古诗词

林希逸

七月苦旱

林希逸

遍走仙坛与九渊,三旬涸尽涧中泉。biàn zǒu xiān tán yǔ jiǔ yuān,sān xún hé jǐn jiàn zhōng quán。
垤无鸣鹳嗟何及,古有刑鹅法孰传。dié wú míng guàn jiē hé jí,gǔ yǒu xíng é fǎ shú chuán。
父守井槔形似鹤,儿归市籴瘦于猿。fù shǒu jǐng gāo xíng shì hè,ér guī shì dí shòu yú yuán。
旁人若识农家苦,粝饭藜羹直万钱。páng rén ruò shí nóng jiā kǔ,lì fàn lí gēng zhí wàn qián。

送泳宰安溪

林希逸

好为君王去字人,乃翁知汝耐清贫。hǎo wèi jūn wáng qù zì rén,nǎi wēng zhī rǔ nài qīng pín。
求民疾痛当如子,有道弦歌是悦亲。qiú mín jí tòng dāng rú zi,yǒu dào xián gē shì yuè qīn。
月解前期须趣办,日生公事怕因循。yuè jiě qián qī xū qù bàn,rì shēng gōng shì pà yīn xún。
扫除诗癖祗勤政,最急无如赋役均。sǎo chú shī pǐ zhī qín zhèng,zuì jí wú rú fù yì jūn。

送泳宰安溪

林希逸

邑小虽贫亦自嘉,遥知深僻似山家。yì xiǎo suī pín yì zì jiā,yáo zhī shēn pì shì shān jiā。
我思宫锦袍如梦,汝向黄绸被放衙。wǒ sī gōng jǐn páo rú mèng,rǔ xiàng huáng chóu bèi fàng yá。
守忆旧游须易事,吏存古意要无华。shǒu yì jiù yóu xū yì shì,lì cún gǔ yì yào wú huá。
但令禾麦年年好,肯羡河阳一县花。dàn lìng hé mài nián nián hǎo,kěn xiàn hé yáng yī xiàn huā。

送泳宰安溪

林希逸

此邑先曾有美传,雨旸仰佛令多贤。cǐ yì xiān céng yǒu měi chuán,yǔ yáng yǎng fú lìng duō xián。
复斋名比太丘长,清水仁如姑射仙。fù zhāi míng bǐ tài qiū zhǎng,qīng shuǐ rén rú gū shè xiān。
廉白不惭居补处,精虔更为祝丰年。lián bái bù cán jū bǔ chù,jīng qián gèng wèi zhù fēng nián。
殷勤办此身心去,莫怕溪滩稳放船。yīn qín bàn cǐ shēn xīn qù,mò pà xī tān wěn fàng chuán。

和王此山午寄虹字韵一首

林希逸

早气如春夜即冬,操存要有主人公。zǎo qì rú chūn yè jí dōng,cāo cún yào yǒu zhǔ rén gōng。
斯翁枉向尘埃老,好我遥知臭味同。sī wēng wǎng xiàng chén āi lǎo,hǎo wǒ yáo zhī chòu wèi tóng。
案上两图圆似月,毫端万丈吐如虹。àn shàng liǎng tú yuán shì yuè,háo duān wàn zhàng tǔ rú hóng。
渠侬落处应谁会,未羡他家那一通。qú nóng luò chù yīng shuí huì,wèi xiàn tā jiā nà yī tōng。

九月山丹

林希逸

数本山丹似晓霞,多情恋恋野人家。shù běn shān dān shì xiǎo xiá,duō qíng liàn liàn yě rén jiā。
自从五月至九月,还有三花或两花。zì cóng wǔ yuè zhì jiǔ yuè,hái yǒu sān huā huò liǎng huā。
莫笑萧疏同寂寞,早曾烂漫见纷华。mò xiào xiāo shū tóng jì mò,zǎo céng làn màn jiàn fēn huá。
篱边黄菊今全未,且对芳樽拾堕葩。lí biān huáng jú jīn quán wèi,qiě duì fāng zūn shí duò pā。

月仲弟重九日庆七十

林希逸

自得斋中得乐全,对床白发者希年。zì dé zhāi zhōng dé lè quán,duì chuáng bái fā zhě xī nián。
尚平债了闲无事,洛社交多誉独贤。shàng píng zhài le xián wú shì,luò shè jiāo duō yù dú xián。
女嫁比邻来往密,醉忘巾栉起居便。nǚ jià bǐ lín lái wǎng mì,zuì wàng jīn zhì qǐ jū biàn。
紫薇旧伴今如梦,喜插黄花寿阿连。zǐ wēi jiù bàn jīn rú mèng,xǐ chā huáng huā shòu ā lián。

