古诗词

胡惠斋

念奴娇·几上凝尘戏画梅一枝

胡惠斋

小斋幽僻,久无人到此,满地狼藉。xiǎo zhāi yōu pì,jiǔ wú rén dào cǐ,mǎn dì láng jí。
几案尘生多少憾,把玉指亲传踪迹。jǐ àn chén shēng duō shǎo hàn,bǎ yù zhǐ qīn chuán zōng jì。
画出南枝,正开侧面,花蕊俱端的。huà chū nán zhī,zhèng kāi cè miàn,huā ruǐ jù duān de。
可怜风韵,故人难寄消息。kě lián fēng yùn,gù rén nán jì xiāo xī。
非共雪月交光,这般造化,岂费东君力。fēi gòng xuě yuè jiāo guāng,zhè bān zào huà,qǐ fèi dōng jūn lì。
只欠清香来扑鼻,亦有天然标格。zhǐ qiàn qīng xiāng lái pū bí,yì yǒu tiān rán biāo gé。
不上寒窗,不随流水,应不钿宫额。bù shàng hán chuāng,bù suí liú shuǐ,yīng bù diàn gōng é。
不愁三弄,只愁罗袖轻拂。bù chóu sān nòng,zhǐ chóu luó xiù qīng fú。

满江红·灯花

胡惠斋

暝霭黄昏,灯檠上、荧荧初炙。míng ǎi huáng hūn,dēng qíng shàng yíng yíng chū zhì。
银焰袅、孤光分夜,寸心凝碧。yín yàn niǎo gū guāng fēn yè,cùn xīn níng bì。
留照娇颜欢笑偶,上元庆赏嬉游夕。liú zhào jiāo yán huān xiào ǒu,shàng yuán qìng shǎng xī yóu xī。
笑聚萤、积雪与偷光,寒儒忆。xiào jù yíng jī xuě yǔ tōu guāng,hán rú yì。
蝶眷恋,成何得。dié juàn liàn,chéng hé dé。
花传喜,知何日。huā chuán xǐ,zhī hé rì。
听邻家昨夜,扣阍谁觅。tīng lín jiā zuó yè,kòu hūn shuí mì。
焰短始知新月上,摇红孤馆因风急。yàn duǎn shǐ zhī xīn yuè shàng,yáo hóng gū guǎn yīn fēng jí。
恨那人、别后不成眠,时时剔。hèn nà rén bié hòu bù chéng mián,shí shí tī。