古诗词

俞掞

白华岩

俞掞

风剪飞丝雨脚残,半山虚旷九秋寒。fēng jiǎn fēi sī yǔ jiǎo cán,bàn shān xū kuàng jiǔ qiū hán。
洗开万里乾坤眼,更上苍岩顶上看。xǐ kāi wàn lǐ qián kūn yǎn,gèng shàng cāng yán dǐng shàng kàn。

三岩

俞掞

三岩之下有贤良,暮史朝经万卷长。sān yán zhī xià yǒu xián liáng,mù shǐ cháo jīng wàn juǎn zhǎng。
树老山空人已尽,烱然千古姓名香。shù lǎo shān kōng rén yǐ jǐn,jiǒng rán qiān gǔ xìng míng xiāng。

六石峰

俞掞

斸石云边著著高,几经吟笔写风骚。zhǔ shí yún biān zhù zhù gāo,jǐ jīng yín bǐ xiě fēng sāo。
山翁莫袖经纶手,好趁春风钓六鳌。shān wēng mò xiù jīng lún shǒu,hǎo chèn chūn fēng diào liù áo。

浯溪

俞掞

大唐有颂到浯溪,翠藓苍崖古画垂。dà táng yǒu sòng dào wú xī,cuì xiǎn cāng yá gǔ huà chuí。
西望函关今万里,淡烟斜日几荒碑。xī wàng hán guān jīn wàn lǐ,dàn yān xié rì jǐ huāng bēi。

浯溪

俞掞

宋朝一统旧江山,南北中分已百年。sòng cháo yī tǒng jiù jiāng shān,nán běi zhōng fēn yǐ bǎi nián。
壮士不须夸此颂,健提椽笔上燕然。zhuàng shì bù xū kuā cǐ sòng,jiàn tí chuán bǐ shàng yàn rán。