古诗词

洪适

中岩寺

洪适

览胜寻幽性所耽,不教驺哄滓筠杉。lǎn shèng xún yōu xìng suǒ dān,bù jiào zōu hǒng zǐ yún shān。
霞城散绮留仙袂,露磴凝珠拂客衫。xiá chéng sàn qǐ liú xiān mèi,lù dèng níng zhū fú kè shān。
曾有金龙潜邃洞,却因赤蚁远崇岩。céng yǒu jīn lóng qián suì dòng,què yīn chì yǐ yuǎn chóng yán。
来游无复从容计,自笑羸骖束辔衔。lái yóu wú fù cóng róng jì,zì xiào léi cān shù pèi xián。

赋孤雁

洪适

云飞水宿过炎凉,回想来时道路长。yún fēi shuǐ sù guò yán liáng,huí xiǎng lái shí dào lù zhǎng。
夜月照惊唯吊影,朔风吹断不成行。yè yuè zhào jīng wéi diào yǐng,shuò fēng chuī duàn bù chéng xíng。
人间无处逃矰缴,岁晚何曾饱稻粱。rén jiān wú chù táo zēng jiǎo,suì wǎn hé céng bǎo dào liáng。
傥以能鸣免烹杀,系书犹可到衡阳。tǎng yǐ néng míng miǎn pēng shā,xì shū yóu kě dào héng yáng。

题清芬阁

洪适

先生此地旧眠云,乔木森然数百春。xiān shēng cǐ dì jiù mián yún,qiáo mù sēn rán shù bǎi chūn。
海内多传诗弟子,壁间曾记药君臣。hǎi nèi duō chuán shī dì zi,bì jiān céng jì yào jūn chén。
仙庐隐濑迹皆古,柏寺蓬山代有人。xiān lú yǐn lài jì jiē gǔ,bǎi sì péng shān dài yǒu rén。
今日耳孙尤烜赫,庆源须信渺无垠。jīn rì ěr sūn yóu xuǎn hè,qìng yuán xū xìn miǎo wú yín。

雨中泊舟萧山县驿

洪适

端居无策散闲愁,聊作人间汗漫游。duān jū wú cè sàn xián chóu,liáo zuò rén jiān hàn màn yóu。
晚笛随风来倦枕,春潮带雨送孤舟。wǎn dí suí fēng lái juàn zhěn,chūn cháo dài yǔ sòng gū zhōu。
店家菰饭香初熟,市担莼丝滑欲流。diàn jiā gū fàn xiāng chū shú,shì dān chún sī huá yù liú。
自笑劳生成底事,黄尘陌上雪蒙头。zì xiào láo shēng chéng dǐ shì,huáng chén mò shàng xuě méng tóu。

寿秦太师

洪适

北斗回春半浃辰,秦淮衮衮滟精神。běi dòu huí chūn bàn jiā chén,qín huái gǔn gǔn yàn jīng shén。
六朝旧郁兴王业,千载犹钟命世人。liù cháo jiù yù xīng wáng yè,qiān zài yóu zhōng mìng shì rén。
便与斯文生羽翼,悬知上圣倚经纶。biàn yǔ sī wén shēng yǔ yì,xuán zhī shàng shèng yǐ jīng lún。
形容盛德非常事,再拜寒儒请具陈。xíng róng shèng dé fēi cháng shì,zài bài hán rú qǐng jù chén。

寿秦太师

洪适

竹帛班班社稷臣,陈编窥读已成尘。zhú bó bān bān shè jì chén,chén biān kuī dú yǐ chéng chén。
圣朝置相超三代,舆议推公第一人。shèng cháo zhì xiāng chāo sān dài,yú yì tuī gōng dì yī rén。
夹日豫章蟠厚地,回天大冶转洪钧。jiā rì yù zhāng pán hòu dì,huí tiān dà yě zhuǎn hóng jūn。
后皇当宁年盈万,长向璇霄侍玉宸。hòu huáng dāng níng nián yíng wàn,zhǎng xiàng xuán xiāo shì yù chén。

