古诗词

姚孝锡

睡起

姚孝锡

睡起日侵牖,开轩遥见山。shuì qǐ rì qīn yǒu,kāi xuān yáo jiàn shān。
晓风吹腊尽,芳草惹春还。xiǎo fēng chuī là jǐn,fāng cǎo rě chūn hái。
烟暖莺迁谷,云低雁渡关。yān nuǎn yīng qiān gǔ,yún dī yàn dù guān。
衰年人事减,遇酒得开颜。shuāi nián rén shì jiǎn,yù jiǔ dé kāi yán。

闲居

姚孝锡

无客访衰残,柴门尽日关。wú kè fǎng shuāi cán,chái mén jǐn rì guān。
耽书真是癖,惜酒近成悭。dān shū zhēn shì pǐ,xī jiǔ jìn chéng qiān。
苔径行搜句,茅檐卧看山。tái jìng xíng sōu jù,máo yán wò kàn shān。
却嫌明镜里,偏照鬓毛斑。què xián míng jìng lǐ,piān zhào bìn máo bān。

次韵秋兴

姚孝锡

老畏年光速,愁添旅梦多。lǎo wèi nián guāng sù,chóu tiān lǚ mèng duō。
西风著梧竹,归思入烟波。xī fēng zhù wú zhú,guī sī rù yān bō。
夜永凭诗遣,颜衰得酒和。yè yǒng píng shī qiǎn,yán shuāi dé jiǔ hé。
故溪千树柳,谁复晒渔蓑。gù xī qiān shù liǔ,shuí fù shài yú suō。

次韵李相公偶成

姚孝锡

帘鸟唤归梦,竹风追夕凉。lián niǎo huàn guī mèng,zhú fēng zhuī xī liáng。
感时空有泪,却老分无方。gǎn shí kōng yǒu lèi,què lǎo fēn wú fāng。
流水依山白,孤云带日黄。liú shuǐ yī shān bái,gū yún dài rì huáng。
无人共尊酒,散发卧藜床。wú rén gòng zūn jiǔ,sàn fā wò lí chuáng。

寄田朝散善辅

姚孝锡

粉署标名旧,山城识面新。fěn shǔ biāo míng jiù,shān chéng shí miàn xīn。
青云摧劲翮,空谷滞幽人。qīng yún cuī jìn hé,kōng gǔ zhì yōu rén。
世路谋身拙,心田育德醇。shì lù móu shēn zhuō,xīn tián yù dé chún。
久要知可卜,倾盖已情亲。jiǔ yào zhī kě bo,qīng gài yǐ qíng qīn。

春日书怀

姚孝锡

云散交情薄,棋翻世态新。yún sàn jiāo qíng báo,qí fān shì tài xīn。
山容犹带腊,鸟语已回春。shān róng yóu dài là,niǎo yǔ yǐ huí chūn。
节物惊心遽,丘园入梦频。jié wù jīng xīn jù,qiū yuán rù mèng pín。
东风如解语,端笑未归人。dōng fēng rú jiě yǔ,duān xiào wèi guī rén。

睡起

姚孝锡

生涯甘分寄耕桑,山色围门水绕墙。shēng yá gān fēn jì gēng sāng,shān sè wéi mén shuǐ rào qiáng。
困病久惩耽酒癖,爱闲犹有和诗忙。kùn bìng jiǔ chéng dān jiǔ pǐ,ài xián yóu yǒu hé shī máng。
檐冰滴砌春犹冷,野马浮川日渐长。yán bīng dī qì chūn yóu lěng,yě mǎ fú chuān rì jiàn zhǎng。
旧事老年多记忆,故园归梦正悠扬。jiù shì lǎo nián duō jì yì,gù yuán guī mèng zhèng yōu yáng。

柳溪别墅

姚孝锡

安车随意饱甘肥,晚食徐行理亦齐。ān chē suí yì bǎo gān féi,wǎn shí xú xíng lǐ yì qí。
山市日高人未集,柴门客至鸟先啼。shān shì rì gāo rén wèi jí,chái mén kè zhì niǎo xiān tí。
溪桥散望携筇度,野寺牵吟信笔题。xī qiáo sàn wàng xié qióng dù,yě sì qiān yín xìn bǐ tí。
容膝易安聊自适,瓮天闲看舞醯鸡。róng xī yì ān liáo zì shì,wèng tiān xián kàn wǔ xī jī。

