古诗词

洪适

山居二十咏山居

洪适

经时久枯槁,得水即青葱。jīng shí jiǔ kū gǎo,dé shuǐ jí qīng cōng。
起死医无药,返魂香有功。qǐ sǐ yī wú yào,fǎn hún xiāng yǒu gōng。

山居二十咏山居

洪适

叶生新易旧,岁寒凋独后。yè shēng xīn yì jiù,suì hán diāo dú hòu。
不改四时柯,贤言非圣耦。bù gǎi sì shí kē,xián yán fēi shèng ǒu。

山居二十咏山居

洪适

蕊碎叶伤多,风韵弗娱目。ruǐ suì yè shāng duō,fēng yùn fú yú mù。
独抱绝尘香,无心出幽谷。dú bào jué chén xiāng,wú xīn chū yōu gǔ。

山居二十咏山居

洪适

一气浃群芳,漫山踯躅黄。yī qì jiā qún fāng,màn shān zhí zhú huáng。
有谁相领略,自解度春光。yǒu shuí xiāng lǐng lüè,zì jiě dù chūn guāng。

山居二十咏山居

洪适

发生宁有种,滋蔓妨人路。fā shēng níng yǒu zhǒng,zī màn fáng rén lù。
不得十月霜,扫除难尽去。bù dé shí yuè shuāng,sǎo chú nán jǐn qù。

谢唐守送朱樱二绝句

洪适

铃斋一树滴阶春,翻走髹盘赠野人。líng zhāi yī shù dī jiē chūn,fān zǒu xiū pán zèng yě rén。
欲进曲生呼伯雅,却无樊素启丹唇。yù jìn qū shēng hū bó yǎ,què wú fán sù qǐ dān chún。

谢唐守送朱樱二绝句

洪适

乳酪醍醐僻郡无,多酸梅子岂吾徒。rǔ lào tí hú pì jùn wú,duō suān méi zi qǐ wú tú。
香擎翠笼青冥出,旧事从谁说上都。xiāng qíng cuì lóng qīng míng chū,jiù shì cóng shuí shuō shàng dōu。

读秦本纪

洪适

应侯一语幽宣后,长信蒙辜徙萯阳。yīng hóu yī yǔ yōu xuān hòu,zhǎng xìn méng gū xǐ fù yáng。
秦室无亲类枭獍,借箕谇语亦其常。qín shì wú qīn lèi xiāo jìng,jiè jī suì yǔ yì qí cháng。

侯生

洪适

淮阴束手九江闲,谁信功成颊舌间。huái yīn shù shǒu jiǔ jiāng xián,shuí xìn gōng chéng jiá shé jiān。
不惜鸿沟分二国,太公今日得生还。bù xī hóng gōu fēn èr guó,tài gōng jīn rì dé shēng hái。

楚怀王

洪适

武关谋诈却称臣,冤魄游魂尚在秦。wǔ guān móu zhà què chēng chén,yuān pò yóu hún shàng zài qín。
墓木萧条冢犹湿,流闻其子作昏姻。mù mù xiāo tiáo zhǒng yóu shī,liú wén qí zi zuò hūn yīn。

读战国史

洪适

折足黥徒未易欺,箦中死士亦何为。zhé zú qíng tú wèi yì qī,zé zhōng sǐ shì yì hé wèi。
魏齐断首庞涓死,祸报由来不可知。wèi qí duàn shǒu páng juān sǐ,huò bào yóu lái bù kě zhī。

读召公世家

洪适

齐晋瓜分四国王,嬴秦为吕芈为黄。qí jìn guā fēn sì guó wáng,yíng qín wèi lǚ mǐ wèi huáng。
六雄当日皆新主,独有甘棠泽未亡。liù xióng dāng rì jiē xīn zhǔ,dú yǒu gān táng zé wèi wáng。

穰侯

洪适

推毂曾闻荐武安,威伸三晋走荆蛮。tuī gǔ céng wén jiàn wǔ ān,wēi shēn sān jìn zǒu jīng mán。
厕中犬彘图攘夺,犹道藏兵不出关。cè zhōng quǎn zhì tú rǎng duó,yóu dào cáng bīng bù chū guān。

田单

洪适

齐主轻忘在莒时,解裘淄水遽相疑。qí zhǔ qīng wàng zài jǔ shí,jiě qiú zī shuǐ jù xiāng yí。
若无貂勃明勋业,几使功臣枉见夷。ruò wú diāo bó míng xūn yè,jǐ shǐ gōng chén wǎng jiàn yí。

长平

洪适

一败长平振古无,赵邦臣主亦何愚。yī bài zhǎng píng zhèn gǔ wú,zhào bāng chén zhǔ yì hé yú。
当时已中冯亭计,犹自区区遣郑朱。dāng shí yǐ zhōng féng tíng jì,yóu zì qū qū qiǎn zhèng zhū。

春申君

洪适

珠履三千尽在门,争无国士解衔恩。zhū lǚ sān qiān jǐn zài mén,zhēng wú guó shì jiě xián ēn。
棘门难作无遗类,死党宁闻报李园。jí mén nán zuò wú yí lèi,sǐ dǎng níng wén bào lǐ yuán。

次韵李举之县丞秋日偶成

洪适

当年使节反穹庐,解绶归来得少娱。dāng nián shǐ jié fǎn qióng lú,jiě shòu guī lái dé shǎo yú。
底事微官又萦缚,强颜文墨受意乌。dǐ shì wēi guān yòu yíng fù,qiáng yán wén mò shòu yì wū。

次韵李举之县丞秋日偶成

洪适

朝来倾耳得街谈,颇说尘容亦可惭。cháo lái qīng ěr dé jiē tán,pǒ shuō chén róng yì kě cán。
从事未知三尺守,醉心空向六经酣。cóng shì wèi zhī sān chǐ shǒu,zuì xīn kōng xiàng liù jīng hān。

次韵李举之县丞秋日偶成

洪适

宦途陆陆未回车,秋桂春萝总负渠。huàn tú lù lù wèi huí chē,qiū guì chūn luó zǒng fù qú。
目送飞鸿千里去,故山应草绝交书。mù sòng fēi hóng qiān lǐ qù,gù shān yīng cǎo jué jiāo shū。

次韵李举之县丞秋日偶成

洪适

笔底渊源万顷多,卷中句法不随波。bǐ dǐ yuān yuán wàn qǐng duō,juǎn zhōng jù fǎ bù suí bō。
覃思正作青云计,寡和聊成白雪歌。tán sī zhèng zuò qīng yún jì,guǎ hé liáo chéng bái xuě gē。