古诗词

林焞

题太岳院壁

林焞

我来劝农值春雨,傍人笑我身蓝缕。wǒ lái quàn nóng zhí chūn yǔ,bàng rén xiào wǒ shēn lán lǚ。
我身蓝缕分当然,唯有担夫愁艰阻。wǒ shēn lán lǚ fēn dāng rán,wéi yǒu dān fū chóu jiān zǔ。
汝担夫,听我语,桑麻谷粟生于土。rǔ dān fū,tīng wǒ yǔ,sāng má gǔ sù shēng yú tǔ。
若非雨泽滋发生,粒食片衣谁付与。ruò fēi yǔ zé zī fā shēng,lì shí piàn yī shuí fù yǔ。
岂不见田间耕耨人,泥涂深没股。qǐ bù jiàn tián jiān gēng nòu rén,ní tú shēn méi gǔ。
晓露湿云鬟,歌笑采桑女。xiǎo lù shī yún huán,gē xiào cǎi sāng nǚ。
他时蚕麦倍丰成,罗列瓮盎鸣机杼。tā shí cán mài bèi fēng chéng,luó liè wèng àng míng jī zhù。
一旦雨泞不为劳,当念耕农蚕妇终岁服勤苦。yī dàn yǔ nìng bù wèi láo,dāng niàn gēng nóng cán fù zhōng suì fú qín kǔ。