岁晚怀二弟

姚孝锡

少易成欢老易伤,壮游垂白未还乡。shǎo yì chéng huān lǎo yì shāng,zhuàng yóu chuí bái wèi hái xiāng。
烟尘无复音书到,魂梦犹疲道路长。yān chén wú fù yīn shū dào,hún mèng yóu pí dào lù zhǎng。
爆竹又惊新荐岁,屠苏空忆旧传觞。bào zhú yòu jīng xīn jiàn suì,tú sū kōng yì jiù chuán shāng。
年年此日遥相忆,鸿雁何时续断行。nián nián cǐ rì yáo xiāng yì,hóng yàn hé shí xù duàn xíng。

次李平子登台有感韵

姚孝锡

落日孤云带远冈,戍楼烟瘴旧边场。luò rì gū yún dài yuǎn gāng,shù lóu yān zhàng jiù biān chǎng。
疲民卒岁方怀土,远客凭高自忆乡。pí mín zú suì fāng huái tǔ,yuǎn kè píng gāo zì yì xiāng。
汉使一朝延四皓,秦诗千古吊三良。hàn shǐ yī cháo yán sì hào,qín shī qiān gǔ diào sān liáng。
行藏此意无人解,聊借青山送酒觞。xíng cáng cǐ yì wú rén jiě,liáo jiè qīng shān sòng jiǔ shāng。

九日题峰山

姚孝锡

不须歌吹上丛台,千里晴川入座来。bù xū gē chuī shàng cóng tái,qiān lǐ qíng chuān rù zuò lái。
世事难凭休挂口,生涯见在且衔杯。shì shì nán píng xiū guà kǒu,shēng yá jiàn zài qiě xián bēi。
无情趁暖花先老,有信迎寒雁已回。wú qíng chèn nuǎn huā xiān lǎo,yǒu xìn yíng hán yàn yǐ huí。
遥想故园亲种菊,霜枝露蕊向谁开。yáo xiǎng gù yuán qīn zhǒng jú,shuāng zhī lù ruǐ xiàng shuí kāi。

次韵王无竞见寄

姚孝锡

客怀重倚仲宣楼,白草黄云塞上秋。kè huái zhòng yǐ zhòng xuān lóu,bái cǎo huáng yún sāi shàng qiū。
山色不随尘世改,水声还抱故城流。shān sè bù suí chén shì gǎi,shuǐ shēng hái bào gù chéng liú。
隙中畏景那堪玩,镜里衰颜只自羞。xì zhōng wèi jǐng nà kān wán,jìng lǐ shuāi yán zhǐ zì xiū。
多愧诗人苦相忆,远传佳句吊清愁。duō kuì shī rén kǔ xiāng yì,yuǎn chuán jiā jù diào qīng chóu。

和成冠卿见寄

姚孝锡

别恨频添鬓雪深,百年怀抱郁沈沈。bié hèn pín tiān bìn xuě shēn,bǎi nián huái bào yù shěn shěn。
标名不挂金银榜,涉世空坚铁石心。biāo míng bù guà jīn yín bǎng,shè shì kōng jiān tiě shí xīn。
俗物何劳供一醉,残僧正欲伴孤吟。sú wù hé láo gōng yī zuì,cán sēng zhèng yù bàn gū yín。
朱弦三弄虚檐寂,唯有清风是赏音。zhū xián sān nòng xū yán jì,wéi yǒu qīng fēng shì shǎng yīn。

感白发

姚孝锡

弹铗凭谁听客歌,震雷那复化鱼梭。dàn jiá píng shuí tīng kè gē,zhèn léi nà fù huà yú suō。
梳头白雪惊新有,障眼元花比旧多。shū tóu bái xuě jīng xīn yǒu,zhàng yǎn yuán huā bǐ jiù duō。
乡问阻兵犹断绝,羁怀凭酒暂消磨。xiāng wèn zǔ bīng yóu duàn jué,jī huái píng jiǔ zàn xiāo mó。
不须更问今朝客,门外元无雀可罗。bù xū gèng wèn jīn cháo kè,mén wài yuán wú què kě luó。

