古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
俞君选
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
送砚与吴元真广文
宋
:
俞君选
插天万仞芙蓉峰,茫茫积翠连青空。
chā tiān wàn rèn fú róng fēng,máng máng jī cuì lián qīng kōng。
中有千年苍玉骨,山奇水怪秀所钟。
zhōng yǒu qiān nián cāng yù gǔ,shān qí shuǐ guài xiù suǒ zhōng。
断崖绝壁不可到,虎豹守护烟萝封。
duàn yá jué bì bù kě dào,hǔ bào shǒu hù yān luó fēng。
一朝良工夺天造,云斤月斧磨玲珑。
yī cháo liáng gōng duó tiān zào,yún jīn yuè fǔ mó líng lóng。
踏天下割碧云髓,往往霹雳惊蛇龙。
tà tiān xià gē bì yún suǐ,wǎng wǎng pī lì jīng shé lóng。
冰蚕吐丝织新就,罗文光莹浮青铜。
bīng cán tǔ sī zhī xīn jiù,luó wén guāng yíng fú qīng tóng。
人间何处用此物,造化欲付文章公。
rén jiān hé chù yòng cǐ wù,zào huà yù fù wén zhāng gōng。
先生早晚运椽笔,判花视草蓬莱宫。
xiān shēng zǎo wǎn yùn chuán bǐ,pàn huā shì cǎo péng lái gōng。
手挥五色补天漏,放开白日消阴虹。
shǒu huī wǔ sè bǔ tiān lòu,fàng kāi bái rì xiāo yīn hóng。
坐令万物无疵疠,尽从笔底生春风。
zuò lìng wàn wù wú cī lì,jǐn cóng bǐ dǐ shēng chūn fēng。
此时浓墨书大字,正须巨石相追从。
cǐ shí nóng mò shū dà zì,zhèng xū jù shí xiāng zhuī cóng。
愿公收拾此至宝,相伴他年参化工。
yuàn gōng shōu shí cǐ zhì bǎo,xiāng bàn tā nián cān huà gōng。
AI赏析