古诗词

施枢

绍兴城隍庙

施枢

江头曾梦见,仿佛此山川。jiāng tóu céng mèng jiàn,fǎng fú cǐ shān chuān。
幻说从何证,来游即是缘。huàn shuō cóng hé zhèng,lái yóu jí shì yuán。
妪言前世事,我是太湖仙。yù yán qián shì shì,wǒ shì tài hú xiān。
神理俱冥漠,清香谩致虔。shén lǐ jù míng mò,qīng xiāng mán zhì qián。

借张宪韵述怀呈东畎先生

施枢

早起看秋意,山前深未深。zǎo qǐ kàn qiū yì,shān qián shēn wèi shēn。
水香飘远渚,晴色上平林。shuǐ xiāng piāo yuǎn zhǔ,qíng sè shàng píng lín。
风雨一双鬓,江湖万里心。fēng yǔ yī shuāng bìn,jiāng hú wàn lǐ xīn。
何期来此地,时作短长吟。hé qī lái cǐ dì,shí zuò duǎn zhǎng yín。

风雨

施枢

入夏惟忧旱,秋来却浸霪。rù xià wéi yōu hàn,qiū lái què jìn yín。
风声连海响,山气与云深。fēng shēng lián hǎi xiǎng,shān qì yǔ yún shēn。
望岁丹心切,忧时白发侵。wàng suì dān xīn qiè,yōu shí bái fā qīn。
旅中无别事,隐几自长吟。lǚ zhōng wú bié shì,yǐn jǐ zì zhǎng yín。

天基瑞应宫

施枢

金碧耀琼庐,天开绕电区。jīn bì yào qióng lú,tiān kāi rào diàn qū。
乌流周室瑞,蛇断汉家符。wū liú zhōu shì ruì,shé duàn hàn jiā fú。
石井腾曦驭,瑶坛布斗枢。shí jǐng téng xī yù,yáo tán bù dòu shū。
愿将皇极福,敷锡遍康衢。yuàn jiāng huáng jí fú,fū xī biàn kāng qú。

送东浦张应发归永嘉

施枢

客里偶相逢,襟怀亦偶同。kè lǐ ǒu xiāng féng,jīn huái yì ǒu tóng。
对梅吟夜月,折柳问春风。duì méi yín yè yuè,zhé liǔ wèn chūn fēng。
子勿言浮梗,余方笑转蓬。zi wù yán fú gěng,yú fāng xiào zhuǎn péng。
归程经雁荡,得句附邮筒。guī chéng jīng yàn dàng,dé jù fù yóu tǒng。

一春屡有阳明之约雨辄尼之将旋幕侍外舅来游解后二羽衣一能参上道一能知大丹竟日留话喜赋二解时清明日也

施枢

几有行山约,山灵圣得知。jǐ yǒu xíng shān yuē,shān líng shèng dé zhī。
仙家宁易到,尘世亦何为。xiān jiā níng yì dào,chén shì yì hé wèi。
草润非烟石,花流止水池。cǎo rùn fēi yān shí,huā liú zhǐ shuǐ chí。
不晴还不雨,正是卖饧时。bù qíng hái bù yǔ,zhèng shì mài táng shí。

一春屡有阳明之约雨辄尼之将旋幕侍外舅来游解后二羽衣一能参上道一能知大丹竟日留话喜赋二解时清明日也

施枢

裂石未尝关,毋将俗眼观。liè shí wèi cháng guān,wú jiāng sú yǎn guān。
虚中元有受,造蕴亦何难。xū zhōng yuán yǒu shòu,zào yùn yì hé nán。
羽客能谈道,云房识候丹。yǔ kè néng tán dào,yún fáng shí hòu dān。
只应仙有分,风响步虚坛。zhǐ yīng xiān yǒu fēn,fēng xiǎng bù xū tán。

送妻叔归括

施枢

此身元是客,还作送行诗。cǐ shēn yuán shì kè,hái zuò sòng xíng shī。
笑语如今度,绸缪似旧时。xiào yǔ rú jīn dù,chóu móu shì jiù shí。
买船春载酒,剪烛夜枰棋。mǎi chuán chūn zài jiǔ,jiǎn zhú yè píng qí。
烟雨楼前景,图来慰所思。yān yǔ lóu qián jǐng,tú lái wèi suǒ sī。

出西门寄呈外舅姑

施枢

自从依监宅,不似□时亲。zì cóng yī jiān zhái,bù shì shí qīn。
义重难为别,情同久更真。yì zhòng nán wèi bié,qíng tóng jiǔ gèng zhēn。
一箫思去凤,双璧倚灵椿。yī xiāo sī qù fèng,shuāng bì yǐ líng chūn。
只等中除报,相迎辇路尘。zhǐ děng zhōng chú bào,xiāng yíng niǎn lù chén。

觉苑寺

施枢

此是词人宅,名因后世传。cǐ shì cí rén zhái,míng yīn hòu shì chuán。
驿中存废井,桥下驻归船。yì zhōng cún fèi jǐng,qiáo xià zhù guī chuán。
一梦空尘迹,千年尚福田。yī mèng kōng chén jì,qiān nián shàng fú tián。
笔灵应剩馥,试为酌清泉。bǐ líng yīng shèng fù,shì wèi zhuó qīng quán。

祇园寺许询旧宅有戚公水

施枢

应天曾建塔,又此结精庐。yīng tiān céng jiàn tǎ,yòu cǐ jié jīng lú。
释氏缘何熟,诗人念总疏。shì shì yuán hé shú,shī rén niàn zǒng shū。
壁荒遗画水,僧老学医书。bì huāng yí huà shuǐ,sēng lǎo xué yī shū。
笑我重来者,经年不定居。xiào wǒ zhòng lái zhě,jīng nián bù dìng jū。

