古诗词

林亦之

赵路分

林亦之

每夸爱子对人言,东观同游有艾轩。měi kuā ài zi duì rén yán,dōng guān tóng yóu yǒu ài xuān。
我向筑场闻此语,敛襟西望转销魂。wǒ xiàng zhù chǎng wén cǐ yǔ,liǎn jīn xī wàng zhuǎn xiāo hún。

次韵致政吴丈

林亦之

青山湖上宅,丹桂月边枝。qīng shān hú shàng zhái,dān guì yuè biān zhī。
菊蕊元同日,桐花却并时。jú ruǐ yuán tóng rì,tóng huā què bìng shí。
笼鹅翁不俗,蜡凤子多奇。lóng é wēng bù sú,là fèng zi duō qí。
须信三秋好,先从数月期。xū xìn sān qiū hǎo,xiān cóng shù yuè qī。
蓝田一厅壁,黄卷五男兕。lán tián yī tīng bì,huáng juǎn wǔ nán sì。
问礼当年事,芹宫未颂僖。wèn lǐ dāng nián shì,qín gōng wèi sòng xī。

奉题林稚春

林亦之

故人所说菊花枕,似把冰丸月下饮。gù rén suǒ shuō jú huā zhěn,shì bǎ bīng wán yuè xià yǐn。
秋水一双明炯炯,数在青囊第一品。qiū shuǐ yī shuāng míng jiǒng jiǒng,shù zài qīng náng dì yī pǐn。
狂风江上吹蒹葭,此物往往得之嵇康阮籍家。kuáng fēng jiāng shàng chuī jiān jiā,cǐ wù wǎng wǎng dé zhī jī kāng ruǎn jí jiā。
闭门诵书二十年,眼睛损尽生空花。bì mén sòng shū èr shí nián,yǎn jīng sǔn jǐn shēng kōng huā。
建阳小作箸头书,残更灯火乱虫鱼。jiàn yáng xiǎo zuò zhù tóu shū,cán gèng dēng huǒ luàn chóng yú。
石渠文字大如斗,场屋岁月又不偶。shí qú wén zì dà rú dòu,chǎng wū suì yuè yòu bù ǒu。
却来南山青草边,东西四至尽为菊花田。què lái nán shān qīng cǎo biān,dōng xī sì zhì jǐn wèi jú huā tián。
手提长筐向山曲,一下收拾三百斛。shǒu tí zhǎng kuāng xiàng shān qū,yī xià shōu shí sān bǎi hú。
昨者昏寐才起来,解把檐头小字读。zuó zhě hūn mèi cái qǐ lái,jiě bǎ yán tóu xiǎo zì dú。
乃知妙物通群仙,一切药裹应弃捐。nǎi zhī miào wù tōng qún xiān,yī qiè yào guǒ yīng qì juān。

奉酬稚春梅花行

林亦之

草堂梅花千万枝,新诗品题何太奇。cǎo táng méi huā qiān wàn zhī,xīn shī pǐn tí hé tài qí。
可怜一枝非凡群,赏心何人空自珍。kě lián yī zhī fēi fán qún,shǎng xīn hé rén kōng zì zhēn。
请与君谈别花人,如或见之当俯身。qǐng yǔ jūn tán bié huā rén,rú huò jiàn zhī dāng fǔ shēn。
西湖一带何苍茫,娟娟数枝临水傍。xī hú yī dài hé cāng máng,juān juān shù zhī lín shuǐ bàng。
上有幽人眉骨横,终日对花情意生。shàng yǒu yōu rén méi gǔ héng,zhōng rì duì huā qíng yì shēng。
花如秋月照芭蕉,人似春风吹野苗。huā rú qiū yuè zhào bā jiāo,rén shì chūn fēng chuī yě miáo。
人与花枝自相亲,一篇至今吟如新。rén yǔ huā zhī zì xiāng qīn,yī piān zhì jīn yín rú xīn。
胸中若有一点尘,纵对此花无精神。xiōng zhōng ruò yǒu yī diǎn chén,zòng duì cǐ huā wú jīng shén。
平生不识市沽儿,四更诵书长苦饥。píng shēng bù shí shì gū ér,sì gèng sòng shū zhǎng kǔ jī。
摩挲此腹绕疏篱,笑折花枝花自知。mó sā cǐ fù rào shū lí,xiào zhé huā zhī huā zì zhī。

