古诗词

范端臣

下洞

范端臣

孤烟灵洞远,未羡三茅山。gū yān líng dòng yuǎn,wèi xiàn sān máo shān。
柏子得妙见,梅花有奇攀。bǎi zi dé miào jiàn,méi huā yǒu qí pān。
虽无金碧丽,高士昔所关。suī wú jīn bì lì,gāo shì xī suǒ guān。

怪石

范端臣

人间足安危,顷刻异候状。rén jiān zú ān wēi,qǐng kè yì hòu zhuàng。
唯应山中石,不受客尘障。wéi yīng shān zhōng shí,bù shòu kè chén zhàng。
搜奇贮元龙,飞云劳鲁望。sōu qí zhù yuán lóng,fēi yún láo lǔ wàng。

天池泉

范端臣

天然水泓洞,不涸亦不涌。tiān rán shuǐ hóng dòng,bù hé yì bù yǒng。
纷披石苔静,掩翳寒茗拥。fēn pī shí tái jìng,yǎn yì hán míng yōng。
微风不生波,金刹影时动。wēi fēng bù shēng bō,jīn shā yǐng shí dòng。

新嫁别

范端臣

邻家新妇谁家女,昨日嫁来今日去。lín jiā xīn fù shuí jiā nǚ,zuó rì jià lái jīn rì qù。
徘徊欲去呼问之,何乃遽遭姑舅怒。pái huái yù qù hū wèn zhī,hé nǎi jù zāo gū jiù nù。
妇欲致词先泪雨,妾在村东年十五。fù yù zhì cí xiān lèi yǔ,qiè zài cūn dōng nián shí wǔ。
长成只待嫁良人,不识人间离别苦。zhǎng chéng zhǐ dài jià liáng rén,bù shí rén jiān lí bié kǔ。
妾从五岁遭乱离,频年况逢年凶饥。qiè cóng wǔ suì zāo luàn lí,pín nián kuàng féng nián xiōng jī。
母躬蚕桑父锄犁,耕无馀粮织无衣。mǔ gōng cán sāng fù chú lí,gēng wú yú liáng zhī wú yī。
十年辛苦寸粒积,倒箧倾囊资女适。shí nián xīn kǔ cùn lì jī,dào qiè qīng náng zī nǚ shì。
岂知薄命嫁良人,招得偷儿夜穿壁。qǐ zhī báo mìng jià liáng rén,zhāo dé tōu ér yè chuān bì。
晓看奁橐无馀遗,罗绮不见空泪垂。xiǎo kàn lián tuó wú yú yí,luó qǐ bù jiàn kōng lèi chuí。
公姑忌妾遣妾去,欢意翻成长别离。gōng gū jì qiè qiǎn qiè qù,huān yì fān chéng zhǎng bié lí。
公姑遣妾妾难住,出门惘失来时路。gōng gū qiǎn qiè qiè nán zhù,chū mén wǎng shī lái shí lù。
不恨良媒恨妾身,生离不为夫征戍。bù hèn liáng méi hèn qiè shēn,shēng lí bù wèi fū zhēng shù。
我闻此语长嗟咨,谁知贼遣人分离。wǒ wén cǐ yǔ zhǎng jiē zī,shuí zhī zéi qiǎn rén fēn lí。
抚人捕贼官乃职,纵贼不捕官何为。fǔ rén bǔ zéi guān nǎi zhí,zòng zéi bù bǔ guān hé wèi。
妇言妾去君莫语,偷儿如鼠官如虎。fù yán qiè qù jūn mò yǔ,tōu ér rú shǔ guān rú hǔ。
2412