古诗词

韦骧

游寿山

韦骧

暂离簿领来邻邑,旋访灵踪到寿山。zàn lí bù lǐng lái lín yì,xuán fǎng líng zōng dào shòu shān。
乘闲一游真未易,岂论身寄此中闲。chéng xián yī yóu zhēn wèi yì,qǐ lùn shēn jì cǐ zhōng xián。

下山复题二首

韦骧

頫望群峰目已惊,山僧更解说山情。fǔ wàng qún fēng mù yǐ jīng,shān sēng gèng jiě shuō shān qíng。
夕阳归去心难足,未听飞泉雨后声。xī yáng guī qù xīn nán zú,wèi tīng fēi quán yǔ hòu shēng。

下山复题二首

韦骧

宛转松蹊入五峰,更临危阁半晴空。wǎn zhuǎn sōng qī rù wǔ fēng,gèng lín wēi gé bàn qíng kōng。
山花鸟语皆真趣,谁是韬光傲世翁。shān huā niǎo yǔ jiē zhēn qù,shuí shì tāo guāng ào shì wēng。

望方岩

韦骧

路过方岩未及游,肩舆回首兴难收。lù guò fāng yán wèi jí yóu,jiān yú huí shǒu xīng nán shōu。
野桃带日遥相笑,笑我山情不自由。yě táo dài rì yáo xiāng xiào,xiào wǒ shān qíng bù zì yóu。

鸡人峰

韦骧

石室前头一片春,天然形象附嶙峋。shí shì qián tóu yī piàn chūn,tiān rán xíng xiàng fù lín xún。
山家况味无晨夕,安用鸡人赋此身。shān jiā kuàng wèi wú chén xī,ān yòng jī rén fù cǐ shēn。

戏别颜令

韦骧

趣驭不遑辞地主,趁晴唯且荷天公。qù yù bù huáng cí dì zhǔ,chèn qíng wéi qiě hé tiān gōng。
县楼归去劳东望,早就新篇寄好风。xiàn lóu guī qù láo dōng wàng,zǎo jiù xīn piān jì hǎo fēng。

将及熟溪

韦骧

东风吹散黑云轻,渐望吾疆野色青。dōng fēng chuī sàn hēi yún qīng,jiàn wàng wú jiāng yě sè qīng。
料得熟溪滩响急,到时聊为驻轩听。liào dé shú xī tān xiǎng jí,dào shí liáo wèi zhù xuān tīng。

途中寄县斋诸士子

韦骧

花发蒙亭画景舒,浩歌应叹食无鱼。huā fā méng tíng huà jǐng shū,hào gē yīng tàn shí wú yú。
灵岩恨不同真赏,且把新诗慰子居。líng yán hèn bù tóng zhēn shǎng,qiě bǎ xīn shī wèi zi jū。

离石室

韦骧

九十阳春兴已酬,登山穿谷尽清幽。jiǔ shí yáng chūn xīng yǐ chóu,dēng shān chuān gǔ jǐn qīng yōu。
闲田不是无多让,故遣尘劳作胜游。xián tián bù shì wú duō ràng,gù qiǎn chén láo zuò shèng yóu。

和颜令见寄其二

韦骧

洗出郊原物象明,积阴祛尽喜天晴。xǐ chū jiāo yuán wù xiàng míng,jī yīn qū jǐn xǐ tiān qíng。
东邻长道诗新寄,增我溪山一倍清。dōng lín zhǎng dào shī xīn jì,zēng wǒ xī shān yī bèi qīng。

和朱伯英后圃见招

韦骧

爱君邀客以清诗,会我公庭缿讼稀。ài jūn yāo kè yǐ qīng shī,huì wǒ gōng tíng xiàng sòng xī。
卷白到时须自勉,乱红飞处是春归。juǎn bái dào shí xū zì miǎn,luàn hóng fēi chù shì chūn guī。

和朱伯英迓送还示

韦骧

怜君迍蹇从初仕,慰我萧条典一同。lián jūn zhūn jiǎn cóng chū shì,wèi wǒ xiāo tiáo diǎn yī tóng。
莫为尘劳便兴叹,所施无负即为功。mò wèi chén láo biàn xīng tàn,suǒ shī wú fù jí wèi gōng。

次韵和颜令见寄

韦骧

再来东白日无休,剸割唯忧或滞留。zài lái dōng bái rì wú xiū,tuán gē wéi yōu huò zhì liú。
满眼烟尘真可厌,幸而涵碧见清秋。mǎn yǎn yān chén zhēn kě yàn,xìng ér hán bì jiàn qīng qiū。

宿广严靖阁

韦骧

久为簿领废登临,一宿禅扃万虑沉。jiǔ wèi bù lǐng fèi dēng lín,yī sù chán jiōng wàn lǜ chén。
半夜松声惊梦枕,琴书幡起故园心。bàn yè sōng shēng jīng mèng zhěn,qín shū fān qǐ gù yuán xīn。

过法宁僧舍

韦骧

积阴卷尽见朝阳,更入云林古道场。jī yīn juǎn jǐn jiàn cháo yáng,gèng rù yún lín gǔ dào chǎng。
疏旷襟怀终久在,暂离簿领已清狂。shū kuàng jīn huái zhōng jiǔ zài,zàn lí bù lǐng yǐ qīng kuáng。

题虎峰真师壁

韦骧

虎踞山形路屈盘,烟云过尽到禅关。hǔ jù shān xíng lù qū pán,yān yún guò jǐn dào chán guān。
老僧得地真安稳,不向人间趁往还。lǎo sēng dé dì zhēn ān wěn,bù xiàng rén jiān chèn wǎng hái。

检覆鸡啼源还虎峰

韦骧

到此崎岖力已疲,肩舁西去更乘危。dào cǐ qí qū lì yǐ pí,jiān yú xī qù gèng chéng wēi。
始知不及闲人好,避险从安任所之。shǐ zhī bù jí xián rén hǎo,bì xiǎn cóng ān rèn suǒ zhī。

呈范子镇同年

韦骧

白日当时共得仙,清樽未倒且留连。bái rì dāng shí gòng dé xiān,qīng zūn wèi dào qiě liú lián。
间关益部君今去,后会轻论又几年。jiān guān yì bù jūn jīn qù,hòu huì qīng lùn yòu jǐ nián。

劝元功饮

韦骧

昔时同闬今同郡,气义相欢此最亲。xī shí tóng hàn jīn tóng jùn,qì yì xiāng huān cǐ zuì qīn。
莫向酒杯成偃蹇,醉来诗格合清新。mò xiàng jiǔ bēi chéng yǎn jiǎn,zuì lái shī gé hé qīng xīn。

涵碧池

韦骧

原泉有本养渊渟,更似端人见底清。yuán quán yǒu běn yǎng yuān tíng,gèng shì duān rén jiàn dǐ qīng。
竹色山光朝暮在,当知涵碧不虚名。zhú sè shān guāng cháo mù zài,dāng zhī hán bì bù xū míng。