古诗词

姜特立

迓木詹事

姜特立

出郭转萧瑟,寒溪生素波。chū guō zhuǎn xiāo sè,hán xī shēng sù bō。
茅檐迎日暖,枫岫占秋多。máo yán yíng rì nuǎn,fēng xiù zhàn qiū duō。
从宦嗟吾懒,流年奈尔何。cóng huàn jiē wú lǎn,liú nián nài ěr hé。
念归应不远,新菊已缘坡。niàn guī yīng bù yuǎn,xīn jú yǐ yuán pō。

和唐户

姜特立

我来双溪上,正值黄花秋。wǒ lái shuāng xī shàng,zhèng zhí huáng huā qiū。
方为逆旅计,未办佳宾留。fāng wèi nì lǚ jì,wèi bàn jiā bīn liú。
绝怜北邻阮,不厌东家丘。jué lián běi lín ruǎn,bù yàn dōng jiā qiū。
诗盟今几人,肯著老子不。shī méng jīn jǐ rén,kěn zhù lǎo zi bù。

和唐户

姜特立

隽誉早知畏,佳篇今见蒙。juàn yù zǎo zhī wèi,jiā piān jīn jiàn méng。
幺响去寂寂,正声日隆隆。yāo xiǎng qù jì jì,zhèng shēng rì lóng lóng。
爱君甘苦外,与我嗜好同。ài jūn gān kǔ wài,yǔ wǒ shì hǎo tóng。
不妨时袖句,共作圣贤中。bù fáng shí xiù jù,gòng zuò shèng xián zhōng。

岁暮月下有怀

姜特立

春事侵红蕊,年光入白髭。chūn shì qīn hóng ruǐ,nián guāng rù bái zī。
暖云笼月夜,斜照放灯时。nuǎn yún lóng yuè yè,xié zhào fàng dēng shí。
羁宦元无味,清愁只有诗。jī huàn yuán wú wèi,qīng chóu zhǐ yǒu shī。
故山无百里,梦寐数归期。gù shān wú bǎi lǐ,mèng mèi shù guī qī。

王君玉挽章其子迁其母同穴

姜特立

昔与先夫子,亲如老弟兄。xī yǔ xiān fū zi,qīn rú lǎo dì xiōng。
君能敬父执,我亦感交情。jūn néng jìng fù zhí,wǒ yì gǎn jiāo qíng。
放意杯中物,无心世上名。fàng yì bēi zhōng wù,wú xīn shì shàng míng。
佳城今夜月,应伴酒旗明。jiā chéng jīn yè yuè,yīng bàn jiǔ qí míng。

王君玉挽章其子迁其母同穴

姜特立

伉俪存亡隔,孤坟一驿西。kàng lì cún wáng gé,gū fén yī yì xī。
忽惊双剑合,无复只鸾栖。hū jīng shuāng jiàn hé,wú fù zhǐ luán qī。
路接先茔近,云藏塔岫低。lù jiē xiān yíng jìn,yún cáng tǎ xiù dī。
归乎了无憾,送骑满山蹊。guī hū le wú hàn,sòng qí mǎn shān qī。

怀故友杨方叔

姜特立

游戏人间世,清虚物外缘。yóu xì rén jiān shì,qīng xū wù wài yuán。
皇家虽结网,空谷竟遗贤。huáng jiā suī jié wǎng,kōng gǔ jìng yí xián。
无恨堪悬剑,伤心有断弦。wú hèn kān xuán jiàn,shāng xīn yǒu duàn xián。
今年汤饼约,为尔一凄然。jīn nián tāng bǐng yuē,wèi ěr yī qī rán。

幽事

姜特立

幽事春来早,晨兴即启阍。yōu shì chūn lái zǎo,chén xīng jí qǐ hūn。
扫梁延燕子,插楥护龙孙。sǎo liáng yán yàn zi,chā xuàn hù lóng sūn。
数日招宾友,先期办酒尊。shù rì zhāo bīn yǒu,xiān qī bàn jiǔ zūn。
淋漓衣袖湿,不管渍春痕。lín lí yī xiù shī,bù guǎn zì chūn hén。

幽事

姜特立

日日营幽事,时时有好怀。rì rì yíng yōu shì,shí shí yǒu hǎo huái。
雨园残竹粉,风砌落松钗。yǔ yuán cán zhú fěn,fēng qì luò sōng chāi。
伴蝶行花径,听蛙傍水涯。bàn dié xíng huā jìng,tīng wā bàng shuǐ yá。
穷通了无谓,不必更安排。qióng tōng le wú wèi,bù bì gèng ān pái。

叶叔佐妻挽诗

姜特立

元是毗耶女,来嫔居士家。yuán shì pí yé nǚ,lái pín jū shì jiā。
一门函佛界,三子摘天葩。yī mén hán fú jiè,sān zi zhāi tiān pā。
积累千金富,追迎百两车。jī lèi qiān jīn fù,zhuī yíng bǎi liǎng chē。
合书贤妇传,遗像俨笄珈。hé shū xián fù chuán,yí xiàng yǎn jī jiā。

