古诗词

胡寅

清明风雪小酌庄舍示黎才翁

胡寅

月压梨花坠,风扶柳絮新。yuè yā lí huā zhuì,fēng fú liǔ xù xīn。
故园寒食路,回首踏青人。gù yuán hán shí lù,huí shǒu tà qīng rén。
万窍方号籁,千山忽涌银。wàn qiào fāng hào lài,qiān shān hū yǒng yín。
拥衾听窈眇,举盏寄经纶。yōng qīn tīng yǎo miǎo,jǔ zhǎn jì jīng lún。
浩荡寰中意,逍遥物外身。hào dàng huán zhōng yì,xiāo yáo wù wài shēn。
赓歌咸当律,谑浪亦淘真。gēng gē xián dāng lǜ,xuè làng yì táo zhēn。
又理沙边棹,将浮雪后春。yòu lǐ shā biān zhào,jiāng fú xuě hòu chūn。
兰亭非达者,空叹迹成陈。lán tíng fēi dá zhě,kōng tàn jì chéng chén。

阻雪慈云有怀叔夏

胡寅

常恨山阳少,篮舆故出郊。cháng hèn shān yáng shǎo,lán yú gù chū jiāo。
玄冥方北骛,屏翳又南交。xuán míng fāng běi wù,píng yì yòu nán jiāo。
劲气将凝海,寒威便折胶。jìn qì jiāng níng hǎi,hán wēi biàn zhé jiāo。
白云揉尽碎,黑壤势全包。bái yún róu jǐn suì,hēi rǎng shì quán bāo。
著袂成花唾,沉波异雨泡。zhù mèi chéng huā tuò,chén bō yì yǔ pào。
万方齐秽洁,一润浃肥硗。wàn fāng qí huì jié,yī rùn jiā féi qiāo。
比色羞铅粉,量多诮斗筲。bǐ sè xiū qiān fěn,liàng duō qiào dòu shāo。
祷神休奠璧,谢佛寝鸣铙。dǎo shén xiū diàn bì,xiè fú qǐn míng náo。
独鹤惊群舞,晨难误晓嘐。dú hè jīng qún wǔ,chén nán wù xiǎo xiāo。
峰峦蒙似秃,沟陇划如抓。fēng luán méng shì tū,gōu lǒng huà rú zhuā。
巧谢盐相比,甘宜蜜共抄。qiǎo xiè yán xiāng bǐ,gān yí mì gòng chāo。
戾天鸢冻跕,啸壑虎饥虓。lì tiān yuān dòng diǎn,xiào hè hǔ jī xiāo。
薏苡连车载,珊瑚列树敲。yì yǐ lián chē zài,shān hú liè shù qiāo。
鲛绡从剪制,火布任焚炮。jiāo xiāo cóng jiǎn zhì,huǒ bù rèn fén pào。
野漫鳞鳞碛,林攒翯翯巢。yě màn lín lín qì,lín zǎn hè hè cháo。
颇思驰骏足,快意舍鸣髇。pǒ sī chí jùn zú,kuài yì shě míng xiāo。
及远翻银雁,搜潜动玉蛟。jí yuǎn fān yín yàn,sōu qián dòng yù jiāo。
出畋瞻翠被,入贺听红鞘。chū tián zhān cuì bèi,rù hè tīng hóng qiào。
瑶席瑚玗器,珠盘璪瑮肴。yáo xí hú yú qì,zhū pán zǎo lì yáo。
一时簪琲蕊,相与藉琼茅。yī shí zān bèi ruǐ,xiāng yǔ jí qióng máo。
莫计消并积,聊平凸与凹。mò jì xiāo bìng jī,liáo píng tū yǔ āo。
可怜诗系带,更有火烘骹。kě lián shī xì dài,gèng yǒu huǒ hōng qiāo。
断手超三界,坚冰工六爻。duàn shǒu chāo sān jiè,jiān bīng gōng liù yáo。
飞霙终见睍,素馔阙盈庖。fēi yīng zhōng jiàn xiàn,sù zhuàn quē yíng páo。
叠巘方名假,团毬未忍抛。dié yǎn fāng míng jiǎ,tuán qiú wèi rěn pāo。
要看朝日杲,思达泮泥淆。yào kàn cháo rì gǎo,sī dá pàn ní xiáo。
对饮宜空榼,离群奈系匏。duì yǐn yí kōng kē,lí qún nài xì páo。
似闻梅雪在,犹冀挽香梢。shì wén méi xuě zài,yóu jì wǎn xiāng shāo。

