古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡志道
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
隐真堂
宋
:
胡志道
休说神仙事眇茫,出游尘世且和光。
xiū shuō shén xiān shì miǎo máng,chū yóu chén shì qiě hé guāng。
谁知今日真栖地,便是他年羽化乡。
shuí zhī jīn rì zhēn qī dì,biàn shì tā nián yǔ huà xiāng。
朝罢玉坛云满袖,梦回金阙月侵廊。
cháo bà yù tán yún mǎn xiù,mèng huí jīn quē yuè qīn láng。
兹游似觉青冥上,隐隐微闻咏洞章。
zī yóu shì jué qīng míng shàng,yǐn yǐn wēi wén yǒng dòng zhāng。
AI赏析
望雪阁
宋
:
胡志道
黄帝乘云至帝乡,空留辙迹锁穹苍。
huáng dì chéng yún zhì dì xiāng,kōng liú zhé jì suǒ qióng cāng。
茫茫丹鼎知何在,曳曳霓旌不可望。
máng máng dān dǐng zhī hé zài,yè yè ní jīng bù kě wàng。
乞得溪山增气象,真成草木被恩光。
qǐ dé xī shān zēng qì xiàng,zhēn chéng cǎo mù bèi ēn guāng。
我来睇目凭栏久,是可无情忆楚襄。
wǒ lái dì mù píng lán jiǔ,shì kě wú qíng yì chǔ xiāng。
AI赏析
可理室
宋
:
胡志道
百年日月马上过,赢得闲中可理生。
bǎi nián rì yuè mǎ shàng guò,yíng dé xián zhōng kě lǐ shēng。
绛阙清都非渺漠,寸田尺宅得经营。
jiàng quē qīng dōu fēi miǎo mò,cùn tián chǐ zhái dé jīng yíng。
默存长使三宫在,急守须防五岳倾。
mò cún zhǎng shǐ sān gōng zài,jí shǒu xū fáng wǔ yuè qīng。
他日功成定仙去,愿随风驭到蓬瀛。
tā rì gōng chéng dìng xiān qù,yuàn suí fēng yù dào péng yíng。
AI赏析
夜宿仙都山闻松声作
宋
:
胡志道
仙都古洞天,云阙高嵲嵲。
xiān dōu gǔ dòng tiān,yún quē gāo niè niè。
新宫欣然成,碧瓦灿鳞列。
xīn gōng xīn rán chéng,bì wǎ càn lín liè。
我时宿■房,六月失烦热。
wǒ shí sù fáng,liù yuè shī fán rè。
松声起中夜,梦枕忽惊辍。
sōng shēng qǐ zhōng yè,mèng zhěn hū jīng chuò。
天籁鸣虚徐,玉箫递泠彻。
tiān lài míng xū xú,yù xiāo dì líng chè。
凤歌谐律吕,鹤舞想应节。
fèng gē xié lǜ lǚ,hè wǔ xiǎng yīng jié。
安知非群仙,宴罢摇佩玦。
ān zhī fēi qún xiān,yàn bà yáo pèi jué。
从来筝笛耳,一洗万想灭。
cóng lái zhēng dí ěr,yī xǐ wàn xiǎng miè。
AI赏析
黄帝祠宇
宋
:
胡志道
李侯神仙才,宇宙在其手。
lǐ hóu shén xiān cái,yǔ zhòu zài qí shǒu。
古篆夸雄奇,铁柱贯金钮。
gǔ zhuàn kuā xióng qí,tiě zhù guàn jīn niǔ。
标榜黄帝祠,字画气浑厚。
biāo bǎng huáng dì cí,zì huà qì hún hòu。
想当落笔时,云梦吞八九。
xiǎng dāng luò bǐ shí,yún mèng tūn bā jiǔ。