戏题稚春杜少陵诗集

林亦之

十年萧萧去武林,橐中唯有谪仙吟。shí nián xiāo xiāo qù wǔ lín,tuó zhōng wéi yǒu zhé xiān yín。
君今失意还山窟,少陵诗集如明月。jūn jīn shī yì hái shān kū,shǎo líng shī jí rú míng yuè。
自怪平生每相似,穷愁嗜好亦如许。zì guài píng shēng měi xiāng shì,qióng chóu shì hǎo yì rú xǔ。
饭颗山头旧相逢,安得娟娟同处所。fàn kē shān tóu jiù xiāng féng,ān dé juān juān tóng chù suǒ。
故人语我明年冬,或骑大马长安中。gù rén yǔ wǒ míng nián dōng,huò qí dà mǎ zhǎng ān zhōng。
或倚书楼头如蓬,即见双剑终然同。huò yǐ shū lóu tóu rú péng,jí jiàn shuāng jiàn zhōng rán tóng。
我闻此语欢且剧,视君状貌如其笔。wǒ wén cǐ yǔ huān qiě jù,shì jūn zhuàng mào rú qí bǐ。
两目津津可终遁,此物应藏月鱼室。liǎng mù jīn jīn kě zhōng dùn,cǐ wù yīng cáng yuè yú shì。
月鱼文字非时好,已问菟裘吾将老。yuè yú wén zì fēi shí hǎo,yǐ wèn tú qiú wú jiāng lǎo。
绿烟亭下黄花时,两手抱取归柴扉。lǜ yān tíng xià huáng huā shí,liǎng shǒu bào qǔ guī chái fēi。

和李监仓

林亦之

枉蒙龙卧篇,如睹藤萝境。wǎng méng lóng wò piān,rú dǔ téng luó jìng。
十年招隐士,欲到此山顶。shí nián zhāo yǐn shì,yù dào cǐ shān dǐng。
坐石诵离骚,掬水弄清影。zuò shí sòng lí sāo,jū shuǐ nòng qīng yǐng。
无人同荷锄,长愧林下景。wú rén tóng hé chú,zhǎng kuì lín xià jǐng。
昨者逢李侯,一笑便欢领。zuó zhě féng lǐ hóu,yī xiào biàn huān lǐng。
为言有明月,公事且暂屏。wèi yán yǒu míng yuè,gōng shì qiě zàn píng。
骑驴学贾岛,扪虱唤王猛。qí lǘ xué jiǎ dǎo,mén shī huàn wáng měng。
双镳云外来,斜帽不须整。shuāng biāo yún wài lái,xié mào bù xū zhěng。
夜投招提宿,听雨寒更永。yè tóu zhāo tí sù,tīng yǔ hán gèng yǒng。
论文到昌黎,说诗笑匡鼎。lùn wén dào chāng lí,shuō shī xiào kuāng dǐng。
闷人数日风,何时发深省。mèn rén shù rì fēng,hé shí fā shēn shěng。

丁亥九月十六夜偕李监仓宿龙卧山中听雨看月同时事也所谓鱼与熊掌兼得之赋诗一篇以纪其事

林亦之

相唤此山来,狂风吹我衣。xiāng huàn cǐ shān lái,kuáng fēng chuī wǒ yī。
把酒桂花下,山云片段飞。bǎ jiǔ guì huā xià,shān yún piàn duàn fēi。
掩门雨初滴,开门月还上。yǎn mén yǔ chū dī,kāi mén yuè hái shàng。
倚树看月明,半山闻雨响。yǐ shù kàn yuè míng,bàn shān wén yǔ xiǎng。
人间有佳景,诗句颇发越。rén jiān yǒu jiā jǐng,shī jù pǒ fā yuè。
何曾似今夕,听雨还看月。hé céng shì jīn xī,tīng yǔ hái kàn yuè。