寿秦太师

洪适

彬彬文物悉□张,大厦扶持有栋梁。bīn bīn wén wù xī zhāng,dà shà fú chí yǒu dòng liáng。
今日典刑新汉阁,旧时耆老拜虞庠。jīn rì diǎn xíng xīn hàn gé,jiù shí qí lǎo bài yú xiáng。
夙临坛陛皇仪究,载祚城闉常藉荒。sù lín tán bì huáng yí jiū,zài zuò chéng yīn cháng jí huāng。
公有裨天五色石,指挥馀事亦晶光。gōng yǒu bì tiān wǔ sè shí,zhǐ huī yú shì yì jīng guāng。

寿秦太师

洪适

恨无官职可酬公,□□寰区宠数隆。hèn wú guān zhí kě chóu gōng,huán qū chǒng shù lóng。
甲第益高丞相府,多仪新出大明宫。jiǎ dì yì gāo chéng xiāng fǔ,duō yí xīn chū dà míng gōng。
九重礼绝恩三顾,一德名尊报两崇。jiǔ zhòng lǐ jué ēn sān gù,yī dé míng zūn bào liǎng chóng。
安得奇才来学赋,试令给札命扬雄。ān dé qí cái lái xué fù,shì lìng gěi zhá mìng yáng xióng。

寿秦太师

洪适

十载操持将相权,亲提四海入陶甄。shí zài cāo chí jiāng xiāng quán,qīn tí sì hǎi rù táo zhēn。
周公礼乐未坠地,伊尹勤劳真格天。zhōu gōng lǐ lè wèi zhuì dì,yī yǐn qín láo zhēn gé tiān。
青海不传南下箭,黄河长渡北归船。qīng hǎi bù chuán nán xià jiàn,huáng hé zhǎng dù běi guī chuán。
济时毫发无遗力,数尽名臣孰与肩。jì shí háo fā wú yí lì,shù jǐn míng chén shú yǔ jiān。

寿秦太师

洪适

圣皇问孝日东朝,报德流恩冠百僚。shèng huáng wèn xiào rì dōng cháo,bào dé liú ēn guān bǎi liáo。
九命衮衣蝉插首,万钉宝带玉围腰。jiǔ mìng gǔn yī chán chā shǒu,wàn dīng bǎo dài yù wéi yāo。
渠渠广厦开黄道,圉圉鸣珂下紫霄。qú qú guǎng shà kāi huáng dào,yǔ yǔ míng kē xià zǐ xiāo。
宇宙人间荣至此,榆枋无地著扶摇。yǔ zhòu rén jiān róng zhì cǐ,yú fāng wú dì zhù fú yáo。

寿秦太师

洪适

左弧垂庆记南州,日转天旋岁一周。zuǒ hú chuí qìng jì nán zhōu,rì zhuǎn tiān xuán suì yī zhōu。
风入江梅香暗度,霜满翠柏景深留。fēng rù jiāng méi xiāng àn dù,shuāng mǎn cuì bǎi jǐng shēn liú。
定知与国同箕翼,不用占星问斗牛。dìng zhī yǔ guó tóng jī yì,bù yòng zhàn xīng wèn dòu niú。
却使松乔羡眉寿,大椿何啻八千秋。què shǐ sōng qiáo xiàn méi shòu,dà chūn hé chì bā qiān qiū。

寿张侍郎

洪适

少日声名满学宫,中年遭遇冠群公。shǎo rì shēng míng mǎn xué gōng,zhōng nián zāo yù guān qún gōng。
一言坐决兴邦策,学世谁知料敌功。yī yán zuò jué xīng bāng cè,xué shì shuí zhī liào dí gōng。
上见严安方恨晚,人推汲黯盍居中。shàng jiàn yán ān fāng hèn wǎn,rén tuī jí àn hé jū zhōng。
由来大用须详试,出处之间本自同。yóu lái dà yòng xū xiáng shì,chū chù zhī jiān běn zì tóng。

