古诗词

韦骧

初入淮上

韦骧

汴水方穷到淮水,大船蹇蹇拒风行。biàn shuǐ fāng qióng dào huái shuǐ,dà chuán jiǎn jiǎn jù fēng xíng。
不知静里千帆过,唯喜空中一派清。bù zhī jìng lǐ qiān fān guò,wéi xǐ kōng zhōng yī pài qīng。
秋气已残山态老,夕阳未尽浪花明。qiū qì yǐ cán shān tài lǎo,xī yáng wèi jǐn làng huā míng。
牧儿随队闲无事,强作歌声和橹声。mù ér suí duì xián wú shì,qiáng zuò gē shēng hé lǔ shēng。

自守

韦骧

薄仕功名未计高,懒随时辈强譊譊。báo shì gōng míng wèi jì gāo,lǎn suí shí bèi qiáng náo náo。
推诚本在求诸内,害义何如寡所交。tuī chéng běn zài qiú zhū nèi,hài yì hé rú guǎ suǒ jiāo。
岂为初官寻要路,唯忧旧学长心茅。qǐ wèi chū guān xún yào lù,wéi yōu jiù xué zhǎng xīn máo。
清贫我乐人毋诮,不独扬雄解解嘲。qīng pín wǒ lè rén wú qiào,bù dú yáng xióng jiě jiě cháo。

骧每恶晏起强酒二癖因作诗自警

韦骧

晏起已嗟为惰甚,讵堪酒病复相婴。yàn qǐ yǐ jiē wèi duò shén,jù kān jiǔ bìng fù xiāng yīng。
未忧居养能移气,当念怀安实败名。wèi yōu jū yǎng néng yí qì,dāng niàn huái ān shí bài míng。
便腹亦尝嘲睡癖,腐肠非是醉时清。biàn fù yì cháng cháo shuì pǐ,fǔ cháng fēi shì zuì shí qīng。
辰乎径去谁能止,壮志毋宜恃晚成。chén hū jìng qù shuí néng zhǐ,zhuàng zhì wú yí shì wǎn chéng。

将赴富川

韦骧

去年乾没道途间,今岁官期日月悭。qù nián qián méi dào tú jiān,jīn suì guān qī rì yuè qiān。
学古虽然非为禄,食贫宁不厌居闲。xué gǔ suī rán fēi wèi lù,shí pín níng bù yàn jū xián。
利心汲汲人皆是,巧宦悠悠我不关。lì xīn jí jí rén jiē shì,qiǎo huàn yōu yōu wǒ bù guān。
三尺若能多所活,尘泥何必贱青纶。sān chǐ ruò néng duō suǒ huó,chén ní hé bì jiàn qīng lún。

过七里泷

韦骧

溪流一道突群峰,耆旧传为七里泷。xī liú yī dào tū qún fēng,qí jiù chuán wèi qī lǐ lóng。
唯喜幽佳忘世俗,不忧湍险赖篙工。wéi xǐ yōu jiā wàng shì sú,bù yōu tuān xiǎn lài gāo gōng。
鸟声喧滑春风里,人影稀疏翠色中。niǎo shēng xuān huá chūn fēng lǐ,rén yǐng xī shū cuì sè zhōng。
却惜扁舟不停泊,全输好趣属山翁。què xī biǎn zhōu bù tíng pō,quán shū hǎo qù shǔ shān wēng。

和红蕉

韦骧

欲赋红蕉拟象难,等夷未必下芝兰。yù fù hóng jiāo nǐ xiàng nán,děng yí wèi bì xià zhī lán。
霞飞翠岭分馀彩,凤宿青梧半露冠。xiá fēi cuì lǐng fēn yú cǎi,fèng sù qīng wú bàn lù guān。
举目尽知惊特秀,推诚谁解比含丹。jǔ mù jǐn zhī jīng tè xiù,tuī chéng shuí jiě bǐ hán dān。
莫教俗笔空传画,也作寻常润色看。mò jiào sú bǐ kōng chuán huà,yě zuò xún cháng rùn sè kàn。

和访古

韦骧

古人抱道重行志,未肯轻从碌碌居。gǔ rén bào dào zhòng xíng zhì,wèi kěn qīng cóng lù lù jū。
孟子历为侯国客,退之三上相君书。mèng zi lì wèi hóu guó kè,tuì zhī sān shàng xiāng jūn shū。
心忘险阨高苏武,言极兴衰仰仲舒。xīn wàng xiǎn è gāo sū wǔ,yán jí xīng shuāi yǎng zhòng shū。
试问渭滨如不遇,直钩何日得生鱼。shì wèn wèi bīn rú bù yù,zhí gōu hé rì dé shēng yú。

