古诗词

皇甫泌

送梵才上人归天台

皇甫泌

昔在童蒙岁,学礼暨诗书。xī zài tóng méng suì,xué lǐ jì shī shū。
肃肃秉庭训,罔敢宁斯须。sù sù bǐng tíng xùn,wǎng gǎn níng sī xū。
积习将一纪,心目多勤劬。jī xí jiāng yī jì,xīn mù duō qín qú。
本此修拙辞,阶之登仕途。běn cǐ xiū zhuō cí,jiē zhī dēng shì tú。
得以施所学,闻者谓之迂。dé yǐ shī suǒ xué,wén zhě wèi zhī yū。
吾道固未行,或嗤为腐儒。wú dào gù wèi xíng,huò chī wèi fǔ rú。
腐诚如所云,儒非吾敢居。fǔ chéng rú suǒ yún,rú fēi wú gǎn jū。
时英贱民政,亦诮官之粗。shí yīng jiàn mín zhèng,yì qiào guān zhī cū。
嘉言屡诒勖,周旋画伟谟。jiā yán lǚ yí xù,zhōu xuán huà wěi mó。
胡不事章句,清贵无加于。hú bù shì zhāng jù,qīng guì wú jiā yú。
我闻今学者,为人不自图。wǒ wén jīn xué zhě,wèi rén bù zì tú。
六朝文物壅,化源由是枯。liù cháo wén wù yōng,huà yuán yóu shì kū。
华文愧不能,迷深甘守株。huá wén kuì bù néng,mí shēn gān shǒu zhū。
古人不得见,临风重欷歔。gǔ rén bù dé jiàn,lín fēng zhòng xī xū。

送梵才上人归天台

皇甫泌

美玉不自贵,贵之者良工。měi yù bù zì guì,guì zhī zhě liáng gōng。
高才不自明,明之者至公。gāo cái bù zì míng,míng zhī zhě zhì gōng。
和璞文未刻,他山石正同。hé pú wén wèi kè,tā shān shí zhèng tóng。
子虚赋未行,相如车不东。zi xū fù wèi xíng,xiāng rú chē bù dōng。
我今徵此词,亦将拟未通。wǒ jīn zhēng cǐ cí,yì jiāng nǐ wèi tōng。
粤有空门子,孕秀赤城中。yuè yǒu kōng mén zi,yùn xiù chì chéng zhōng。
性静不欲俗,诗癖俄在躬。xìng jìng bù yù sú,shī pǐ é zài gōng。
意淳自高古,言雅思变风。yì chún zì gāo gǔ,yán yǎ sī biàn fēng。
劳劳不称年,名尚高远聪。láo láo bù chēng nián,míng shàng gāo yuǎn cōng。
我来山月乡,即貌知困蒙。wǒ lái shān yuè xiāng,jí mào zhī kùn méng。
吾师道虽否,天子方文崇。wú shī dào suī fǒu,tiān zi fāng wén chóng。
一旦因得意,诵之于六宫。yī dàn yīn dé yì,sòng zhī yú liù gōng。