古诗词

金朋说

夏日幽居

金朋说

小隐楼台绿树中,藕塘花艳散香风。xiǎo yǐn lóu tái lǜ shù zhōng,ǒu táng huā yàn sàn xiāng fēng。
纶巾羽扇薰风坐,逸兴飘飘迥不同。lún jīn yǔ shàn xūn fēng zuò,yì xīng piāo piāo jiǒng bù tóng。

泰伯虞仲祠

金朋说

阅墙兄弟不相容,尺布犹怜尚可缝。yuè qiáng xiōng dì bù xiāng róng,chǐ bù yóu lián shàng kě fèng。
让位介然如弃屣,盛哉至德厚无穷。ràng wèi jiè rán rú qì xǐ,shèng zāi zhì dé hòu wú qióng。

闵子骞

金朋说

名称大孝世之难,袄絮芦花岂耐寒。míng chēng dà xiào shì zhī nán,ǎo xù lú huā qǐ nài hán。
宁使一身甘冻死,肯教三子受衣单。níng shǐ yī shēn gān dòng sǐ,kěn jiào sān zi shòu yī dān。

漂母堂

金朋说

恻隐殊无一念仁,谁能推食食王孙。cè yǐn shū wú yī niàn rén,shuí néng tuī shí shí wáng sūn。
纷纷天下奇男子,不及淮阴一妇人。fēn fēn tiān xià qí nán zi,bù jí huái yīn yī fù rén。

折槛吟

金朋说

折槛当年世丈夫,上方谁肯借昆吾。zhé kǎn dāng nián shì zhàng fū,shàng fāng shuí kěn jiè kūn wú。
虽然未克诛奸佞,万古人臣可范模。suī rán wèi kè zhū jiān nìng,wàn gǔ rén chén kě fàn mó。

汉党锢

金朋说

坑士焚书已促秦,前途覆辙又因循。kēng shì fén shū yǐ cù qín,qián tú fù zhé yòu yīn xún。
范滂一命何须惜,可叹颠危汉室倾。fàn pāng yī mìng hé xū xī,kě tàn diān wēi hàn shì qīng。

诸葛武侯

金朋说

南阳高卧隐人龙,出处躬耕莘野同。nán yáng gāo wò yǐn rén lóng,chū chù gōng gēng shēn yě tóng。
讨贼祁山声大义,至今史册播丹忠。tǎo zéi qí shān shēng dà yì,zhì jīn shǐ cè bō dān zhōng。

荀彧饮药

金朋说

管仲尊周昔相桓,当年文若附曹瞒。guǎn zhòng zūn zhōu xī xiāng huán,dāng nián wén ruò fù cáo mán。
匡朝宁国言虽正,始比高光孰发端。kuāng cháo níng guó yán suī zhèng,shǐ bǐ gāo guāng shú fā duān。

赤壁鏖兵

金朋说

西北楼船烈焰中,周瑜于此破曹公。xī běi lóu chuán liè yàn zhōng,zhōu yú yú cǐ pò cáo gōng。
孙郎不是刘豚犬,百万兵消一阵风。sūn láng bù shì liú tún quǎn,bǎi wàn bīng xiāo yī zhèn fēng。

司马昭弑魏主

金朋说

曹操师模司马昭,镕成成弑济君刀。cáo cāo shī mó sī mǎ zhāo,róng chéng chéng shì jì jūn dāo。
恢恢天网原无漏,报施何曾差一毫。huī huī tiān wǎng yuán wú lòu,bào shī hé céng chà yī háo。

司马温公帝魏

金朋说

春秋大义经中史,司马当年失董狐。chūn qiū dà yì jīng zhōng shǐ,sī mǎ dāng nián shī dǒng hú。
昭烈本为炎汉后,何书僣国列于吴。zhāo liè běn wèi yán hàn hòu,hé shū tiě guó liè yú wú。

李密陈情表

金朋说

乌鸟私情虽孝恳,谀人藐主岂忠诚。wū niǎo sī qíng suī xiào kěn,yú rén miǎo zhǔ qǐ zhōng chéng。
堂堂大汉天潢派,何必陈情以伪名。táng táng dà hàn tiān huáng pài,hé bì chén qíng yǐ wěi míng。

建康怀古

金朋说

石头城下炬烧寒,司马东来骨肉残。shí tóu chéng xià jù shāo hán,sī mǎ dōng lái gǔ ròu cán。
可惜六朝花粉地,年年风雨草漫漫。kě xī liù cháo huā fěn dì,nián nián fēng yǔ cǎo màn màn。

苻坚伐晋

金朋说

南国山河不易图,投鞭欲使断江流。nán guó shān hé bù yì tú,tóu biān yù shǐ duàn jiāng liú。
骄兵百万填淝水,狼狈归来国已休。jiāo bīng bǎi wàn tián féi shuǐ,láng bèi guī lái guó yǐ xiū。

唐太宗

金朋说

唐世闺门少谨严,三纲浊乱有由然。táng shì guī mén shǎo jǐn yán,sān gāng zhuó luàn yǒu yóu rán。
晋阳挟父私宫妾,巢剌王妃不可言。jìn yáng xié fù sī gōng qiè,cháo lá wáng fēi bù kě yán。

武则天

金朋说

唐代司晨有牝鸡,灭残宗室殆无遗。táng dài sī chén yǒu pìn jī,miè cán zōng shì dài wú yí。
若非仁杰擎天力,李鼎将移属武媚。ruò fēi rén jié qíng tiān lì,lǐ dǐng jiāng yí shǔ wǔ mèi。

杨贵妃

金朋说

倾国娇容启色荒,能移帝主堕三纲。qīng guó jiāo róng qǐ sè huāng,néng yí dì zhǔ duò sān gāng。
荔枝颦笑虽甘美,马践嵬坡促命亡。lì zhī pín xiào suī gān měi,mǎ jiàn wéi pō cù mìng wáng。

张忠靖

金朋说

尽职倾忠世所稀,舍生取义重伦彝。jǐn zhí qīng zhōng shì suǒ xī,shě shēng qǔ yì zhòng lún yí。
昭昭名节标青史,万古流芳天下奇。zhāo zhāo míng jié biāo qīng shǐ,wàn gǔ liú fāng tiān xià qí。

李谪仙

金朋说

笔端文彩辉星斗,怀抱诗豪泣鬼神。bǐ duān wén cǎi huī xīng dòu,huái bào shī háo qì guǐ shén。
超迈英才贯绝世,明皇宠异贵无伦。chāo mài yīng cái guàn jué shì,míng huáng chǒng yì guì wú lún。

韩昌黎

金朋说

世降文衰失正儒,韩公卫道辟杨朱。shì jiàng wén shuāi shī zhèng rú,hán gōng wèi dào pì yáng zhū。
诚通衡岳开云阵,义信遐荒化鳄鱼。chéng tōng héng yuè kāi yún zhèn,yì xìn xiá huāng huà è yú。
751234