咏萤

韦骧

诗作东山事已赊,宵行今复动谁嗟。shī zuò dōng shān shì yǐ shē,xiāo xíng jīn fù dòng shuí jiē。
秋高党类纵横出,月黑光芒斗顿加。qiū gāo dǎng lèi zòng héng chū,yuè hēi guāng máng dòu dùn jiā。
风触群飞迸星火,水澄乱影漾金沙。fēng chù qún fēi bèng xīng huǒ,shuǐ chéng luàn yǐng yàng jīn shā。
区区曾有分辉客,晋室寒儒本姓车。qū qū céng yǒu fēn huī kè,jìn shì hán rú běn xìng chē。

咏水

韦骧

泽物施工讵可名,涓涓以及大川成。zé wù shī gōng jù kě míng,juān juān yǐ jí dà chuān chéng。
更逢卑处须流惠,有不平时即发声。gèng féng bēi chù xū liú huì,yǒu bù píng shí jí fā shēng。
倾侧只将盈上准,毫厘宁向外边明。qīng cè zhǐ jiāng yíng shàng zhǔn,háo lí níng xiàng wài biān míng。
宣尼所取尤深远,盖取原充昼夜行。xuān ní suǒ qǔ yóu shēn yuǎn,gài qǔ yuán chōng zhòu yè xíng。

咏竹

韦骧

此君坚直本天然,岂学妖花艳主轩。cǐ jūn jiān zhí běn tiān rán,qǐ xué yāo huā yàn zhǔ xuān。
筠带轻霜凝不落,干磋圆玉碧无痕。yún dài qīng shuāng níng bù luò,gàn cuō yuán yù bì wú hén。
非春长自繁枝叶,有地终须大本根。fēi chūn zhǎng zì fán zhī yè,yǒu dì zhōng xū dà běn gēn。
谁为裁音荐清庙,定胜嘉木就牺樽。shuí wèi cái yīn jiàn qīng miào,dìng shèng jiā mù jiù xī zūn。

谢董都官见寄

韦骧

区区贱质耻无闻,深荷明公曲爱存。qū qū jiàn zhì chǐ wú wén,shēn hé míng gōng qū ài cún。
谈席方忻接馀论,诗筒多谢遗佳言。tán xí fāng xīn jiē yú lùn,shī tǒng duō xiè yí jiā yán。
辞源浩若江河泻,文意过于布帛温。cí yuán hào ruò jiāng hé xiè,wén yì guò yú bù bó wēn。
听狱平反愿承教,异时安敢议高门。tīng yù píng fǎn yuàn chéng jiào,yì shí ān gǎn yì gāo mén。

再贶诗复以前韵答之

韦骧

愧将鄙句报多闻,操纸安能蔽所存。kuì jiāng bǐ jù bào duō wén,cāo zhǐ ān néng bì suǒ cún。
砚墨未干忧见罪,笺封还枉却酬言。yàn mò wèi gàn yōu jiàn zuì,jiān fēng hái wǎng què chóu yán。
长吟不觉手之舞,熟览方知即也温。zhǎng yín bù jué shǒu zhī wǔ,shú lǎn fāng zhī jí yě wēn。
长者如兴起予叹,摄齐时愿一登门。zhǎng zhě rú xīng qǐ yǔ tàn,shè qí shí yuàn yī dēng mén。

闻新雁

韦骧

夜堂危坐气凄清,秋月光中新雁鸣。yè táng wēi zuò qì qī qīng,qiū yuè guāng zhōng xīn yàn míng。
出塞不知多少路,穿云才听两三声。chū sāi bù zhī duō shǎo lù,chuān yún cái tīng liǎng sān shēng。
归时行列应如旧,来处风烟合认程。guī shí xíng liè yīng rú jiù,lái chù fēng yān hé rèn chéng。
今夕沙汀好栖息,弋人诡计未能成。jīn xī shā tīng hǎo qī xī,yì rén guǐ jì wèi néng chéng。

