古诗词

姜特立

寄题时氏小飞来三首

姜特立

依约峰峦似竺乾,崟崎岩洞老云烟。yī yuē fēng luán shì zhú qián,yín qí yán dòng lǎo yún yān。
有时风雨无人夜,疑有猿声到枕边。yǒu shí fēng yǔ wú rén yè,yí yǒu yuán shēng dào zhěn biān。

寄题时氏小飞来三首

姜特立

旷士无时不爱山,却嫌庭户少巑岏。kuàng shì wú shí bù ài shān,què xián tíng hù shǎo cuán wán。
何年劫火留遗断,便作北高峰下看。hé nián jié huǒ liú yí duàn,biàn zuò běi gāo fēng xià kàn。

寄题时氏小飞来三首

姜特立

须弥纳芥不为夸,曾向壶中贮九华。xū mí nà jiè bù wèi kuā,céng xiàng hú zhōng zhù jiǔ huá。
灵隐寺前天竺后,好峰都落在君家。líng yǐn sì qián tiān zhú hòu,hǎo fēng dōu luò zài jūn jiā。

和巩教授访别二首

姜特立

君来别我还归去,君去重来定几时。jūn lái bié wǒ hái guī qù,jūn qù zhòng lái dìng jǐ shí。
此后相思无可寄,相思欲寄莫如诗。cǐ hòu xiāng sī wú kě jì,xiāng sī yù jì mò rú shī。

和巩教授访别二首

姜特立

酒醨情恶不成醺,况复匆匆欲语分。jiǔ lí qíng è bù chéng xūn,kuàng fù cōng cōng yù yǔ fēn。
留客恨轮无四角,供庖叹鳖少双裙。liú kè hèn lún wú sì jiǎo,gōng páo tàn biē shǎo shuāng qún。

寄巩大监

姜特立

十里兼旬信不通,每看金阜想高风。shí lǐ jiān xún xìn bù tōng,měi kàn jīn fù xiǎng gāo fēng。
已知惮暑难迎客,不敢将诗更恼公。yǐ zhī dàn shǔ nán yíng kè,bù gǎn jiāng shī gèng nǎo gōng。

谩兴

姜特立

乌藤黄葛一山癯,万事从人笑阔迂。wū téng huáng gé yī shān qú,wàn shì cóng rén xiào kuò yū。
作计尚馀诗气习,遣闲须著睡工夫。zuò jì shàng yú shī qì xí,qiǎn xián xū zhù shuì gōng fū。

应令水墨素馨扇面二首

姜特立

清似山栀馥似兰,何人淡墨试毫端。qīng shì shān zhī fù shì lán,hé rén dàn mò shì háo duān。
若无密叶相遮映,全作江梅春晓看。ruò wú mì yè xiāng zhē yìng,quán zuò jiāng méi chūn xiǎo kàn。

应令水墨素馨扇面二首

姜特立

玉质生从瘴海傍,轻绡淡墨写微茫。yù zhì shēng cóng zhàng hǎi bàng,qīng xiāo dàn mò xiě wēi máng。
疏花剩作江梅瘦,手底风头只欠香。shū huā shèng zuò jiāng méi shòu,shǒu dǐ fēng tóu zhǐ qiàn xiāng。

闰七夕呈谯内知舍人

姜特立

佳期有尽情无尽,一再相逢意若何。jiā qī yǒu jǐn qíng wú jǐn,yī zài xiāng féng yì ruò hé。
正使长年成会合,临分依旧黯情多。zhèng shǐ zhǎng nián chéng huì hé,lín fēn yī jiù àn qíng duō。

闲兴

姜特立

数点青峰照夕晖,一湾寒碧带疏篱。shù diǎn qīng fēng zhào xī huī,yī wān hán bì dài shū lí。
兴来倚杖闲临眺,巾影攲风似阿谁。xīng lái yǐ zhàng xián lín tiào,jīn yǐng qī fēng shì ā shuí。

屋角丹枫

姜特立

金行肃物欲功成,一夜江枫点翠屏。jīn xíng sù wù yù gōng chéng,yī yè jiāng fēng diǎn cuì píng。
不是天公爱红叶,要驱小隐入丹青。bù shì tiān gōng ài hóng yè,yào qū xiǎo yǐn rù dān qīng。

送杨方叔还山二首

姜特立

一语何尝及世氛,若非说剑即论文。yī yǔ hé cháng jí shì fēn,ruò fēi shuō jiàn jí lùn wén。
有时伴我松冈上,闲看南山万坞云。yǒu shí bàn wǒ sōng gāng shàng,xián kàn nán shān wàn wù yún。

送杨方叔还山二首

姜特立

可人自是难招唤,此去相从定几时。kě rén zì shì nán zhāo huàn,cǐ qù xiāng cóng dìng jǐ shí。
来岁春风暖行色,隐侯楼上要题诗。lái suì chūn fēng nuǎn xíng sè,yǐn hóu lóu shàng yào tí shī。

六十七守岁

姜特立

少时守岁喜蹁跹,老境衰颓只益眠。shǎo shí shǒu suì xǐ pián xiān,lǎo jìng shuāi tuí zhǐ yì mián。
明日未应添白发,怕人问处是增年。míng rì wèi yīng tiān bái fā,pà rén wèn chù shì zēng nián。

赋婺州察推厅悠然楼二首

姜特立

着眼看山不见山,徒劳终日对孱颜。zhe yǎn kàn shān bù jiàn shān,tú láo zhōng rì duì càn yán。
偶然境意相迎处,只在寻常俯仰间。ǒu rán jìng yì xiāng yíng chù,zhǐ zài xún cháng fǔ yǎng jiān。

赋婺州察推厅悠然楼二首

姜特立

为秫求官兴颇深,忽怀松菊便投簪。wèi shú qiú guān xīng pǒ shēn,hū huái sōng jú biàn tóu zān。
先生万事皆如此,何独悠然见碧岑。xiān shēng wàn shì jiē rú cǐ,hé dú yōu rán jiàn bì cén。

游叶丞相园有感

姜特立

费尽心灵用尽功,林间台榭巧玲珑。fèi jǐn xīn líng yòng jǐn gōng,lín jiān tái xiè qiǎo líng lóng。
可怜花木无愁思,不见主人依旧红。kě lián huā mù wú chóu sī,bù jiàn zhǔ rén yī jiù hóng。

游叶丞相园有感

姜特立

功成三径欲归休,结束池亭处处幽。gōng chéng sān jìng yù guī xiū,jié shù chí tíng chù chù yōu。
花木成时春更好,如何不作百年留。huā mù chéng shí chūn gèng hǎo,rú hé bù zuò bǎi nián liú。

壬子岁送方叔

姜特立

经年怀抱几曾开,面上康衢一寸埃。jīng nián huái bào jǐ céng kāi,miàn shàng kāng qú yī cùn āi。
已向西偏营小筑,高悬一榻待公来。yǐ xiàng xī piān yíng xiǎo zhù,gāo xuán yī tà dài gōng lái。