九月晦日登烽火山

林亦之

兴来走上烽火山,著足不定秋风寒。xīng lái zǒu shàng fēng huǒ shān,zhù zú bù dìng qiū fēng hán。
四边黄茅滑如雨,低头一看毛发竖。sì biān huáng máo huá rú yǔ,dī tóu yī kàn máo fā shù。
几年要到紫菜乡,大练小练并东墙。jǐ nián yào dào zǐ cài xiāng,dà liàn xiǎo liàn bìng dōng qiáng。
如今一时在眼傍,白云浮水天茫茫。rú jīn yī shí zài yǎn bàng,bái yún fú shuǐ tiān máng máng。
酒阑更欲吊虎屋,无端日脚相催促。jiǔ lán gèng yù diào hǔ wū,wú duān rì jiǎo xiāng cuī cù。
一奴魋髻一跛足,逐我下山如野鹿。yī nú tuí jì yī bǒ zú,zhú wǒ xià shān rú yě lù。

见独斯行叔绮子为赴春试一出江头送别殊令牵怀聊为巴阑行一首以道此意云尔

林亦之

巴阑独还岁月深,相送出门自沉吟。bā lán dú hái suì yuè shēn,xiāng sòng chū mén zì chén yín。
十年交旧总如许,狂歌一曲伤人心。shí nián jiāo jiù zǒng rú xǔ,kuáng gē yī qū shāng rén xīn。
今人读书如过客,壶飧只向市头索。jīn rén dú shū rú guò kè,hú sūn zhǐ xiàng shì tóu suǒ。
吾曹苦思肠几穿,安得相逢不索莫。wú cáo kǔ sī cháng jǐ chuān,ān dé xiāng féng bù suǒ mò。
念我平生弄典坟,六月北窗长闭门。niàn wǒ píng shēng nòng diǎn fén,liù yuè běi chuāng zhǎng bì mén。
雕肝篆肺得一句,旁人袖手评其文。diāo gān zhuàn fèi dé yī jù,páng rén xiù shǒu píng qí wén。
思量至此复一笑,如何跃马追年少。sī liàng zhì cǐ fù yī xiào,rú hé yuè mǎ zhuī nián shǎo。
我今闻说有场屋,两耳如聋怕听得。wǒ jīn wén shuō yǒu chǎng wū,liǎng ěr rú lóng pà tīng dé。
网山山下月鱼亭,就船买鱼活煮羹。wǎng shān shān xià yuè yú tíng,jiù chuán mǎi yú huó zhǔ gēng。
何时挟册此来归,议论不到吾纵横。hé shí xié cè cǐ lái guī,yì lùn bù dào wú zòng héng。
故人年几今犹未,正好款门问知己。gù rén nián jǐ jīn yóu wèi,zhèng hǎo kuǎn mén wèn zhī jǐ。
时命相遭不用多,或在半言并片纸。shí mìng xiāng zāo bù yòng duō,huò zài bàn yán bìng piàn zhǐ。
老人校书紫云楼,相见或问吾因由,为言索处海水头。lǎo rén xiào shū zǐ yún lóu,xiāng jiàn huò wèn wú yīn yóu,wèi yán suǒ chù hǎi shuǐ tóu。
蓬莱方丈不可到,此心日夕徒生忧。péng lái fāng zhàng bù kě dào,cǐ xīn rì xī tú shēng yōu。

秋夜同章三十九弟次邠宿延庆山中纪游一首

林亦之

芭蕉月上照窗扉,屋里老僧眠不知。bā jiāo yuè shàng zhào chuāng fēi,wū lǐ lǎo sēng mián bù zhī。
起来树根饮一盏,举头忽是三更时。qǐ lái shù gēn yǐn yī zhǎn,jǔ tóu hū shì sān gèng shí。
藤萝一处一处好,我亦持杯随处坐。téng luó yī chù yī chù hǎo,wǒ yì chí bēi suí chù zuò。
山鸡忽叫野钟鸣,满地西风愁杀我。shān jī hū jiào yě zhōng míng,mǎn dì xī fēng chóu shā wǒ。

