páng méi cāng,fān jìng zuò chán chuáng。
层轩豁远目,静室便异香。céng xuān huō yuǎn mù,jìng shì biàn yì xiāng。
微风仙籁响,过雨晴岚光。wēi fēng xiān lài xiǎng,guò yǔ qíng lán guāng。
何须向庐阜,此即真道场。hé xū xiàng lú fù,cǐ jí zhēn dào chǎng。

诗一首

林邵

西来汉水接江流,大别山前旧沔州。xī lái hàn shuǐ jiē jiāng liú,dà bié shān qián jiù miǎn zhōu。
看到夕阳无尽兴,一行飞鹭下汀洲。kàn dào xī yáng wú jǐn xīng,yī xíng fēi lù xià tīng zhōu。