寿张侍郎

洪适

三吴政化捷如神,八桂威名逐日新。sān wú zhèng huà jié rú shén,bā guì wēi míng zhú rì xīn。
此地只今烦督护,一方何足费经纶。cǐ dì zhǐ jīn fán dū hù,yī fāng hé zú fèi jīng lún。
清心省事真无讼,约己丰财只为民。qīng xīn shěng shì zhēn wú sòng,yuē jǐ fēng cái zhǐ wèi mín。
闻道潢池总安堵,新来不见弄兵人。wén dào huáng chí zǒng ān dǔ,xīn lái bù jiàn nòng bīng rén。

寿孙提刑

洪适

溪山擢秀称阳羡,族望推高独富春。xī shān zhuó xiù chēng yáng xiàn,zú wàng tuī gāo dú fù chūn。
漱石风流宜有后,掷金词翰不无人。shù shí fēng liú yí yǒu hòu,zhì jīn cí hàn bù wú rén。
声名已觉寰区满,事业方看日夜新。shēng míng yǐ jué huán qū mǎn,shì yè fāng kàn rì yè xīn。
今代太平难藻绘,须公提笔侍枫宸。jīn dài tài píng nán zǎo huì,xū gōng tí bǐ shì fēng chén。

寿王饶州

洪适

淮水汤汤自古传,王家衮衮更多贤。huái shuǐ tāng tāng zì gǔ chuán,wáng jiā gǔn gǔn gèng duō xián。
人门秀出乌衣右,时论谁居凤阁先。rén mén xiù chū wū yī yòu,shí lùn shuí jū fèng gé xiān。
已有声名腾众口,故应勋业在长年。yǐ yǒu shēng míng téng zhòng kǒu,gù yīng xūn yè zài zhǎng nián。
安知今代文章伯,定是前身李谪仙。ān zhī jīn dài wén zhāng bó,dìng shì qián shēn lǐ zhé xiān。

寿王饶州

洪适

忆曾簪笔侍明光,细细熏香拱御床。yì céng zān bǐ shì míng guāng,xì xì xūn xiāng gǒng yù chuáng。
正掌丝纶开画省,忽严兵卫坐黄堂。zhèng zhǎng sī lún kāi huà shěng,hū yán bīng wèi zuò huáng táng。
一时童子能骑竹,三郡词人总咏棠。yī shí tóng zi néng qí zhú,sān jùn cí rén zǒng yǒng táng。
汉世公卿尽良吏,趣归须著紫荷囊。hàn shì gōng qīng jǐn liáng lì,qù guī xū zhù zǐ hé náng。

寿王饶州

洪适

南风一夜入虞弦,帝遣文星下斗边。nán fēng yī yè rù yú xián,dì qiǎn wén xīng xià dòu biān。
冠盖鼎来诗殷箧,儿孙罗立酒明船。guān gài dǐng lái shī yīn qiè,ér sūn luó lì jiǔ míng chuán。
扫除霜发三千□,笑傲铜人五百年。sǎo chú shuāng fā sān qiān,xiào ào tóng rén wǔ bǎi nián。
再拜愿公如许寿,几看沧海变桑田。zài bài yuàn gōng rú xǔ shòu,jǐ kàn cāng hǎi biàn sāng tián。

海棠花二绝句

洪适

雨濯吴妆腻,风催蜀锦裁。yǔ zhuó wú zhuāng nì,fēng cuī shǔ jǐn cái。
自嫌生较晚,不得聘寒梅。zì xián shēng jiào wǎn,bù dé pìn hán méi。

海棠花二绝句

洪适

鸭壳非难致,鲛胎业已成。yā ké fēi nán zhì,jiāo tāi yè yǐ chéng。
夜深宁觅睡,相照月偏明。yè shēn níng mì shuì,xiāng zhào yuè piān míng。

惺惺石

洪适

簿领久沉迷,谁能不忍欺。bù lǐng jiǔ chén mí,shuí néng bù rěn qī。
我来惭此石,拈出问吾师。wǒ lái cán cǐ shí,niān chū wèn wú shī。