古意

林亦之

深夜步秋檐,明月照石阶。shēn yè bù qiū yán,míng yuè zhào shí jiē。
所忆不可见,乃爱徒兴怀。suǒ yì bù kě jiàn,nǎi ài tú xīng huái。
我欲挂天帆,长江风浪摧。wǒ yù guà tiān fān,zhǎng jiāng fēng làng cuī。
我欲跨绿耳,苍林烟雨回。wǒ yù kuà lǜ ěr,cāng lín yān yǔ huí。
只有坐长想,佳人安在哉。zhǐ yǒu zuò zhǎng xiǎng,jiā rén ān zài zāi。
何时觌来袂,双目囧囧开。hé shí dí lái mèi,shuāng mù jiǒng jiǒng kāi。

邑大夫范丈

林亦之

尝阅淮南图,萧萧草屋少人居。cháng yuè huái nán tú,xiāo xiāo cǎo wū shǎo rén jū。
及读广陵集,恻恻我心欲垂泣。jí dú guǎng líng jí,cè cè wǒ xīn yù chuí qì。
吁嗟恋乡国,生死不肯去。xū jiē liàn xiāng guó,shēng sǐ bù kěn qù。
边笳才一动,杀几先此土。biān jiā cái yī dòng,shā jǐ xiān cǐ tǔ。
可怜此土人,父子无白头。kě lián cǐ tǔ rén,fù zi wú bái tóu。
不死于饥即死战,性命只在道旁沟。bù sǐ yú jī jí sǐ zhàn,xìng mìng zhǐ zài dào páng gōu。
更闻维扬有鬼市,铜钱须臾变为纸。gèng wén wéi yáng yǒu guǐ shì,tóng qián xū yú biàn wèi zhǐ。
都缘白日杀人多,所以冤魂有如是。dōu yuán bái rì shā rén duō,suǒ yǐ yuān hún yǒu rú shì。
君侯壮思凌云空,青衫匹马戎幕中。jūn hóu zhuàng sī líng yún kōng,qīng shān pǐ mǎ róng mù zhōng。
当时辕门眼所见,长歌短歌泪如线。dāng shí yuán mén yǎn suǒ jiàn,zhǎng gē duǎn gē lèi rú xiàn。
少陵岖崎夔峡路,一切悲愁托诗句。shǎo líng qū qí kuí xiá lù,yī qiè bēi chóu tuō shī jù。
至今太史不足凭,惟有此诗为可据。zhì jīn tài shǐ bù zú píng,wéi yǒu cǐ shī wèi kě jù。
绍兴辛巳淮楚功,纷纷予夺或异同。shào xīng xīn sì huái chǔ gōng,fēn fēn yǔ duó huò yì tóng。
他年石渠访遗事,为说东阳有蔚宗。tā nián shí qú fǎng yí shì,wèi shuō dōng yáng yǒu wèi zōng。

范宰登瑞峰塔续蒙宠寄古篇辄次来韵

林亦之

平明眺远目,苍波吐红暾。píng míng tiào yuǎn mù,cāng bō tǔ hóng tūn。
已瞻大鳌网,复瞩鸬鹚门。yǐ zhān dà áo wǎng,fù zhǔ lú cí mén。
宿酲虽已解,衫襟犹酒痕。sù chéng suī yǐ jiě,shān jīn yóu jiǔ hén。
凭陵不可羁,往往天欲扪。píng líng bù kě jī,wǎng wǎng tiān yù mén。
却忆去年时,舟役劳朝昏。què yì qù nián shí,zhōu yì láo cháo hūn。
幼妇带桎梏,嚼饭不敢吞。yòu fù dài zhì gù,jué fàn bù gǎn tūn。
今年复此役,溪山恣讨论。jīn nián fù cǐ yì,xī shān zì tǎo lùn。
为有陶元亮,心胸如阜坤。wèi yǒu táo yuán liàng,xīn xiōng rú fù kūn。

