古诗词

姚勉

道中即事

姚勉

我亦欲怀三赤珠,陆郎有母繄独无。wǒ yì yù huái sān chì zhū,lù láng yǒu mǔ yī dú wú。
治生复无人谏止,亦岂能有千头奴。zhì shēng fù wú rén jiàn zhǐ,yì qǐ néng yǒu qiān tóu nú。

道中即事

姚勉

怪梅蟠屈如龙蛇,小红如粒欲作花。guài méi pán qū rú lóng shé,xiǎo hóng rú lì yù zuò huā。
雪坡一株恰如此,归欤月明看横斜。xuě pō yī zhū qià rú cǐ,guī yú yuè míng kàn héng xié。

道傍纺女

姚勉

道傍女予双髻鸦,两足如雪踏纺车。dào bàng nǚ yǔ shuāng jì yā,liǎng zú rú xuě tà fǎng chē。
村庄人家只如此,齐宫步步生莲花。cūn zhuāng rén jiā zhǐ rú cǐ,qí gōng bù bù shēng lián huā。

赠陆伯容

姚勉

挂琴无壁一长吁,可是儒冠竟误儒。guà qín wú bì yī zhǎng xū,kě shì rú guān jìng wù rú。
好把清波回涸辙,莫教白眼哭穷途。hǎo bǎ qīng bō huí hé zhé,mò jiào bái yǎn kū qióng tú。

陈明卿觅瓦盖屋

姚勉

玉川幸有数间屋,子美怕卷三重茅。yù chuān xìng yǒu shù jiān wū,zi měi pà juǎn sān zhòng máo。
为君觅费易陶瓦,夜窗写诗听雨敲。wèi jūn mì fèi yì táo wǎ,yè chuāng xiě shī tīng yǔ qiāo。

早起观雨馀蛛网

姚勉

嫩凉催读矮窗书,晓色初分恰雨馀。nèn liáng cuī dú ǎi chuāng shū,xiǎo sè chū fēn qià yǔ yú。
莫笑颓檐无活计,四边宝网挂真珠。mò xiào tuí yán wú huó jì,sì biān bǎo wǎng guà zhēn zhū。

七夕分韵得丝字

姚勉

柳子中庭乞巧时,始知抱拙不污卑。liǔ zi zhōng tíng qǐ qiǎo shí,shǐ zhī bào zhuō bù wū bēi。
向令早似愚溪日,未必缁尘涅素丝。xiàng lìng zǎo shì yú xī rì,wèi bì zī chén niè sù sī。

题蜀江观

姚勉

光武中兴三十年,愈民痼疾发灵泉。guāng wǔ zhōng xīng sān shí nián,yù mín gù jí fā líng quán。
吾皇何止如光武,瑞井宜通瑞锦边。wú huáng hé zhǐ rú guāng wǔ,ruì jǐng yí tōng ruì jǐn biān。

题蜀江观

姚勉

孝祖淳熙极盛时,此泉曾发蜀江湄。xiào zǔ chún xī jí shèng shí,cǐ quán céng fā shǔ jiāng méi。
绣衣酷吏虽湮塞,难掩公朝赐石碑。xiù yī kù lì suī yān sāi,nán yǎn gōng cháo cì shí bēi。

题蜀江观

姚勉

飞升千载许旌阳,一念吾民尚未忘。fēi shēng qiān zài xǔ jīng yáng,yī niàn wú mín shàng wèi wàng。
循吏傥怜民疾苦,开泉疗疾又何妨。xún lì tǎng lián mín jí kǔ,kāi quán liáo jí yòu hé fáng。

题蜀江观

姚勉

幸喜甘霖做岁丰,灵泉又奏济人功。xìng xǐ gān lín zuò suì fēng,líng quán yòu zòu jì rén gōng。
但令奸猾销声好,莫禁民跻寿域中。dàn lìng jiān huá xiāo shēng hǎo,mò jìn mín jī shòu yù zhōng。

题严子陵钓台

姚勉

倡周节义有夷齐,钓渭鹰扬可太师。chàng zhōu jié yì yǒu yí qí,diào wèi yīng yáng kě tài shī。
西汉颓波无砥柱,先生只合一纶丝。xī hàn tuí bō wú dǐ zhù,xiān shēng zhǐ hé yī lún sī。

题严子陵钓台

姚勉

扁舟谁不过严滩,唤醒贪夫醉梦寒。biǎn zhōu shuí bù guò yán tān,huàn xǐng tān fū zuì mèng hán。
名教扶持真百世,岂徒当代慑曹瞒。míng jiào fú chí zhēn bǎi shì,qǐ tú dāng dài shè cáo mán。

题严子陵钓台

姚勉

封了全燕不复臣,友朋从此废天伦。fēng le quán yàn bù fù chén,yǒu péng cóng cǐ fèi tiān lún。
子陵不为光皇屈,要识君王有故人。zi líng bù wèi guāng huáng qū,yào shí jūn wáng yǒu gù rén。

题严子陵钓台

姚勉

怀仁辅义戒阿谀,万古先生两句书。huái rén fǔ yì jiè ā yú,wàn gǔ xiān shēng liǎng jù shū。
长往不来安有此,始知王佐在樵渔。zhǎng wǎng bù lái ān yǒu cǐ,shǐ zhī wáng zuǒ zài qiáo yú。

除夕前一日湖中望西山有感

姚勉

西山青处近家乡,先世衣冠正此藏。xī shān qīng chù jìn jiā xiāng,xiān shì yī guān zhèng cǐ cáng。
明日千门俱祀岁,坟前谁拜一炉香。míng rì qiān mén jù sì suì,fén qián shuí bài yī lú xiāng。

思江南笋蕨

姚勉

先生亟去理山斋,笋蕨春甜味正佳。xiān shēng jí qù lǐ shān zhāi,sǔn jué chūn tián wèi zhèng jiā。
一夜东风催变绿,笋吹成竹蕨成柴。yī yè dōng fēng cuī biàn lǜ,sǔn chuī chéng zhú jué chéng chái。

赠陈龙湖

姚勉

蜿蜒寒碧卷深清,一洒甘霖泽万生。wān yán hán bì juǎn shēn qīng,yī sǎ gān lín zé wàn shēng。
此际莫惊蟠蛰好,近冬时节不妨晴。cǐ jì mò jīng pán zhé hǎo,jìn dōng shí jié bù fáng qíng。

题王昭君

姚勉

谢却君恩入塞尘,宫花从此不能春。xiè què jūn ēn rù sāi chén,gōng huā cóng cǐ bù néng chūn。
丹青莫恨毛延寿,娄敬先为作俑人。dān qīng mò hèn máo yán shòu,lóu jìng xiān wèi zuò yǒng rén。

送周县尉

姚勉

清浮寒露在冰壶,一节三年更不渝。qīng fú hán lù zài bīng hú,yī jié sān nián gèng bù yú。
莫道来时琴鹤在,而今琴鹤一齐无。mò dào lái shí qín hè zài,ér jīn qín hè yī qí wú。