晓霁

姚孝锡

一夜云峰卷迅雷,残红狼藉点苍苔。yī yè yún fēng juǎn xùn léi,cán hóng láng jí diǎn cāng tái。
莺声岂解留春住,燕语虚劳唤梦回。yīng shēng qǐ jiě liú chūn zhù,yàn yǔ xū láo huàn mèng huí。
愁寂顿疑诗思减,衰残偏感岁华催。chóu jì dùn yí shī sī jiǎn,shuāi cán piān gǎn suì huá cuī。
柳溪鱼鸟应相识,乘兴无嫌日日来。liǔ xī yú niǎo yīng xiāng shí,chéng xīng wú xián rì rì lái。

重九偶成

姚孝锡

天边今日又重阳,陇树红飞雁信霜。tiān biān jīn rì yòu zhòng yáng,lǒng shù hóng fēi yàn xìn shuāng。
且插茱萸慰衰鬓,莫将诗句挠回肠。qiě chā zhū yú wèi shuāi bìn,mò jiāng shī jù náo huí cháng。
歌勤皓齿人俱醉,舞恋晴晖蝶也忙。gē qín hào chǐ rén jù zuì,wǔ liàn qíng huī dié yě máng。
来日预期扶宿酒,未应篱菊减秋香。lái rì yù qī fú sù jiǔ,wèi yīng lí jú jiǎn qiū xiāng。

溪桥早春

姚孝锡

轻黄未染柳梢匀,连日溪风卷塞尘。qīng huáng wèi rǎn liǔ shāo yún,lián rì xī fēng juǎn sāi chén。
乍暖乍寒花信晚,相呼相应鸟声频。zhà nuǎn zhà hán huā xìn wǎn,xiāng hū xiāng yīng niǎo shēng pín。
少勤漫挟经纶策,老懒空馀病患身。shǎo qín màn xié jīng lún cè,lǎo lǎn kōng yú bìng huàn shēn。
追忆故园桃李树,年年红紫为谁新。zhuī yì gù yuán táo lǐ shù,nián nián hóng zǐ wèi shuí xīn。

村居偶成

姚孝锡

静爱柴门野兴幽,杖藜徐步到岩丘。jìng ài chái mén yě xīng yōu,zhàng lí xú bù dào yán qiū。
深林有兽鸟先噪,废圃无人泉自流。shēn lín yǒu shòu niǎo xiān zào,fèi pǔ wú rén quán zì liú。
土瘠税租随力办,年丰禾黍过时收。tǔ jí shuì zū suí lì bàn,nián fēng hé shǔ guò shí shōu。
客来不虑无供给,白酒黄鸡亦易求。kè lái bù lǜ wú gōng gěi,bái jiǔ huáng jī yì yì qiú。

题佛光寺

姚孝锡

臧谷虽殊竟两亡,倚阑终日念行藏。zāng gǔ suī shū jìng liǎng wáng,yǐ lán zhōng rì niàn xíng cáng。
已忻境寂洗尘虑,更觉心清闻妙香。yǐ xīn jìng jì xǐ chén lǜ,gèng jué xīn qīng wén miào xiāng。
孤鸟带烟来远树,断云收雨下斜阳。gū niǎo dài yān lái yuǎn shù,duàn yún shōu yǔ xià xié yáng。
人间未卜蜗牛舍,远目横秋益自伤。rén jiān wèi bo wō niú shě,yuǎn mù héng qiū yì zì shāng。

次韵公才对菊见怀

姚孝锡

发蓬新感二毛侵,尚阻清尊对菊斟。fā péng xīn gǎn èr máo qīn,shàng zǔ qīng zūn duì jú zhēn。
久拟芝兰同臭味,莫疑鱼鸟自高深。jiǔ nǐ zhī lán tóng chòu wèi,mò yí yú niǎo zì gāo shēn。
食贫岂复甘秦炙,客病空怀奏楚音。shí pín qǐ fù gān qín zhì,kè bìng kōng huái zòu chǔ yīn。
挂席无由上牛斗,漫凭流水送归心。guà xí wú yóu shàng niú dòu,màn píng liú shuǐ sòng guī xīn。
2912