葺圃

姜特立

种树书频读,齐民术屡窥。zhǒng shù shū pín dú,qí mín shù lǚ kuī。
曾求竹醉日,更问柳眠时。céng qiú zhú zuì rì,gèng wèn liǔ mián shí。
卢橘初非橘,蒲葵不是葵。lú jú chū fēi jú,pú kuí bù shì kuí。
因而辨名物,甘作老樊迟。yīn ér biàn míng wù,gān zuò lǎo fán chí。

喜雪

姜特立

阴宰弄精神,空中舞玉尘。yīn zǎi nòng jīng shén,kōng zhōng wǔ yù chén。
入檐灯影乱,折竹晓声频。rù yán dēng yǐng luàn,zhé zhú xiǎo shēng pín。
照幌光侵曙,欺梅气压春。zhào huǎng guāng qīn shǔ,qī méi qì yā chūn。
老夫贪快赏,呵冻拂乌巾。lǎo fū tān kuài shǎng,hē dòng fú wū jīn。

悼邦节弟

姜特立

皇考怜同出,青山忆并庐。huáng kǎo lián tóng chū,qīng shān yì bìng lú。
前春曾访我,无月不来书。qián chūn céng fǎng wǒ,wú yuè bù lái shū。
易感中年后,难忘少长初。yì gǎn zhōng nián hòu,nán wàng shǎo zhǎng chū。
倏然成梦幻,岁晚重欷歔。shū rán chéng mèng huàn,suì wǎn zhòng xī xū。

张致政挽章

姜特立

上寿身仍健,荣封岁屡终。shàng shòu shēn réng jiàn,róng fēng suì lǚ zhōng。
无因拜庞德,空幸识王戎。wú yīn bài páng dé,kōng xìng shí wáng róng。
含玉亡遗恨,悬车近古风。hán yù wáng yí hèn,xuán chē jìn gǔ fēng。
燎黄应不远,光宠贲幽宫。liáo huáng yīng bù yuǎn,guāng chǒng bēn yōu gōng。

出闽中四首其四

姜特立

晚出仙霞岭,平原豁故关。wǎn chū xiān xiá lǐng,píng yuán huō gù guān。
石穷千里径,云失万重山。shí qióng qiān lǐ jìng,yún shī wàn zhòng shān。
渐喜乡音似,遥知儿辈欢。jiàn xǐ xiāng yīn shì,yáo zhī ér bèi huān。
不缘怀里社,倦翼未须还。bù yuán huái lǐ shè,juàn yì wèi xū hái。

再悼邦节弟

姜特立

满腹书何用,谋身事竟非。mǎn fù shū hé yòng,móu shēn shì jìng fēi。
中堂亲尚在,私室子畴依。zhōng táng qīn shàng zài,sī shì zi chóu yī。
人去惊沤没,秋来愁雁飞。rén qù jīng ōu méi,qiū lái chóu yàn fēi。
它时风雨夕,相忆泪沾衣。tā shí fēng yǔ xī,xiāng yì lèi zhān yī。

送谢叔光

姜特立

青阳迫残腊,寒色满江干。qīng yáng pò cán là,hán sè mǎn jiāng gàn。
我有采薪疾,君方行路难。wǒ yǒu cǎi xīn jí,jūn fāng xíng lù nán。
来无十日款,去作一程宽。lái wú shí rì kuǎn,qù zuò yī chéng kuān。
翌晚解鞍罢,亲庭足笑欢。yì wǎn jiě ān bà,qīn tíng zú xiào huān。

林钦之主簿挽章

姜特立

敬读铭镌语,遥知磊落胸。jìng dú míng juān yǔ,yáo zhī lěi luò xiōng。
义襟如郭震,豪气似元龙。yì jīn rú guō zhèn,háo qì shì yuán lóng。
万里摧车轴,三春折涧松。wàn lǐ cuī chē zhóu,sān chūn zhé jiàn sōng。
天虽不可问,馀庆后人钟。tiān suī bù kě wèn,yú qìng hòu rén zhōng。

余有仲子之戚九日亲故携酒访我于梅山之上因咏昔人诗人情皆向菊天意欲摧兰之句不觉凄然有感遂易一字足成篇

姜特立

九日上梅山,愁心卒未安。jiǔ rì shàng méi shān,chóu xīn zú wèi ān。
人情皆向菊,天意独摧兰。rén qíng jiē xiàng jú,tiān yì dú cuī lán。
管女不及嫁,莱衣空自寒。guǎn nǚ bù jí jià,lái yī kōng zì hán。
牛山多感慨,把酒泪阑干。niú shān duō gǎn kǎi,bǎ jiǔ lèi lán gàn。

晚起喜晴

姜特立

老翁喜晴色,屋角候晨曦。lǎo wēng xǐ qíng sè,wū jiǎo hòu chén xī。
圆影才明隙,方晖已鉴帷。yuán yǐng cái míng xì,fāng huī yǐ jiàn wéi。
呼童聊拥褐,得火即舒眉。hū tóng liáo yōng hè,dé huǒ jí shū méi。
盥栉浑无事,看山就小诗。guàn zhì hún wú shì,kàn shān jiù xiǎo shī。
8251234567»