古诗词

施晋卿

梅林分韵赋诗得下字

施晋卿

郊原宿雨馀,雪重云垂野。jiāo yuán sù yǔ yú,xuě zhòng yún chuí yě。
春信初动摇,欲往岂无驾。chūn xìn chū dòng yáo,yù wǎng qǐ wú jià。
使君早著鞭,问路逢耕者。shǐ jūn zǎo zhù biān,wèn lù féng gēng zhě。
深寻烟雨村,共作诗酒社。shēn xún yān yǔ cūn,gòng zuò shī jiǔ shè。
庭荒六老树,气象自俨雅。tíng huāng liù lǎo shù,qì xiàng zì yǎn yǎ。
一笑呼酒来,大盆注老瓦。yī xiào hū jiǔ lái,dà pén zhù lǎo wǎ。
最后看枯株,何意当大厦。zuì hòu kàn kū zhū,hé yì dāng dà shà。
夭矫待风云,有年天宝假。yāo jiǎo dài fēng yún,yǒu nián tiān bǎo jiǎ。
须知羹鼎调,嘉宝系用舍。xū zhī gēng dǐng diào,jiā bǎo xì yòng shě。
我欲寿使君,樽罍更倾泻。wǒ yù shòu shǐ jūn,zūn léi gèng qīng xiè。
明朝得楚骚,健甚无屈贾。míng cháo dé chǔ sāo,jiàn shén wú qū jiǎ。
君今有锡环,诏落九天下。jūn jīn yǒu xī huán,zhào luò jiǔ tiān xià。
蜀江雪浪来,棹趁船人把。shǔ jiāng xuě làng lái,zhào chèn chuán rén bǎ。
留滞以诸生,斯文要陶冶。liú zhì yǐ zhū shēng,sī wén yào táo yě。
惟应郢中歌,倡绝和自寡。wéi yīng yǐng zhōng gē,chàng jué hé zì guǎ。
更闻督熊儿,夜赋烛馀灺。gèng wén dū xióng ér,yè fù zhú yú xiè。
它年看无双,声誉出江夏。tā nián kàn wú shuāng,shēng yù chū jiāng xià。
却笑昌黎公,阿买字能写。què xiào chāng lí gōng,ā mǎi zì néng xiě。