古诗词

林旦

余至象山得邑西山谷佳处暇日过游因其亭榭泉木离为十咏西谷

林旦

平昔山林性,今来水石乡。píng xī shān lín xìng,jīn lái shuǐ shí xiāng。
栽花寻秀垄,泛酒掬沧浪。zāi huā xún xiù lǒng,fàn jiǔ jū cāng làng。
地暖春常早,云阴夏自凉。dì nuǎn chūn cháng zǎo,yún yīn xià zì liáng。
岁成还北去,魂梦此难忘。suì chéng hái běi qù,hún mèng cǐ nán wàng。

余至象山得邑西山谷佳处暇日过游因其亭榭泉木离为十咏应真亭

林旦

我爱井泉清,来逢井上铭。wǒ ài jǐng quán qīng,lái féng jǐng shàng míng。
佳名知故里,绝巘为开亭。jiā míng zhī gù lǐ,jué yǎn wèi kāi tíng。
目外仙舟远,云闲拱木青。mù wài xiān zhōu yuǎn,yún xián gǒng mù qīng。
茫然千古意,谁与问沧溟。máng rán qiān gǔ yì,shuí yǔ wèn cāng míng。

余至象山得邑西山谷佳处暇日过游因其亭榭泉木离为十咏桃源径

林旦

十亩红桃径,穿花过水西。shí mǔ hóng táo jìng,chuān huā guò shuǐ xī。
清泉来不断,行客到应迷。qīng quán lái bù duàn,xíng kè dào yīng mí。
露锦披芳坞,晴霞倒碧溪。lù jǐn pī fāng wù,qíng xiá dào bì xī。
年年春意在,当会自成蹊。nián nián chūn yì zài,dāng huì zì chéng qī。

余至象山得邑西山谷佳处暇日过游因其亭榭泉木离为十咏蓬莱泉

林旦

采药瀛洲去,扁舟竟不还。cǎi yào yíng zhōu qù,biǎn zhōu jìng bù hái。
黄金成海外,故井独人间。huáng jīn chéng hǎi wài,gù jǐng dú rén jiān。
乳滴岩花润,苔封石字斑。rǔ dī yán huā rùn,tái fēng shí zì bān。
空令千载后,犹复望三山。kōng lìng qiān zài hòu,yóu fù wàng sān shān。

余至象山得邑西山谷佳处暇日过游因其亭榭泉木离为十咏濯缨亭

林旦

早岁逐浮名,尘埃已倦行。zǎo suì zhú fú míng,chén āi yǐ juàn xíng。
浩然临绝岸,聊此振烦缨。hào rán lín jué àn,liáo cǐ zhèn fán yīng。
世事随波远,吾心自水清。shì shì suí bō yuǎn,wú xīn zì shuǐ qīng。
营营朝市露,谁识孺歌声。yíng yíng cháo shì lù,shuí shí rú gē shēng。

竹闲亭

林旦

昔人尝种竹,此意为山林。xī rén cháng zhǒng zhú,cǐ yì wèi shān lín。
野翠何凌乱,羁怀得放吟。yě cuì hé líng luàn,jī huái dé fàng yín。
化龙知有节,待凤岂无心。huà lóng zhī yǒu jié,dài fèng qǐ wú xīn。
怅望山阴客,飘然不可寻。chàng wàng shān yīn kè,piāo rán bù kě xún。

竹闲亭曲水亭

林旦

岩溜抱山急,传觞何太频。yán liū bào shān jí,chuán shāng hé tài pín。
回看野客醉,还笑浊醪醇。huí kàn yě kè zuì,hái xiào zhuó láo chún。
汉曲人方远,兰亭迹已陈。hàn qū rén fāng yuǎn,lán tíng jì yǐ chén。
劳生无足校,酣放即天真。láo shēng wú zú xiào,hān fàng jí tiān zhēn。

竹闲亭灌木亭

林旦

行行竹间径,时此一登临。xíng xíng zhú jiān jìng,shí cǐ yī dēng lín。
为有凌霄干,长垂满座阴。wèi yǒu líng xiāo gàn,zhǎng chuí mǎn zuò yīn。
海云生远目,山月照闲心。hǎi yún shēng yuǎn mù,shān yuè zhào xián xīn。
幸免材为累,无言弃掷深。xìng miǎn cái wèi lèi,wú yán qì zhì shēn。

竹闲亭观澜亭

林旦

万古渊源会,凭栏誙一观。wàn gǔ yuān yuán huì,píng lán kēng yī guān。
云涛谁可际,勺水自为难。yún tāo shuí kě jì,sháo shuǐ zì wèi nán。
日月闲中永,乾坤物外宽。rì yuè xián zhōng yǒng,qián kūn wù wài kuān。
幽人休怅望,平地亦波澜。yōu rén xiū chàng wàng,píng dì yì bō lán。

竹闲亭射圃

林旦

百步开新圃,弯弧注采正。bǎi bù kāi xīn pǔ,wān hú zhù cǎi zhèng。
樽罍供乐事,金鼓叠欢声。zūn léi gōng lè shì,jīn gǔ dié huān shēng。
敏手徒为妙,中心自要平。mǐn shǒu tú wèi miào,zhōng xīn zì yào píng。
何人能举觯,观堵定纵横。hé rén néng jǔ zhì,guān dǔ dìng zòng héng。

虎丘示子虙昔与次中

林旦

一望家山上虎丘,凄然魄动念同游。yī wàng jiā shān shàng hǔ qiū,qī rán pò dòng niàn tóng yóu。
林峦不改如平日,蒲柳先衰又几秋。lín luán bù gǎi rú píng rì,pú liǔ xiān shuāi yòu jǐ qiū。
敢学登临小东鲁,却因零落恨西州。gǎn xué dēng lín xiǎo dōng lǔ,què yīn líng luò hèn xī zhōu。
鸰原寂寞归鸿断,未拂前题已泪流。líng yuán jì mò guī hóng duàn,wèi fú qián tí yǐ lèi liú。