古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
咸淳士人
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
刺贾秋壑诗
宋
:
咸淳士人
深院无人草已荒,漆屏金字尚辉煌。
shēn yuàn wú rén cǎo yǐ huāng,qī píng jīn zì shàng huī huáng。
只知事去身宜去,岂料人亡国亦亡。
zhǐ zhī shì qù shēn yí qù,qǐ liào rén wáng guó yì wáng。
理考发身端自有,郑人应梦果何祥。
lǐ kǎo fā shēn duān zì yǒu,zhèng rén yīng mèng guǒ hé xiáng。
卧龙不肯留渠住,空使晴光满画墙。
wò lóng bù kěn liú qú zhù,kōng shǐ qíng guāng mǎn huà qiáng。
AI赏析
刺贾秋壑诗
宋
:
咸淳士人
事到穷时计亦穷,此行难倚鄂州功。
shì dào qióng shí jì yì qióng,cǐ xíng nán yǐ è zhōu gōng。
木棉庵上千年恨,秋壑堂中一梦空。
mù mián ān shàng qiān nián hèn,qiū hè táng zhōng yī mèng kōng。
石砌苔稠猿步月,松庭叶落鸟呼风。
shí qì tái chóu yuán bù yuè,sōng tíng yè luò niǎo hū fēng。
客来未用多惆怅,试向吴山望故宫。
kè lái wèi yòng duō chóu chàng,shì xiàng wú shān wàng gù gōng。
AI赏析
题贾似道养乐园
宋
:
咸淳士人
老壑曾居葛岭西,游人谁敢问苏堤。
lǎo hè céng jū gé lǐng xī,yóu rén shuí gǎn wèn sū dī。
势将覆餗不回首,事到出师方噬脐。
shì jiāng fù sù bù huí shǒu,shì dào chū shī fāng shì qí。
废圃久无人作主,败垣惟有客留题。
fèi pǔ jiǔ wú rén zuò zhǔ,bài yuán wéi yǒu kè liú tí。
算来只有孤山耐,依旧梅花片月低。
suàn lái zhǐ yǒu gū shān nài,yī jiù méi huā piàn yuè dī。
AI赏析
刺贾平章
宋
:
咸淳士人
鼙鼓惊天动地来,九州赤子哭哀哀。
pí gǔ jīng tiān dòng dì lái,jiǔ zhōu chì zi kū āi āi。
庙堂不问平戎策,多把金钱媚秀才。
miào táng bù wèn píng róng cè,duō bǎ jīn qián mèi xiù cái。
AI赏析
刺贾似道
宋
:
咸淳士人
厚我藩垣长彼贪,不然衔璧小邦男。
hòu wǒ fān yuán zhǎng bǐ tān,bù rán xián bì xiǎo bāng nán。
庙堂从谏真如转,竟用先生策第三。
miào táng cóng jiàn zhēn rú zhuǎn,jìng yòng xiān shēng cè dì sān。
AI赏析