古诗词

范正民

季颜师颜谪齐州以诗寄之

范正民

历下故人今何在,音书久已隔寒暄。lì xià gù rén jīn hé zài,yīn shū jiǔ yǐ gé hán xuān。
多年别后纷纷事,何日樽前细细论。duō nián bié hòu fēn fēn shì,hé rì zūn qián xì xì lùn。
忍见风霜摧羽翮,空教江汉泻词源。rěn jiàn fēng shuāng cuī yǔ hé,kōng jiào jiāng hàn xiè cí yuán。
圣朝宽大超前古,即有恩光照覆盆。shèng cháo kuān dà chāo qián gǔ,jí yǒu ēn guāng zhào fù pén。

孔林

范正民

汉陵玉匣尽,秦山银海空。hàn líng yù xiá jǐn,qín shān yín hǎi kōng。
干戈百世后,独完先圣宫。gàn gē bǎi shì hòu,dú wán xiān shèng gōng。
树有千年色,门无数仞崇。shù yǒu qiān nián sè,mén wú shù rèn chóng。
盛德包覆载,遂顺因所宗。shèng dé bāo fù zài,suì shùn yīn suǒ zōng。
坐若颜闵后,颇闻邹鲁风。zuò ruò yán mǐn hòu,pǒ wén zōu lǔ fēng。
抚膺感遗言,零落涕沾胸。fǔ yīng gǎn yí yán,líng luò tì zhān xiōng。