古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
范育
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
送程给事知越州
宋
:
范育
雍容青琐汉儒臣,出牧东南七郡民。
yōng róng qīng suǒ hàn rú chén,chū mù dōng nán qī jùn mín。
秘府内分龙节贵,故乡朝看锦衣新。
mì fǔ nèi fēn lóng jié guì,gù xiāng cháo kàn jǐn yī xīn。
湖山动色迎诗老,牛酒均欢慰路人。
hú shān dòng sè yíng shī lǎo,niú jiǔ jūn huān wèi lù rén。
岂愧能名循吏后,应留美化大江滨。
qǐ kuì néng míng xún lì hòu,yīng liú měi huà dà jiāng bīn。
相逢日下黄门省,回首风前画鹢津。
xiāng féng rì xià huáng mén shěng,huí shǒu fēng qián huà yì jīn。
未省行春周泽国,即听鸣玉上枫宸。
wèi shěng xíng chūn zhōu zé guó,jí tīng míng yù shàng fēng chén。
AI赏析
韦曲
宋
:
范育
竹巷松门堆白沙,老农犹指相君家。
zhú xiàng sōng mén duī bái shā,lǎo nóng yóu zhǐ xiāng jūn jiā。
林塘卜筑今谁问,谱牒名流空自嗟。
lín táng bo zhù jīn shuí wèn,pǔ dié míng liú kōng zì jiē。
万簇晴山开玉案,一溪春水满晴沙。
wàn cù qíng shān kāi yù àn,yī xī chūn shuǐ mǎn qíng shā。
AI赏析