每传风雨夜,蜿蜿龙蛇走。
měi chuán fēng yǔ yè,wān wān lóng shé zǒu。
光怪发岩窦,草木润不朽。
guāng guài fā yán dòu,cǎo mù rùn bù xiǔ。
鬼物烦撝诃,一旦忽失守。
guǐ wù fán huī hē,yī dàn hū shī shǒu。
随烟遽飞腾,无复世间有。
suí yān jù fēi téng,wú fù shì jiān yǒu。
因访山中人,石刻尚仍旧。
yīn fǎng shān zhōng rén,shí kè shàng réng jiù。
谁能一新之,易若运诸肘。
shuí néng yī xīn zhī,yì ruò yùn zhū zhǒu。
AI赏析
竞秀轩
宋
:
胡志道
几年困尘鞿,厥状浸成俗。
jǐ nián kùn chén jī,jué zhuàng jìn chéng sú。
比来梦魂清,胜赏得林麓。
bǐ lái mèng hún qīng,shèng shǎng dé lín lù。
群峰绾烟鬟,炯炯皆在目。
qún fēng wǎn yān huán,jiǒng jiǒng jiē zài mù。
寒碧冷相射,秀气还可掬。
hán bì lěng xiāng shè,xiù qì hái kě jū。
哦诗三伏中,清风起幽谷。
ó shī sān fú zhōng,qīng fēng qǐ yōu gǔ。
只恐吹我衣,化为云锦服。
zhǐ kǒng chuī wǒ yī,huà wèi yún jǐn fú。
汗流籍湜辈,上下相追逐。
hàn liú jí shí bèi,shàng xià xiāng zhuī zhú。
AI赏析
撷芳轩
宋
:
胡志道
仙家日月迟,春物长芳菲。
xiān jiā rì yuè chí,chūn wù zhǎng fāng fēi。
欲撷琼瑶英,咀嚼云腴肥。
yù xié qióng yáo yīng,jǔ jué yún yú féi。
只恐花雾深,香气湿我衣。
zhǐ kǒng huā wù shēn,xiāng qì shī wǒ yī。
坐哦心未惬,归梦绕岩扉。
zuò ó xīn wèi qiè,guī mèng rào yán fēi。
AI赏析
练玉轩
宋
:
胡志道
晓诵黄庭经,暮歌紫芝曲。
xiǎo sòng huáng tíng jīng,mù gē zǐ zhī qū。
若欲童子颜,轩中勤练玉。
ruò yù tóng zi yán,xuān zhōng qín liàn yù。
羽衣络霞青,云鬓颓鬒绿。
yǔ yī luò xiá qīng,yún bìn tuí zhěn lǜ。
功用信如许,庶可追妙躅。
gōng yòng xìn rú xǔ,shù kě zhuī miào zhú。
AI赏析
焕照室
宋
:
胡志道
门外无俗驾,眼中有馀清。
mén wài wú sú jià,yǎn zhōng yǒu yú qīng。
上登峣峣阙,八窗皆虚明。
shàng dēng yáo yáo quē,bā chuāng jiē xū míng。
三光焕尔照,万象无隐情。
sān guāng huàn ěr zhào,wàn xiàng wú yǐn qíng。
试观弄丹笔,云篆俱天成。
shì guān nòng dān bǐ,yún zhuàn jù tiān chéng。
AI赏析
仙水洞
宋
:
胡志道
升巍蹑层巅,云陛近百尺。
shēng wēi niè céng diān,yún bì jìn bǎi chǐ。
平生尘土足,到此还几历。
píng shēng chén tǔ zú,dào cǐ hái jǐ lì。
有岩中枵然,斧凿若天划。
yǒu yán zhōng xiāo rán,fǔ záo ruò tiān huà。
玉泉出石罅,雨点散寒碧。
yù quán chū shí xià,yǔ diǎn sàn hán bì。
我来供茗事,松鼎煮琼液。
wǒ lái gōng míng shì,sōng dǐng zhǔ qióng yè。