范宰见寄游草堂谁谓渔盐市之什辄同赋一篇不用元白唱酬之法

林亦之

谁谓鱼盐市,乃枉大夫轩。shuí wèi yú yán shì,nǎi wǎng dà fū xuān。
既登云霞观,更寻薜萝村。jì dēng yún xiá guān,gèng xún bì luó cūn。
松枝何夹道,萱草况当门。sōng zhī hé jiā dào,xuān cǎo kuàng dāng mén。
借问阿谁家,此为故人园。jiè wèn ā shuí jiā,cǐ wèi gù rén yuán。
倚竹坐半日,论诗到初根。yǐ zhú zuò bàn rì,lùn shī dào chū gēn。
愧无扪虱姿,敢辱辍鸾言。kuì wú mén shī zī,gǎn rǔ chuò luán yán。
劳劳青衫客,莽莽红尘奔。láo láo qīng shān kè,mǎng mǎng hóng chén bēn。
所至有山水,何曾解讨论。suǒ zhì yǒu shān shuǐ,hé céng jiě tǎo lùn。
君侯食肉相,杞菊为心魂。jūn hóu shí ròu xiāng,qǐ jú wèi xīn hún。
一县固多事,终朝如山樊。yī xiàn gù duō shì,zhōng cháo rú shān fán。
行旌遇佳胜,呼宾罗芳尊。xíng jīng yù jiā shèng,hū bīn luó fāng zūn。
有此幽寂趣,从容以剸繁。yǒu cǐ yōu jì qù,cóng róng yǐ tuán fán。

范宰同郑簿

林亦之

可月湖边送战舸,长啸便欲凌清波。kě yuè hú biān sòng zhàn gě,zhǎng xiào biàn yù líng qīng bō。
好风吹帆如去马,鼠曹若可双手把。hǎo fēng chuī fān rú qù mǎ,shǔ cáo ruò kě shuāng shǒu bǎ。
青天无云水初涨,一山两山浮水上。qīng tiān wú yún shuǐ chū zhǎng,yī shān liǎng shān fú shuǐ shàng。
平生胆意少羁束,叩舷长歌心益壮。píng shēng dǎn yì shǎo jī shù,kòu xián zhǎng gē xīn yì zhuàng。
生平诵书口啾啾,何似一日观沧流。shēng píng sòng shū kǒu jiū jiū,hé shì yī rì guān cāng liú。
厖眉太史足重茧,尽驱百怪归笔头。páng méi tài shǐ zú zhòng jiǎn,jǐn qū bǎi guài guī bǐ tóu。
群公楚楚皆人物,我亦自忘布衣拙。qún gōng chǔ chǔ jiē rén wù,wǒ yì zì wàng bù yī zhuō。
恢谐莫续济川君,可无一诗记明月。huī xié mò xù jì chuān jūn,kě wú yī shī jì míng yuè。

丈人行答通平林簿

林亦之

祖龙一出群儒怒,滔滔稷下如抽缕。zǔ lóng yī chū qún rú nù,tāo tāo jì xià rú chōu lǚ。
乐以声传非文字,千年阙断无人补。lè yǐ shēng chuán fēi wén zì,qiān nián quē duàn wú rén bǔ。
昔有丈人壶山前,绍兴甲寅乙卯年。xī yǒu zhàng rén hú shān qián,shào xīng jiǎ yín yǐ mǎo nián。
定律不待累黍起,瓦缶皆可成宫徵。dìng lǜ bù dài lèi shǔ qǐ,wǎ fǒu jiē kě chéng gōng zhēng。
更言吹律随隆污,百世不以一声拘。gèng yán chuī lǜ suí lóng wū,bǎi shì bù yǐ yī shēng jū。
此法汉魏周隋无,红泉得之延坐隅。cǐ fǎ hàn wèi zhōu suí wú,hóng quán dé zhī yán zuò yú。
一时河汉东西奔,姓氏胡为旅人门。yī shí hé hàn dōng xī bēn,xìng shì hú wèi lǚ rén mén。
我欲栩栩还皇坟,要以六琯为根原。wǒ yù xǔ xǔ hái huáng fén,yào yǐ liù guǎn wèi gēn yuán。
九箫鼓吹百物和,羽衣狼藉渔阳戈。jiǔ xiāo gǔ chuī bǎi wù hé,yǔ yī láng jí yú yáng gē。
须信乐能召太平,非是太平为乐歌。xū xìn lè néng zhào tài píng,fēi shì tài píng wèi lè gē。
丈人宿草飞毵毵,乾旋坤转谁更堪。zhàng rén sù cǎo fēi sān sān,qián xuán kūn zhuǎn shuí gèng kān。
忽有尺纸如春蚕,遗音石笋天一南。hū yǒu chǐ zhǐ rú chūn cán,yí yīn shí sǔn tiān yī nán。
三更把书不成眠,四更起坐霜月悬。sān gèng bǎ shū bù chéng mián,sì gèng qǐ zuò shuāng yuè xuán。
五更开门欲上马,至竟此人何山下。wǔ gèng kāi mén yù shàng mǎ,zhì jìng cǐ rén hé shān xià。

