古诗词

林希逸

惜花春起早

林希逸

苦惜花能好,晴窗唤起频。kǔ xī huā néng hǎo,qíng chuāng huàn qǐ pín。
只忧春去早,却要早寻春。zhǐ yōu chūn qù zǎo,què yào zǎo xún chūn。
一片飞愁我,千枝艳恼人。yī piàn fēi chóu wǒ,qiān zhī yàn nǎo rén。
鸣鞭思晓月,化蝶逐香尘。míng biān sī xiǎo yuè,huà dié zhú xiāng chén。
醉卧狂谁子,吟看睡太真。zuì wò kuáng shuí zi,yín kàn shuì tài zhēn。
每因风雨夜,不寝为渠颦。měi yīn fēng yǔ yè,bù qǐn wèi qú pín。

爱月夜眠迟

林希逸

意爱多成癖,清秋怅望时。yì ài duō chéng pǐ,qīng qiū chàng wàng shí。
月能向人好,夜不恨眠迟。yuè néng xiàng rén hǎo,yè bù hèn mián chí。
捣药何为者,停杯屡问之。dǎo yào hé wèi zhě,tíng bēi lǚ wèn zhī。
貂裘蟾正恋,鸳枕蝶休痴。diāo qiú chán zhèng liàn,yuān zhěn dié xiū chī。
昼短何须烛,更寒且咏诗。zhòu duǎn hé xū zhú,gèng hán qiě yǒng shī。
婆娑无影处,料得梦相随。pó suō wú yǐng chù,liào dé mèng xiāng suí。

登封泰山

林希逸

海畔山名泰,东封自昔曾。hǎi pàn shān míng tài,dōng fēng zì xī céng。
三千馀载记,七十二回登。sān qiān yú zài jì,qī shí èr huí dēng。
冕辂陈金策,衣冠迫玉绳。miǎn lù chén jīn cè,yī guān pò yù shéng。
秘书留岁月,立视俯丘陵。mì shū liú suì yuè,lì shì fǔ qiū líng。
华盖行中阪,松官立几层。huá gài xíng zhōng bǎn,sōng guān lì jǐ céng。
祖龙空刻石,千载笑冥升。zǔ lóng kōng kè shí,qiān zài xiào míng shēng。

棋声花院闭

林希逸

花院重重闭,香风拂面轻。huā yuàn zhòng zhòng bì,xiāng fēng fú miàn qīng。
游观多野趣,静听有棋声。yóu guān duō yě qù,jìng tīng yǒu qí shēng。
松老藏孤寺,柯翁看几枰。sōng lǎo cáng gū sì,kē wēng kàn jǐ píng。
反关从烂熳,落子自敲铿。fǎn guān cóng làn màn,luò zi zì qiāo kēng。
得著僧应笑,栖枝鹊又惊。dé zhù sēng yīng xiào,qī zhī què yòu jīng。
须臾闻剥啄,收局出相迎。xū yú wén bō zhuó,shōu jú chū xiāng yíng。

寒机晓犹织

林希逸

机上谁家女,更长睡不安。jī shàng shuí jiā nǚ,gèng zhǎng shuì bù ān。
当窗只自织,到晓不知寒。dāng chuāng zhǐ zì zhī,dào xiǎo bù zhī hán。
霜瓦凝威重,冰丝续断难。shuāng wǎ níng wēi zhòng,bīng sī xù duàn nán。
梭声随漏尽,妾意为衣单。suō shēng suí lòu jǐn,qiè yì wèi yī dān。
锦字挑谁寄,银缸剔已残。jǐn zì tiāo shuí jì,yín gāng tī yǐ cán。
姑留刀尺久,零落待输官。gū liú dāo chǐ jiǔ,líng luò dài shū guān。

肃时雨若

林希逸

肃肃存吾敬,冥冥若有期。sù sù cún wú jìng,míng míng ruò yǒu qī。
人皆欣雨若,心为有天知。rén jiē xīn yǔ ruò,xīn wèi yǒu tiān zhī。
悃切忧民志,勤拳在庙时。kǔn qiè yōu mín zhì,qín quán zài miào shí。
片云催许急,三祝果伊谁。piàn yún cuī xǔ jí,sān zhù guǒ yī shuí。
方寸来何易,吁嗟礼亦宜。fāng cùn lái hé yì,xū jiē lǐ yì yí。
虚中求造化,事应不须唯。xū zhōng qiú zào huà,shì yīng bù xū wéi。

鼠须笔

林希逸

安得如椽笔,晴窗弄鼠须。ān dé rú chuán bǐ,qíng chuāng nòng shǔ xū。
知渠来某氏,为我作尖奴。zhī qú lái mǒu shì,wèi wǒ zuò jiān nú。
熏窒搜罗尽,精粗简拔殊。xūn zhì sōu luó jǐn,jīng cū jiǎn bá shū。
香沾窗下墨,腥带瓮中腴。xiāng zhān chuāng xià mò,xīng dài wèng zhōng yú。
食肉非无相,挥毫且共娱。shí ròu fēi wú xiāng,huī háo qiě gòng yú。
生因斯恨汝,莫把篆临模。shēng yīn sī hèn rǔ,mò bǎ zhuàn lín mó。

