古诗词

侯宾

雍千秋有东岩诗信师古和之矣次其韵

侯宾

洼山插曾云,古诗荫修柏。wā shān chā céng yún,gǔ shī yīn xiū bǎi。
琅玕缭疏垣,为供窗户碧。láng gān liáo shū yuán,wèi gōng chuāng hù bì。
地灵轻俗驾,尽扫尘埃迹。dì líng qīng sú jià,jǐn sǎo chén āi jì。
一新堂殿容,共诧今胜昔。yī xīn táng diàn róng,gòng chà jīn shèng xī。
朅来厕嘉践,深衣曳方舄。qiè lái cè jiā jiàn,shēn yī yè fāng xì。
荒□障□风,积润藓侵壁。huāng zhàng fēng,jī rùn xiǎn qīn bì。
可人茶供甘,乳窦出寒液。kě rén chá gōng gān,rǔ dòu chū hán yè。
□龛明石像,断碑摸铁画。kān míng shí xiàng,duàn bēi mō tiě huà。
湍江激崩岸,道路几更易。tuān jiāng jī bēng àn,dào lù jǐ gèng yì。
群山碧参差,眼境多克获。qún shān bì cān chà,yǎn jìng duō kè huò。
穷幽老不能,负我登山屐。qióng yōu lǎo bù néng,fù wǒ dēng shān jī。
狂歌击唾壶,醉墨纷狼藉。kuáng gē jī tuò hú,zuì mò fēn láng jí。