古诗词

长倩

题清芬阁

长倩

先生有古风,杳出尘外格。xiān shēng yǒu gǔ fēng,yǎo chū chén wài gé。
犹如陵空鸿,矫矫奋六翮。yóu rú líng kōng hóng,jiǎo jiǎo fèn liù hé。
锵金中律吕,咏性甘糠覈。qiāng jīn zhōng lǜ lǚ,yǒng xìng gān kāng hé。
苦调非孟酸,□适鄙韩窄。kǔ diào fēi mèng suān,shì bǐ hán zhǎi。
逸韵肩曹刘,雄词卑甫白。yì yùn jiān cáo liú,xióng cí bēi fǔ bái。
空遗茂陵稿,未前宣室席。kōng yí mào líng gǎo,wèi qián xuān shì xí。
瑰宝岂终埋,简编缀陈迹。guī bǎo qǐ zhōng mái,jiǎn biān zhuì chén jì。
予生诵风雅,嗜好真成癖。yǔ shēng sòng fēng yǎ,shì hǎo zhēn chéng pǐ。
盥手读终篇,喜同藏拱璧。guàn shǒu dú zhōng piān,xǐ tóng cáng gǒng bì。
裔孙文昌郎,授受良珍惜。yì sūn wén chāng láng,shòu shòu liáng zhēn xī。
小巫畏大匠,累句屡承索。xiǎo wū wèi dà jiàng,lèi jù lǚ chéng suǒ。
续貂愧非尾,成裘由聚腋。xù diāo kuì fēi wěi,chéng qiú yóu jù yè。
皇华间白雪,杂唱纷缴绎。huáng huá jiān bái xuě,zá chàng fēn jiǎo yì。
意欲扬祖美,不问玉与石。yì yù yáng zǔ měi,bù wèn yù yǔ shí。
长言拙称赞,徒慕郢中客。zhǎng yán zhuō chēng zàn,tú mù yǐng zhōng kè。