馀甘生齿颊,可以醒醉魄。
yú gān shēng chǐ jiá,kě yǐ xǐng zuì pò。
永怀鹤发翁,四顾但空壁。
yǒng huái hè fā wēng,sì gù dàn kōng bì。
似闻便仙去,山间谩留舄。
shì wén biàn xiān qù,shān jiān mán liú xì。
AI赏析
忘归洞
宋
:
胡志道
好山如故人,欣然见眉宇。
hǎo shān rú gù rén,xīn rán jiàn méi yǔ。
又如梳晓鬟,红绿相媚妩。
yòu rú shū xiǎo huán,hóng lǜ xiāng mèi wǔ。
况兹爱山者,握笔喜临赋。
kuàng zī ài shān zhě,wò bǐ xǐ lín fù。
有岩巉然开,欲陟纵蹇步。
yǒu yán chán rán kāi,yù zhì zòng jiǎn bù。
清游亦不恶,胜境得饱饫。
qīng yóu yì bù è,shèng jìng dé bǎo yù。
扫石坐晚凉,浓翠湿冠屦。
sǎo shí zuò wǎn liáng,nóng cuì shī guān jù。
好花续春迟,纷纷杂红雾。
hǎo huā xù chūn chí,fēn fēn zá hóng wù。
仙家在何许,恐入桃源误。
xiān jiā zài hé xǔ,kǒng rù táo yuán wù。
竟为弥日留,直待山月吐。
jìng wèi mí rì liú,zhí dài shān yuè tǔ。
谩寻流水归,不记来时路。
mán xún liú shuǐ guī,bù jì lái shí lù。
AI赏析
初旸谷
宋
:
胡志道
山岚郁苍苍,溪水流浩浩。
shān lán yù cāng cāng,xī shuǐ liú hào hào。
纷然世上人,换易如秋草。
fēn rán shì shàng rén,huàn yì rú qiū cǎo。
奇哉三洞天,连路极深窈。
qí zāi sān dòng tiān,lián lù jí shēn yǎo。
阳崖射朝曦,先见扶桑晓。
yáng yá shè cháo xī,xiān jiàn fú sāng xiǎo。
谁能餐九华,颜色端使好。
shuí néng cān jiǔ huá,yán sè duān shǐ hǎo。
仙翁蝉蜕去,遗迹不可考。
xiān wēng chán tuì qù,yí jì bù kě kǎo。
我来惬登临,幽事费寻讨。
wǒ lái qiè dēng lín,yōu shì fèi xún tǎo。
悲啸闻涧猿,啁哳听啼鸟。
bēi xiào wén jiàn yuán,zhāo zhā tīng tí niǎo。
平生愤懑臆,到此始一扫。
píng shēng fèn mèn yì,dào cǐ shǐ yī sǎo。
行将袖手版,汗漫游八表。
xíng jiāng xiù shǒu bǎn,hàn màn yóu bā biǎo。
AI赏析
龙泓洞
宋
:
胡志道
兹山何巍巍,欲上扪萝茑。
zī shān hé wēi wēi,yù shàng mén luó niǎo。
怪石虎踞蹲,老蘖虬夭矫。
guài shí hǔ jù dūn,lǎo niè qiú yāo jiǎo。
中有古洞天,劖然若天造。
zhōng yǒu gǔ dòng tiān,chán rán ruò tiān zào。
爰从开辟来,日月自昏晓。
yuán cóng kāi pì lái,rì yuè zì hūn xiǎo。
神龙此蛰蟠,雷玉吐淼淼。
shén lóng cǐ zhé pán,léi yù tǔ miǎo miǎo。
每逢岁旱乾,山老必见祷。
měi féng suì hàn qián,shān lǎo bì jiàn dǎo。
顾盼层云生,撖舞百川倒。
gù pàn céng yún shēng,hàn wǔ bǎi chuān dào。
何时谢鱼虾,昂雷腾浩渺。
hé shí xiè yú xiā,áng léi téng hào miǎo。
AI赏析