古诗词

胡仲参

山中口占三首

胡仲参

四野平田春水肥,前山隐隐带残晖。sì yě píng tián chūn shuǐ féi,qián shān yǐn yǐn dài cán huī。
千林晚色无人共,时有樵翁独自归。qiān lín wǎn sè wú rén gòng,shí yǒu qiáo wēng dú zì guī。

山中口占三首

胡仲参

踯躅花开野色浓,和风和雨卧丛丛。zhí zhú huā kāi yě sè nóng,hé fēng hé yǔ wò cóng cóng。
城中只买零枝看,那似山头满树红。chéng zhōng zhǐ mǎi líng zhī kàn,nà shì shān tóu mǎn shù hóng。

山中口占三首

胡仲参

饭罢呼僮旋煮茶,棋枰诗卷小生涯。fàn bà hū tóng xuán zhǔ chá,qí píng shī juǎn xiǎo shēng yá。
从今厌踏红尘路,多在山间少在家。cóng jīn yàn tà hóng chén lù,duō zài shān jiān shǎo zài jiā。

听雨

胡仲参

听尽灯前细雨声,声声总是别离情。tīng jǐn dēng qián xì yǔ shēng,shēng shēng zǒng shì bié lí qíng。
何时断得闲烦恼,一任芭蕉滴到明。hé shí duàn dé xián fán nǎo,yī rèn bā jiāo dī dào míng。

枕上得句寄潜君升

胡仲参

无奈篷窗雪打声,梦魂才稳又还惊。wú nài péng chuāng xuě dǎ shēng,mèng hún cái wěn yòu hái jīng。
枕衾如许犹嫌冷,多少阎闾睡不成。zhěn qīn rú xǔ yóu xián lěng,duō shǎo yán lǘ shuì bù chéng。

游白石山观音寺

胡仲参

绿阴深处石桥横,才入山门意便清。lǜ yīn shēn chù shí qiáo héng,cái rù shān mén yì biàn qīng。
林下一僧无个事,时来倚树听泉声。lín xià yī sēng wú gè shì,shí lái yǐ shù tīng quán shēng。

雨中

胡仲参

愁坐黄昏掩客扉,风翻霜叶满庭飞。chóu zuò huáng hūn yǎn kè fēi,fēng fān shuāng yè mǎn tíng fēi。
孤灯挑到寒更尽,犹有行人带雨归。gū dēng tiāo dào hán gèng jǐn,yóu yǒu xíng rén dài yǔ guī。

喜郭希范自上庠归

胡仲参

马蹄明日是君家,千里归来傍节华。mǎ tí míng rì shì jūn jiā,qiān lǐ guī lái bàng jié huá。
几夜深闺寒寂寂,有人和泪卜灯花。jǐ yè shēn guī hán jì jì,yǒu rén hé lèi bo dēng huā。

清明

胡仲参

杯酒浓浇垄上春,东风吹起纸灰尘。bēi jiǔ nóng jiāo lǒng shàng chūn,dōng fēng chuī qǐ zhǐ huī chén。
可堪肠断中原路,草掩荒丘不见人。kě kān cháng duàn zhōng yuán lù,cǎo yǎn huāng qiū bù jiàn rén。

采桑女

胡仲参

叶满筐箱花满簪,低头微笑出桑阴。yè mǎn kuāng xiāng huā mǎn zān,dī tóu wēi xiào chū sāng yīn。
后来若有秋胡子,说与黄金必动心。hòu lái ruò yǒu qiū hú zi,shuō yǔ huáng jīn bì dòng xīn。

过界首

胡仲参

几重岭隔几重湾,路入蒙蒙烟雨间。jǐ zhòng lǐng gé jǐ zhòng wān,lù rù méng méng yān yǔ jiān。
独立溪桥重回首,前头已是剑州山。dú lì xī qiáo zhòng huí shǒu,qián tóu yǐ shì jiàn zhōu shān。

丑妇吟

胡仲参

君不见汉殿丹青未漫灭,马上琵琶向谁说。jūn bù jiàn hàn diàn dān qīng wèi màn miè,mǎ shàng pí pá xiàng shuí shuō。
又不见华清舞破霓裳衣,凌波竟堕嵬山血。yòu bù jiàn huá qīng wǔ pò ní shang yī,líng bō jìng duò wéi shān xuè。
从来艳色多累身,妾貌虽丑心自悦。cóng lái yàn sè duō lèi shēn,qiè mào suī chǒu xīn zì yuè。
幽闺到老无人知,白发如丝镜如铁。yōu guī dào lǎo wú rén zhī,bái fā rú sī jìng rú tiě。

月夜听琴效渔父辞

胡仲参

风入古松成节奏,泉奔幽磴响琮琤,琴中弹意不弹声。fēng rù gǔ sōng chéng jié zòu,quán bēn yōu dèng xiǎng cóng chēng,qín zhōng dàn yì bù dàn shēng。
猛拂朱弦灯焰落,细敲玉版梦魂清,啼乌枝上月三更。měng fú zhū xián dēng yàn luò,xì qiāo yù bǎn mèng hún qīng,tí wū zhī shàng yuè sān gèng。

寄懒

胡仲参

天寒日短道路长,白云飞处知吾乡。tiān hán rì duǎn dào lù zhǎng,bái yún fēi chù zhī wú xiāng。
大江之东渭之北,念我故人何可忘。dà jiāng zhī dōng wèi zhī běi,niàn wǒ gù rén hé kě wàng。
别来杨柳春依依,只今开到梅花香。bié lái yáng liǔ chūn yī yī,zhǐ jīn kāi dào méi huā xiāng。
扁舟漫浪归未得,京尘海里安行藏。biǎn zhōu màn làng guī wèi dé,jīng chén hǎi lǐ ān xíng cáng。
身名未立仰天笑,床头夜夜鸣干将。shēn míng wèi lì yǎng tiān xiào,chuáng tóu yè yè míng gàn jiāng。
羡师物外无宠辱,庭前柏树常苍苍。xiàn shī wù wài wú chǒng rǔ,tíng qián bǎi shù cháng cāng cāng。
吁嗟无羽飞不到,二千里外空相望。xū jiē wú yǔ fēi bù dào,èr qiān lǐ wài kōng xiāng wàng。
五云前坠满室光,报师之意无以将。wǔ yún qián zhuì mǎn shì guāng,bào shī zhī yì wú yǐ jiāng。
篇诗浓墨才淋浪,一声雁过天南翔。piān shī nóng mò cái lín làng,yī shēng yàn guò tiān nán xiáng。

重阳

胡仲参

漫浪江湖已十霜,一秋强半又重阳。màn làng jiāng hú yǐ shí shuāng,yī qiū qiáng bàn yòu zhòng yáng。
可怜白日浑闲度,偶对黄花觉自伤。kě lián bái rì hún xián dù,ǒu duì huáng huā jué zì shāng。
客舍题诗书感遇,市楼沽酒慰凄凉。kè shě tí shī shū gǎn yù,shì lóu gū jiǔ wèi qī liáng。
登高不为酬心赏,直欲凭栏望故乡。dēng gāo bù wèi chóu xīn shǎng,zhí yù píng lán wàng gù xiāng。
55123