僧敲月下门

林希逸

深夜沉沉寂,谁行下岭坳。shēn yè chén chén jì,shuí xíng xià lǐng ào。
寺深明月照,门闭老僧敲。sì shēn míng yuè zhào,mén bì lǎo sēng qiāo。
剥啄林间寺,婵娟云外梢。bō zhuó lín jiān sì,chán juān yún wài shāo。
山童破幽梦,人影并疏茅。shān tóng pò yōu mèng,rén yǐng bìng shū máo。
殿冷存馀篆,窗明待解包。diàn lěng cún yú zhuàn,chuāng míng dài jiě bāo。
山虚传谷应,惊鹊亦离巢。shān xū chuán gǔ yīng,jīng què yì lí cháo。

笛里关山月

林希逸

笛里愁千绪,更长忆故山。dí lǐ chóu qiān xù,gèng zhǎng yì gù shān。
今人吹古曲,汉月照秦关。jīn rén chuī gǔ qū,hàn yuè zhào qín guān。
霜竹和声切,胡床倨坐闲。shuāng zhú hé shēng qiè,hú chuáng jù zuò xián。
一轮秋塞外,万嶂野云间。yī lún qiū sāi wài,wàn zhàng yě yún jiān。
此夜听渠弄,何时照我还。cǐ yè tīng qú nòng,hé shí zhào wǒ hái。
回思帝城角,花影映朝班。huí sī dì chéng jiǎo,huā yǐng yìng cháo bān。

隔竹敲茶臼

林希逸

兴入卢仝碗,龙团旋解包。xīng rù lú tóng wǎn,lóng tuán xuán jiě bāo。
忽闻茶臼响,正隔竹窗敲。hū wén chá jiù xiǎng,zhèng gé zhú chuāng qiāo。
活水烹新茗,香风度绿梢。huó shuǐ pēng xīn míng,xiāng fēng dù lǜ shāo。
听知童落杵,惊起鹊离巢。tīng zhī tóng luò chǔ,jīng qǐ què lí cháo。
香比云英捣,清无水厄嘲。xiāng bǐ yún yīng dǎo,qīng wú shuǐ è cháo。
林深留客处,未羡巳公茅。lín shēn liú kè chù,wèi xiàn sì gōng máo。

门多长者车

林希逸

窄窄柴门下,多应隐士居。zhǎi zhǎi chái mén xià,duō yīng yǐn shì jū。
时人皆障面,长者竞迂车。shí rén jiē zhàng miàn,zhǎng zhě jìng yū chē。
罗雀宁辞客,瓜牛旧有庐。luó què níng cí kè,guā niú jiù yǒu lú。
高轩诗李贺,都骑赋相如。gāo xuān shī lǐ hè,dōu qí fù xiāng rú。
痛饮宜投辖,何心更曳裾。tòng yǐn yí tóu xiá,hé xīn gèng yè jū。
辛勤有此室,鄙矣羡金鱼。xīn qín yǒu cǐ shì,bǐ yǐ xiàn jīn yú。

师直为壮

林希逸

古有征无战,堂堂整六师。gǔ yǒu zhēng wú zhàn,táng táng zhěng liù shī。
直哉能用壮,敌者欲何为。zhí zāi néng yòng zhuàng,dí zhě yù hé wèi。
道在周如矢,兵行汉有旗。dào zài zhōu rú shǐ,bīng xíng hàn yǒu qí。
天威雷在上,人喜雨如时。tiān wēi léi zài shàng,rén xǐ yǔ rú shí。
敷德苗归舜,干盟鲁却夷。fū dé miáo guī shùn,gàn méng lǔ què yí。
淮淝知义胜,算入谢安棋。huái féi zhī yì shèng,suàn rù xiè ān qí。

星陈天行

林希逸

法驾谁摸写,形容比太清。fǎ jià shuí mō xiě,xíng róng bǐ tài qīng。
星陈元肃肃,天运自行行。xīng chén yuán sù sù,tiān yùn zì xíng xíng。
阊阖开黄道,璇玑映玉衡。chāng hé kāi huáng dào,xuán jī yìng yù héng。
盖明瞻帝近,旗动认参横。gài míng zhān dì jìn,qí dòng rèn cān héng。
移得魁台下,如闻警跸鸣。yí dé kuí tái xià,rú wén jǐng bì míng。
流光知遣使,招我立通明。liú guāng zhī qiǎn shǐ,zhāo wǒ lì tōng míng。