送丘进道入京

林希逸

孝慕三霜不脱衰,月评甚美况清才。xiào mù sān shuāng bù tuō shuāi,yuè píng shén měi kuàng qīng cái。
为贫遮日投竿去,得趣吟风讲学来。wèi pín zhē rì tóu gān qù,dé qù yín fēng jiǎng xué lái。
翁岂常人嗟宰木,我尝为子指庭槐。wēng qǐ cháng rén jiē zǎi mù,wǒ cháng wèi zi zhǐ tíng huái。
有皋能赋谁嘘送,莫使君王忆老枚。yǒu gāo néng fù shuí xū sòng,mò shǐ jūn wáng yì lǎo méi。

送光泽苏县丞

林希逸

种花城里谈经席,三载何曾有束脩。zhǒng huā chéng lǐ tán jīng xí,sān zài hé céng yǒu shù xiū。
别换头衔聊佐邑,重拈手板向邻州。bié huàn tóu xián liáo zuǒ yì,zhòng niān shǒu bǎn xiàng lín zhōu。
松厅莫笑无公事,蕖幕时能致俊流。sōng tīng mò xiào wú gōng shì,qú mù shí néng zhì jùn liú。
握手溪干留饮去,相思那肯靳书邮。wò shǒu xī gàn liú yǐn qù,xiāng sī nà kěn jìn shū yóu。

前后身

林希逸

幻影匆匆托太虚,问身前后果何如。huàn yǐng cōng cōng tuō tài xū,wèn shēn qián hòu guǒ hé rú。
李如画马沦为马,庄亦观鱼化作鱼。lǐ rú huà mǎ lún wèi mǎ,zhuāng yì guān yú huà zuò yú。
房相未忘前世字,谪仙曾读几生书。fáng xiāng wèi wàng qián shì zì,zhé xiān céng dú jǐ shēng shū。
古今传说多蒙昧,觌面须知我即渠。gǔ jīn chuán shuō duō méng mèi,dí miàn xū zhī wǒ jí qú。

送林帅参

林希逸

羊肠历尽鬓今皤,官职因才自折磨。yáng cháng lì jǐn bìn jīn pó,guān zhí yīn cái zì zhé mó。
议幕重来还去也,攀辕不住奈愁何。yì mù zhòng lái hái qù yě,pān yuán bù zhù nài chóu hé。
情知直道能容少,空喜阳岩得助多。qíng zhī zhí dào néng róng shǎo,kōng xǐ yáng yán dé zhù duō。
券内功名终久在,非非是是一东坡。quàn nèi gōng míng zhōng jiǔ zài,fēi fēi shì shì yī dōng pō。

十九日作

林希逸

霜残已报春消息,未见篱边蓓蕾黄。shuāng cán yǐ bào chūn xiāo xī,wèi jiàn lí biān bèi lěi huáng。
爱菊苦迟今十日,漉巾须作后重阳。ài jú kǔ chí jīn shí rì,lù jīn xū zuò hòu zhòng yáng。
酒知圣处何妨醉,药纵仙方不用尝。jiǔ zhī shèng chù hé fáng zuì,yào zòng xiān fāng bù yòng cháng。
拍手自歌儿和我,别无曲调只沧浪。pāi shǒu zì gē ér hé wǒ,bié wú qū diào zhǐ cāng làng。

偶题

林希逸

钓鱼矶畔赋沧浪,不是狂夫老更狂。diào yú jī pàn fù cāng làng,bù shì kuáng fū lǎo gèng kuáng。
心是罢参僧养病,身如拣退卒还乡。xīn shì bà cān sēng yǎng bìng,shēn rú jiǎn tuì zú hái xiāng。
谈玄近喜儿差进,得酒先邀弟共尝。tán xuán jìn xǐ ér chà jìn,dé jiǔ xiān yāo dì gòng cháng。
遮眼有书时掩卷,小窗趺坐自焚香。zhē yǎn yǒu shū shí yǎn juǎn,xiǎo chuāng fū zuò zì fén xiāng。

送赵兴化

林希逸

壶山虽好俗难平,新下车来有异声。hú shān suī hǎo sú nán píng,xīn xià chē lái yǒu yì shēng。
得乳雏均心恻怛,害群羊去听神明。dé rǔ chú jūn xīn cè dá,hài qún yáng qù tīng shén míng。
永丰陂上碑遗爱,德礼堂中实称名。yǒng fēng bēi shàng bēi yí ài,dé lǐ táng zhōng shí chēng míng。
执别溪干情可耐,公家资相老门生。zhí bié xī gàn qíng kě nài,gōng jiā zī xiāng lǎo mén shēng。