贺江宰

林亦之

清秋八月月未弦,河阳市上讴声传。qīng qiū bā yuè yuè wèi xián,hé yáng shì shàng ōu shēng chuán。
今年百姓杯饭足,敢不祝公长命篇。jīn nián bǎi xìng bēi fàn zú,gǎn bù zhù gōng zhǎng mìng piān。
青衫白马鸣琴初,适逢吁嗟舞群巫。qīng shān bái mǎ míng qín chū,shì féng xū jiē wǔ qún wū。
日维对案愁眉纡,退食皇皇双颊癯。rì wéi duì àn chóu méi yū,tuì shí huáng huáng shuāng jiá qú。
家虽贫困仰母慈,村村乐业无逃逋。jiā suī pín kùn yǎng mǔ cí,cūn cūn lè yè wú táo bū。
况此一熟十年无,东家西家禾满车。kuàng cǐ yī shú shí nián wú,dōng jiā xī jiā hé mǎn chē。
穷儒如侬四壁立,亦有瓯窭可读书。qióng rú rú nóng sì bì lì,yì yǒu ōu jù kě dú shū。
县人安得此丰岁,实以善政吾非谀。xiàn rén ān dé cǐ fēng suì,shí yǐ shàn zhèng wú fēi yú。
昨者越上人苦饥,公一主簿何能为。zuó zhě yuè shàng rén kǔ jī,gōng yī zhǔ bù hé néng wèi。
自穿沧海告邻籴,所视身命半缕丝。zì chuān cāng hǎi gào lín dí,suǒ shì shēn mìng bàn lǚ sī。
长风驾浪海波黑,舟人各各面如墨。zhǎng fēng jià làng hǎi bō hēi,zhōu rén gè gè miàn rú mò。
尚据胡床取纸笔,为文愤怒骂风伯。shàng jù hú chuáng qǔ zhǐ bǐ,wèi wén fèn nù mà fēng bó。
翩翩盛名日以起,四海识公从此始。piān piān shèng míng rì yǐ qǐ,sì hǎi shí gōng cóng cǐ shǐ。
总为六鳌带归去,何哉双凫更来此。zǒng wèi liù áo dài guī qù,hé zāi shuāng fú gèng lái cǐ。
阴德由来活人多,龟龄鹤算定尔过。yīn dé yóu lái huó rén duō,guī líng hè suàn dìng ěr guò。
况当竹下围棋日,缤纷百福连山河。kuàng dāng zhú xià wéi qí rì,bīn fēn bǎi fú lián shān hé。

奉酬监镇梁丈所惠腊梅之什

林亦之

腊梅好好花枝闲,官亭楚楚岁事阑。là méi hǎo hǎo huā zhī xián,guān tíng chǔ chǔ suì shì lán。
思量穷冬损情思,感激芳意生容颜。sī liàng qióng dōng sǔn qíng sī,gǎn jī fāng yì shēng róng yán。
孤标不是如许骨,野落可能禁此寒。gū biāo bù shì rú xǔ gǔ,yě luò kě néng jìn cǐ hán。
谁信鱼盐屈诗客,三更绕树兴未残。shuí xìn yú yán qū shī kè,sān gèng rào shù xīng wèi cán。

郑氏母挽词二首

林亦之

片片花飞上巳村,谁将双泪哭寒原。piàn piàn huā fēi shàng sì cūn,shuí jiāng shuāng lèi kū hán yuán。
明朝况是初三日,好把流杯为续魂。míng cháo kuàng shì chū sān rì,hǎo bǎ liú bēi wèi xù hún。

郑氏母挽词二首

林亦之

画楼最好绿波前,萱草还看白发生。huà lóu zuì hǎo lǜ bō qián,xuān cǎo hái kàn bái fā shēng。
更说列卿太常老,吁嗟一曲与人传。gèng shuō liè qīng tài cháng lǎo,xū jiē yī qū yǔ rén chuán。
101123456