古诗词

杭学士人

五言

杭学士人

郑五不去国,金陵深惧君。zhèng wǔ bù qù guó,jīn líng shēn jù jūn。
校存知必毁,书在已如焚。xiào cún zhī bì huǐ,shū zài yǐ rú fén。
自是清流祸,非干比党分。zì shì qīng liú huò,fēi gàn bǐ dǎng fēn。
归欤虽幸矣,恨未效朱云。guī yú suī xìng yǐ,hèn wèi xiào zhū yún。

绝句

杭学士人

塞翁何必恨失马,城火可怜殃及鱼。sāi wēng hé bì hèn shī mǎ,chéng huǒ kě lián yāng jí yú。
一笑出门天万里,担头犹有斥奸书。yī xiào chū mén tiān wàn lǐ,dān tóu yóu yǒu chì jiān shū。

古诗

杭学士人

上书如啜卢仝茶,直论国体宁无哗。shàng shū rú chuài lú tóng chá,zhí lùn guó tǐ níng wú huā。
依然茅苇纵横斜,钟山老柏休槎牙。yī rán máo wěi zòng héng xié,zhōng shān lǎo bǎi xiū chá yá。
呜呼时事如丝麻,食肉者口徒咿哇。wū hū shí shì rú sī má,shí ròu zhě kǒu tú yī wa。
鬼蜮空含射影沙,逐客令下堪吁嗟。guǐ yù kōng hán shè yǐng shā,zhú kè lìng xià kān xū jiē。
识者将谓秦得邪,淳祐寖不如端嘉。shí zhě jiāng wèi qín dé xié,chún yòu jìn bù rú duān jiā。
邪人刚指正人邪,时有引喙鸣灵鸦。xié rén gāng zhǐ zhèng rén xié,shí yǒu yǐn huì míng líng yā。
失脚奇祸曹罗罝,尼山草木枯无华,奄奄山鬼相揄揶。shī jiǎo qí huò cáo luó jū,ní shān cǎo mù kū wú huá,yǎn yǎn shān guǐ xiāng yú yé。
我今束书归天涯,不惜一去惜国家。wǒ jīn shù shū guī tiān yá,bù xī yī qù xī guó jiā。