奉和龟翁送别

施枢

为说吟边事,曾陪宴笑频。wèi shuō yín biān shì,céng péi yàn xiào pín。
自惭无韵者,敢对有名人。zì cán wú yùn zhě,gǎn duì yǒu míng rén。
雨洗秦山晓,波明镜水春。yǔ xǐ qín shān xiǎo,bō míng jìng shuǐ chūn。
匆匆还别去,芳草正如茵。cōng cōng hái bié qù,fāng cǎo zhèng rú yīn。

萧山望城中遗漏

施枢

见说天文变,频占太史台。jiàn shuō tiān wén biàn,pín zhàn tài shǐ tái。
但云星犯月,不料火为灾。dàn yún xīng fàn yuè,bù liào huǒ wèi zāi。
尽夜看烟灭,逢人问讯来。jǐn yè kàn yān miè,féng rén wèn xùn lái。
丹心勤恋阙,东乡极裴回。dān xīn qín liàn quē,dōng xiāng jí péi huí。

唤渡旋幕

施枢

半载蓬莱地,相携只是诗。bàn zài péng lái dì,xiāng xié zhǐ shì shī。
心怀丹凤去,梦与白鸥随。xīn huái dān fèng qù,mèng yǔ bái ōu suí。
俯仰俱无愧,勤劳必有知。fǔ yǎng jù wú kuì,qín láo bì yǒu zhī。
归舟平似掌,天亦念孤危。guī zhōu píng shì zhǎng,tiān yì niàn gū wēi。

立春

施枢

雪花风细拂春旗,一色云边漏暖曦。xuě huā fēng xì fú chūn qí,yī sè yún biān lòu nuǎn xī。
群吏守文行故典,长官书祝致新祠。qún lì shǒu wén xíng gù diǎn,zhǎng guān shū zhù zhì xīn cí。
土牛底事遭身碎,彩胜随时把鬓欺。tǔ niú dǐ shì zāo shēn suì,cǎi shèng suí shí bǎ bìn qī。
争似野人闲可睡,枕边搔发自吟诗。zhēng shì yě rén xián kě shuì,zhěn biān sāo fā zì yín shī。

感春

施枢

等闲羁旅欲归难,又见蔬盘簇彩幡。děng xián jī lǚ yù guī nán,yòu jiàn shū pán cù cǎi fān。
九十日春从此始,万千心事对谁言。jiǔ shí rì chūn cóng cǐ shǐ,wàn qiān xīn shì duì shuí yán。
梅边粉坠寒香骨,草际青归野烧痕。méi biān fěn zhuì hán xiāng gǔ,cǎo jì qīng guī yě shāo hén。
且把一杯酬好景,花风今日已翩翩。qiě bǎ yī bēi chóu hǎo jǐng,huā fēng jīn rì yǐ piān piān。

春前一日雪

施枢

历头只有今朝腊,犹雨霏霙满太虚。lì tóu zhǐ yǒu jīn cháo là,yóu yǔ fēi yīng mǎn tài xū。
六出试妆梅欲妒,万花飘絮柳难如。liù chū shì zhuāng méi yù dù,wàn huā piāo xù liǔ nán rú。
云凝惨送玄冥旆,风舞欢迎青帝车。yún níng cǎn sòng xuán míng pèi,fēng wǔ huān yíng qīng dì chē。
始信春工多富贵,便堆白玉满前除。shǐ xìn chūn gōng duō fù guì,biàn duī bái yù mǎn qián chú。

春多日

施枢

春到溪山已近旬,寻春犹自负深情。chūn dào xī shān yǐ jìn xún,xún chūn yóu zì fù shēn qíng。
爱闲长向梅边立,趁暖时从竹下行。ài xián zhǎng xiàng méi biān lì,chèn nuǎn shí cóng zhú xià xíng。
苦乏诗材无可借,更嫌酒病有馀酲。kǔ fá shī cái wú kě jiè,gèng xián jiǔ bìng yǒu yú chéng。
算来岂是因名利,才有关心便不清。suàn lái qǐ shì yīn míng lì,cái yǒu guān xīn biàn bù qīng。

和菊潭韵题秋潭买山图后

施枢

身世如萍漫浪休,机心谁遣误沙鸥。shēn shì rú píng màn làng xiū,jī xīn shuí qiǎn wù shā ōu。
从来风月惊人句,即是湖山买屋谋。cóng lái fēng yuè jīng rén jù,jí shì hú shān mǎi wū móu。
访友定寻云外寺,携壶须上竹边楼。fǎng yǒu dìng xún yún wài sì,xié hú xū shàng zhú biān lóu。
知音自有渔樵侣,莫被人称第一流。zhī yīn zì yǒu yú qiáo lǚ,mò bèi rén chēng dì yī liú。

对雪

施枢

怪得连阴不放晴,直教飞雪试轻盈。guài dé lián yīn bù fàng qíng,zhí jiào fēi xuě shì qīng yíng。
风回冉冉霓裳舞,云暗纷纷鹤羽明。fēng huí rǎn rǎn ní shang wǔ,yún àn fēn fēn hè yǔ míng。
大似梅花饶一出,薄于柳絮更多情。dà shì méi huā ráo yī chū,báo yú liǔ xù gèng duō qíng。
披衣端为诗催起,吟得诗成分外清。pī yī duān wèi shī cuī qǐ,yín dé shī chéng fēn wài qīng。
1481234567»