潮阳赵秋惟乂作新廨成以景阳扁之谓阳岩尝历此官也余既为作二隶古因赋唐律一首

林希逸

画栋危梁喜落成,主人高致著新名。huà dòng wēi liáng xǐ luò chéng,zhǔ rén gāo zhì zhù xīn míng。
义存必葺规模远,贤要思齐慕尚清。yì cún bì qì guī mó yuǎn,xián yào sī qí mù shàng qīng。
丹笔平反真养志,绿绨催趣看登瀛。dān bǐ píng fǎn zhēn yǎng zhì,lǜ tí cuī qù kàn dēng yíng。
阳岩住处今君住,料得夸张遍凤城。yáng yán zhù chù jīn jūn zhù,liào dé kuā zhāng biàn fèng chéng。

豨冻宜酒以皮为之入口爽而色可爱客以山谷醒酒冰比之余谓冰鳞物也其性寒比之玉狸又不莹戏成一首

林希逸

豚膏鼎化元非胾,切入金盘得许清。tún gāo dǐng huà yuán fēi zì,qiè rù jīn pán dé xǔ qīng。
鳞雪性寒空细缕,狸霜糟重欠通明。lín xuě xìng hán kōng xì lǚ,lí shuāng zāo zhòng qiàn tōng míng。
渠嗟不遇黄山谷,我爱浑如碧水晶。qú jiē bù yù huáng shān gǔ,wǒ ài hún rú bì shuǐ jīng。
醉后不妨冰著齿,最宜人是味温平。zuì hòu bù fáng bīng zhù chǐ,zuì yí rén shì wèi wēn píng。

和后村书窗韵四首

林希逸

尊知笼愚笑火驰,人间翻覆任纷披。zūn zhī lóng yú xiào huǒ chí,rén jiān fān fù rèn fēn pī。
偷桃儿羡侏儒粟,辟谷翁怀博浪椎。tōu táo ér xiàn zhū rú sù,pì gǔ wēng huái bó làng chuí。
座下固知师也谚,门前却叹凤兮衰。zuò xià gù zhī shī yě yàn,mén qián què tàn fèng xī shuāi。
世无齐物庄夫子,那得渠侬一问之。shì wú qí wù zhuāng fū zi,nà dé qú nóng yī wèn zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

乍可轮生角莫驰,蓑衣好在不妨披。zhà kě lún shēng jiǎo mò chí,suō yī hǎo zài bù fáng pī。
相寻日月急如箭,休笑尘埃钝似椎。xiāng xún rì yuè jí rú jiàn,xiū xiào chén āi dùn shì chuí。
老去诗篇多感慨,古来书卷几兴衰。lǎo qù shī piān duō gǎn kǎi,gǔ lái shū juǎn jǐ xīng shuāi。
箪瓢乐处虽难会,却是知之亦好之。dān piáo lè chù suī nán huì,què shì zhī zhī yì hǎo zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

痴人如马系犹驰,我有心经喜自披。chī rén rú mǎ xì yóu chí,wǒ yǒu xīn jīng xǐ zì pī。
解使伏戎仇李石,何如瞠视友桃椎。jiě shǐ fú róng chóu lǐ shí,hé rú chēng shì yǒu táo chuí。
老怀只付一杯足,壮气浑如再鼓衰。lǎo huái zhǐ fù yī bēi zú,zhuàng qì hún rú zài gǔ shuāi。
得失到头堪献笑,纵令有道莫求之。dé shī dào tóu kān xiàn xiào,zòng lìng yǒu dào mò qiú zhī。

和后村书窗韵四首

林希逸

有馀宁要厥闻驰,架上书多已懒披。yǒu yú níng yào jué wén chí,jià shàng shū duō yǐ lǎn pī。
学养丹须明鼎灶,要参禅莫怕钳椎。xué yǎng dān xū míng dǐng zào,yào cān chán mò pà qián chuí。
痴心浪说诗穷达,冷眼闲看世盛衰。chī xīn làng shuō shī qióng dá,lěng yǎn xián kàn shì shèng shuāi。
千古纷纷皆梦事,道难行矣却知之。qiān gǔ fēn fēn jiē mèng shì,dào nán xíng yǐ què zhī zhī。