古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡平仲
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
减字木兰花·其一咏梅
宋
:
胡平仲
天然标格。
tiān rán biāo gé。
不问青枝和绿叶。
bù wèn qīng zhī hé lǜ yè。
仿佛吴姬。
fǎng fú wú jī。
酒晕无端上玉肌。
jiǔ yūn wú duān shàng yù jī。
怕愁贪睡。
pà chóu tān shuì。
谁会伤春无限意。
shuí huì shāng chūn wú xiàn yì。
乞与徐熙。
qǐ yǔ xú xī。
画出横斜竹外枝。
huà chū héng xié zhú wài zhī。
AI赏析
减字木兰花·其二
宋
:
胡平仲
兰凋蕙歇。
lán diāo huì xiē。
野店酒初尝竹叶。
yě diàn jiǔ chū cháng zhú yè。
绝艳幽姿。
jué yàn yōu zī。
洗出铅华见雪肌。
xǐ chū qiān huá jiàn xuě jī。
云阶月地。
yún jiē yuè dì。
凭仗幽人须着意。
píng zhàng yōu rén xū zhe yì。
一夜花飞。
yī yè huā fēi。
一点微酸已着枝。
yī diǎn wēi suān yǐ zhe zhī。
AI赏析
游金精山
宋
:
胡平仲
人去坛空几历年,尘埃难没汉山川。
rén qù tán kōng jǐ lì nián,chén āi nán méi hàn shān chuān。
窦门深入壶中地,环壁遥开瓮外天。
dòu mén shēn rù hú zhōng dì,huán bì yáo kāi wèng wài tiān。
致雨土龙如解化,随时木鹤亦能仙。
zhì yǔ tǔ lóng rú jiě huà,suí shí mù hè yì néng xiān。
要知万劫长生处,古篆惟存石鼓篇。
yào zhī wàn jié zhǎng shēng chù,gǔ zhuàn wéi cún shí gǔ piān。
AI赏析