古诗词

洪适

朱叔召遗文官花二绝句

洪适

幻出荷衣点雪衣,更将龟紫换牙绯。huàn chū hé yī diǎn xuě yī,gèng jiāng guī zǐ huàn yá fēi。
人中巧宦谁知此,好向天街插翅飞。rén zhōng qiǎo huàn shuí zhī cǐ,hǎo xiàng tiān jiē chā chì fēi。

朱叔召遗文官花二绝句

洪适

绿心变却初时白,紫色由来昨夜朱。lǜ xīn biàn què chū shí bái,zǐ sè yóu lái zuó yè zhū。
学得文官何足道,但堪花径骇僮奴。xué dé wén guān hé zú dào,dàn kān huā jìng hài tóng nú。

再赋

洪适

不用风人怨绿衣,身兼魏紫与潜绯。bù yòng fēng rén yuàn lǜ yī,shēn jiān wèi zǐ yǔ qián fēi。
司花直为文官地,可忍春残一片飞。sī huā zhí wèi wén guān dì,kě rěn chūn cán yī piàn fēi。

再赋

洪适

解褐方闻上玉除,宠光转眼叠金朱。jiě hè fāng wén shàng yù chú,chǒng guāng zhuǎn yǎn dié jīn zhū。
大夫不博乔松贵,嘉橘千头也作奴。dà fū bù bó qiáo sōng guì,jiā jú qiān tóu yě zuò nú。

丙申腊二十五日落一左齿

洪适

行年六十已中枯,雪映衰髯岁且除。xíng nián liù shí yǐ zhōng kū,xuě yìng shuāi rán suì qiě chú。
一齿骤然离左辅,益怜大嚼远庖厨。yī chǐ zhòu rán lí zuǒ fǔ,yì lián dà jué yuǎn páo chú。

枕上示景卢

洪适

朱轓皂盖有行期,暮景无情惜别离。zhū fān zào gài yǒu xíng qī,mù jǐng wú qíng xī bié lí。
枕疾半旬乖语笑,急风吹雨泪垂垂。zhěn jí bàn xún guāi yǔ xiào,jí fēng chuī yǔ lèi chuí chuí。

枕上示景卢

洪适

南憩番禺北抵燕,片帆西上驻荆门。nán qì fān yú běi dǐ yàn,piàn fān xī shàng zhù jīng mén。
平生不作东瓯梦,荔子丹时念灌园。píng shēng bù zuò dōng ōu mèng,lì zi dān shí niàn guàn yuán。

答徐守

洪适

改日开尊已十成,冬曦特地晚来晴。gǎi rì kāi zūn yǐ shí chéng,dōng xī tè dì wǎn lái qíng。
江梅独报春消息,应笑群花太薄情。jiāng méi dú bào chūn xiāo xī,yīng xiào qún huā tài báo qíng。

答徐守

洪适

不教丝竹沸层台,促席飞谈怀抱开。bù jiào sī zhú fèi céng tái,cù xí fēi tán huái bào kāi。
夜半梦回聊趁韵,愧无好语答琼瑰。yè bàn mèng huí liáo chèn yùn,kuì wú hǎo yǔ dá qióng guī。

忆昔

洪适

跨马春衢袅翠鞭,垂纶圯下解渔船。kuà mǎ chūn qú niǎo cuì biān,chuí lún yí xià jiě yú chuán。
霞飞绮散无踪迹,依旧清霄月在川。xiá fēi qǐ sàn wú zōng jì,yī jiù qīng xiāo yuè zài chuān。

寿太师益公其二

洪适

自从麟阁云台后,直到凌烟不乏人。zì cóng lín gé yún tái hòu,zhí dào líng yān bù fá rén。
唐突汉唐今日是,元勋唯有一师臣。táng tū hàn táng jīn rì shì,yuán xūn wéi yǒu yī shī chén。

寿太师益公其二

洪适

向来群议几纷纭,决策和戎断若神。xiàng lái qún yì jǐ fēn yún,jué cè hé róng duàn ruò shén。
谈笑之间了天下,诚方前古有何人。tán xiào zhī jiān le tiān xià,chéng fāng qián gǔ yǒu hé rén。

寿太师益公其二

洪适

淮北淮南应战场,只今春草饱牛羊。huái běi huái nán yīng zhàn chǎng,zhǐ jīn chūn cǎo bǎo niú yáng。
时平不假金汤固,淮水汤汤一苇航。shí píng bù jiǎ jīn tāng gù,huái shuǐ tāng tāng yī wěi háng。

寿太师益公其二

洪适

圣皇日日侍庭闱,七十春秋自古稀。shèng huáng rì rì shì tíng wéi,qī shí chūn qiū zì gǔ xī。
不是相公平国后,谁令六騩得南归。bù shì xiāng gōng píng guó hòu,shuí lìng liù guī dé nán guī。

寿太师益公其二

洪适

晋公貌状谁能画,曹霸丹青与世殊。jìn gōng mào zhuàng shuí néng huà,cáo bà dān qīng yǔ shì shū。
头上进贤何足道,至尊书赞古来无。tóu shàng jìn xián hé zú dào,zhì zūn shū zàn gǔ lái wú。

寿太师益公其二

洪适

六龙斋洁疑圆坛,百辟奔趋列后先。liù lóng zhāi jié yí yuán tán,bǎi pì bēn qū liè hòu xiān。
华发都人惊未见,一门两使并貂蝉。huá fā dōu rén jīng wèi jiàn,yī mén liǎng shǐ bìng diāo chán。

寿太师益公其二

洪适

庆源衮衮益光华,闻道诸孙总称家。qìng yuán gǔn gǔn yì guāng huá,wén dào zhū sūn zǒng chēng jiā。
活却生灵千百万,阴功天报的无差。huó què shēng líng qiān bǎi wàn,yīn gōng tiān bào de wú chà。

寿太师益公其二

洪适

不论南北与西东,道路歌谣触处同。bù lùn nán běi yǔ xī dōng,dào lù gē yáo chù chù tóng。
要识太平真面目,丰年长入颂声中。yào shí tài píng zhēn miàn mù,fēng nián zhǎng rù sòng shēng zhōng。

寿太师益公其二

洪适

年年腊尾庆生申,共祝槐庭过万春。nián nián là wěi qìng shēng shēn,gòng zhù huái tíng guò wàn chūn。
天使长生辅真主,人间不用说庄椿。tiān shǐ zhǎng shēng fǔ zhēn zhǔ,rén jiān bù yòng shuō zhuāng chūn。

寿太师益公其二

洪适

残生无似辱甄收,正作儒官已过优。cán shēng wú shì rǔ zhēn shōu,zhèng zuò rú guān yǐ guò yōu。
只有望云朝夕念,恩波傥得下炎洲。zhǐ yǒu wàng yún cháo xī niàn,ēn bō tǎng dé xià yán zhōu。