仙掌峰

韦骧

巨灵前事杳难评,融结皆由造化成。jù líng qián shì yǎo nán píng,róng jié jiē yóu zào huà chéng。
山历古今常似掌,地当西北是扶倾。shān lì gǔ jīn cháng shì zhǎng,dì dāng xī běi shì fú qīng。
擘开太华几千仞,指出飞鹏数万程。bāi kāi tài huá jǐ qiān rèn,zhǐ chū fēi péng shù wàn chéng。
岁旱定须先展效,力推云雨救苍生。suì hàn dìng xū xiān zhǎn xiào,lì tuī yún yǔ jiù cāng shēng。

秋怀

韦骧

西风潇洒作轻寒,黄叶楼中强解颜。xī fēng xiāo sǎ zuò qīng hán,huáng yè lóu zhōng qiáng jiě yán。
画角几声催晚照,乱云何处是家山。huà jiǎo jǐ shēng cuī wǎn zhào,luàn yún hé chù shì jiā shān。
宦途有立宁辞贱,局事无多岂厌闲。huàn tú yǒu lì níng cí jiàn,jú shì wú duō qǐ yàn xián。
浊酒一杯休万虑,长林烟暝暮鸦还。zhuó jiǔ yī bēi xiū wàn lǜ,zhǎng lín yān míng mù yā hái。

汴河

韦骧

通济名渠古到今,当时疏导用功深。tōng jì míng qú gǔ dào jīn,dāng shí shū dǎo yòng gōng shēn。
源高直接黄河泻,流去遥归碧海浔。yuán gāo zhí jiē huáng hé xiè,liú qù yáo guī bì hǎi xún。
护冢尚存芳草乱,隋舟安在绿杨阴。hù zhǒng shàng cún fāng cǎo luàn,suí zhōu ān zài lǜ yáng yīn。
年年漕运无穷已,谁谓东南力不任。nián nián cáo yùn wú qióng yǐ,shuí wèi dōng nán lì bù rèn。

黄河

韦骧

四载收功故道循,滔滔千古势无垠。sì zài shōu gōng gù dào xún,tāo tāo qiān gǔ shì wú yín。
流知江海涵容大,静觉乾坤覆焘均。liú zhī jiāng hǎi hán róng dà,jìng jué qián kūn fù dào jūn。
未必昆仑独倾注,祇安河汉共濆沦。wèi bì kūn lún dú qīng zhù,qí ān hé hàn gòng fén lún。
如何骑得鲸鱼背,直到天涯一问津。rú hé qí dé jīng yú bèi,zhí dào tiān yá yī wèn jīn。

东庵院

韦骧

闻说东庵在庐岳,浮屠百数独无双。wén shuō dōng ān zài lú yuè,fú tú bǎi shù dú wú shuāng。
堂阴翠色连危嶂,门外清光挹大江。táng yīn cuì sè lián wēi zhàng,mén wài qīng guāng yì dà jiāng。
怪石巑岏坐龙虎,老松突兀树旌幢。guài shí cuán wán zuò lóng hǔ,lǎo sōng tū wù shù jīng chuáng。
何时得对幽佳趣,摆脱尘襟酒满缸。hé shí dé duì yōu jiā qù,bǎi tuō chén jīn jiǔ mǎn gāng。

习曹何君屡有引年之语而未暇请今兹官满解去骧作诗言其荣以壮其志惟僚友不异幸同辞以助之

韦骧

容容贵富此胡为,可止能归即可师。róng róng guì fù cǐ hú wèi,kě zhǐ néng guī jí kě shī。
家住岭南谋退老,官休江左正其时。jiā zhù lǐng nán móu tuì lǎo,guān xiū jiāng zuǒ zhèng qí shí。
相从禄仕材诸子,得谢乡闾似者谁。xiāng cóng lù shì cái zhū zi,dé xiè xiāng lǘ shì zhě shuí。
赢取林泉长日月,为君潜计乐无涯。yíng qǔ lín quán zhǎng rì yuè,wèi jūn qián jì lè wú yá。

司马南楼纳凉

韦骧

溪外层楼入翠微,登临炎酷杳如遗。xī wài céng lóu rù cuì wēi,dēng lín yán kù yǎo rú yí。
千山相掩云争出,万浪欲光风倒吹。qiān shān xiāng yǎn yún zhēng chū,wàn làng yù guāng fēng dào chuī。
摆脱尘纷得危坐,牢笼清旷就新诗。bǎi tuō chén fēn dé wēi zuò,láo lóng qīng kuàng jiù xīn shī。
短衣野老遥相目,应怪官闲亦有时。duǎn yī yě lǎo yáo xiāng mù,yīng guài guān xián yì yǒu shí。