叫舜苍梧云

林希逸

叫舜嗟何处,梧江去路长。jiào shùn jiē hé chù,wú jiāng qù lù zhǎng。
天高心渺渺,云远地苍苍。tiān gāo xīn miǎo miǎo,yún yuǎn dì cāng cāng。
我欲排阊阖,谁能访帝乡。wǒ yù pái chāng hé,shuí néng fǎng dì xiāng。
泪沾潇水碧,梦入瘴烟黄。lèi zhān xiāo shuǐ bì,mèng rù zhàng yān huáng。
莫唤湘娥问,空怜老杜狂。mò huàn xiāng é wèn,kōng lián lǎo dù kuáng。
重华何可就,骚笔更凄凉。zhòng huá hé kě jiù,sāo bǐ gèng qī liáng。

山上有泽咸

林希逸

彼泽卑而汇,维山峻且巉。bǐ zé bēi ér huì,wéi shān jùn qiě chán。
上应无见有,气以感而咸。shàng yīng wú jiàn yǒu,qì yǐ gǎn ér xián。
石隐虚中窍,春蒸润下咸。shí yǐn xū zhōng qiào,chūn zhēng rùn xià xián。
画前分艮兑,象外识机缄。huà qián fēn gěn duì,xiàng wài shí jī jiān。
野露浮江柳,溪云到岭杉。yě lù fú jiāng liǔ,xī yún dào lǐng shān。
个中皆易理,具眼要非凡。gè zhōng jiē yì lǐ,jù yǎn yào fēi fán。

君王画阵看

林希逸

圣世忧边切,骚骚羽檄忙。shèng shì yōu biān qiè,sāo sāo yǔ xí máng。
凯歌来幕府,画阵奏君王。kǎi gē lái mù fǔ,huà zhèn zòu jūn wáng。
宸陛千官庆,军书一卷长。chén bì qiān guān qìng,jūn shū yī juǎn zhǎng。
卷舒从御榻,想像到沙场。juǎn shū cóng yù tà,xiǎng xiàng dào shā chǎng。
此日丹青笔,当时赤白囊。cǐ rì dān qīng bǐ,dāng shí chì bái náng。
会看麟阁上,图写更辉煌。huì kàn lín gé shàng,tú xiě gèng huī huáng。

洗砚鱼吞墨

林希逸

携砚临流洗,迎人戏小鱼。xié yàn lín liú xǐ,yíng rén xì xiǎo yú。
忘机知似我,吞墨喜看渠。wàng jī zhī shì wǒ,tūn mò xǐ kàn qú。
案上研磨久,池边浣濯初。àn shàng yán mó jiǔ,chí biān huàn zhuó chū。
黑翻波里影,素染腹中书。hēi fān bō lǐ yǐng,sù rǎn fù zhōng shū。
水与烟俱落,香知饵不如。shuǐ yǔ yān jù luò,xiāng zhī ěr bù rú。
谁能图罩罩,点笔滴蟾蜍。shuí néng tú zhào zhào,diǎn bǐ dī chán chú。

烹茶鹤避烟

林希逸

隔竹敲茶臼,禅房汲井烹。gé zhú qiāo chá jiù,chán fáng jí jǐng pēng。
山僧吹火急,野鹤避烟行。shān sēng chuī huǒ jí,yě hè bì yān xíng。
入鼎龙团碎,当窗蚓窍鸣。rù dǐng lóng tuán suì,dāng chuāng yǐn qiào míng。
紫云飞不断,白鸟去边明。zǐ yún fēi bù duàn,bái niǎo qù biān míng。
云舍飘犹湿,风巢远更惊。yún shě piāo yóu shī,fēng cháo yuǎn gèng jīng。
通灵数碗后,骑汝访蓬瀛。tōng líng shù wǎn hòu,qí rǔ fǎng péng yíng。

敲云问名氏

林希逸

避喧谁氏子,远近不知名。bì xuān shuí shì zi,yuǎn jìn bù zhī míng。
踏雨来相问,敲云忽自惊。tà yǔ lái xiāng wèn,qiāo yún hū zì jīng。
空蒙迷处所,剥啄访平生。kōng méng mí chù suǒ,bō zhuó fǎng píng shēng。
不是师严钓,应须学尹耕。bù shì shī yán diào,yīng xū xué yǐn gēng。
深山无户籍,虚谷答人声。shēn shān wú hù jí,xū gǔ dá rén shēng。
野服徐迎客,论文到月明。yě fú xú yíng kè,lùn wén dào yuè míng。

敲云问名氏

林希逸

何意逃名氏,只缘避俗纷。hé yì táo míng shì,zhǐ yuán bì sú fēn。
有人来隔岭,问我独敲云。yǒu rén lái gé lǐng,wèn wǒ dú qiāo yún。
剥啄声虽急,朦胧唤未闻。bō zhuó shēng suī jí,méng lóng huàn wèi wén。
严耕应似子,说筑岂非君。yán gēng yīng shì zi,shuō zhù qǐ fēi jūn。
瞥去鸦惊起,谁来稚答云。piē qù yā jīng qǐ,shuí lái zhì dá yún。
日高才出户,对客却殷勤。rì gāo cái chū hù,duì kè què yīn qín。