雪中寄黎才翁

胡寅

寒日已无晖,饕风更擅威。hán rì yǐ wú huī,tāo fēng gèng shàn wēi。
暝山雷虺虺,阴壑雨霏霏。míng shān léi huī huī,yīn hè yǔ fēi fēi。
酒绿思同酌,炉红忆共围。jiǔ lǜ sī tóng zhuó,lú hóng yì gòng wéi。
不辞泥径远,要看雪花飞。bù cí ní jìng yuǎn,yào kàn xuě huā fēi。
天与人情契,春从草树归。tiān yǔ rén qíng qì,chūn cóng cǎo shù guī。
幻成银世界,偷取日光辉。huàn chéng yín shì jiè,tōu qǔ rì guāng huī。
安得千金舞,来翻六出衣。ān dé qiān jīn wǔ,lái fān liù chū yī。
南枝香破玉,别有好芳菲。nán zhī xiāng pò yù,bié yǒu hǎo fāng fēi。

和赵用明梅

胡寅

净几寒窗日,翛然万虑忘。jìng jǐ hán chuāng rì,xiāo rán wàn lǜ wàng。
诗筒忽到手,花信已催妆。shī tǒng hū dào shǒu,huā xìn yǐ cuī zhuāng。
茅舍斜斜彴,冰溪短短墙。máo shě xié xié zhuó,bīng xī duǎn duǎn qiáng。
仙肤下姑射,娇额映昭阳。xiān fū xià gū shè,jiāo é yìng zhāo yáng。
崔竹翻新画,龙涎出古香。cuī zhú fān xīn huà,lóng xián chū gǔ xiāng。
有金攒蕊细,无绿认条长。yǒu jīn zǎn ruǐ xì,wú lǜ rèn tiáo zhǎng。
慰荐骚人寂,挑撩酒态狂。wèi jiàn sāo rén jì,tiāo liāo jiǔ tài kuáng。
雪游空泛剡,兰佩枉沉湘。xuě yóu kōng fàn shàn,lán pèi wǎng chén xiāng。
隔屋吹生麝,盈枝纵夜光。gé wū chuī shēng shè,yíng zhī zòng yè guāng。
讵能烦驿使,聊自占年芳。jù néng fán yì shǐ,liáo zì zhàn nián fāng。
渡尽鸿飞影,迎开柳带黄。dù jǐn hóng fēi yǐng,yíng kāi liǔ dài huáng。
繁华收拾后,结子又先尝。fán huá shōu shí hòu,jié zi yòu xiān cháng。

再次前韵

胡寅

经年与花别,花意不相忘。jīng nián yǔ huā bié,huā yì bù xiāng wàng。
绰约素情在,扫除时世妆。chuò yuē sù qíng zài,sǎo chú shí shì zhuāng。
楚人轻剪伐,北客护垣墙。chǔ rén qīng jiǎn fá,běi kè hù yuán qiáng。
半树竹亭亚,几株溪水阳。bàn shù zhú tíng yà,jǐ zhū xī shuǐ yáng。
可模非绝代,难学是生香。kě mó fēi jué dài,nán xué shì shēng xiāng。
当结珠宫伴,休吹玉笛长。dāng jié zhū gōng bàn,xiū chuī yù dí zhǎng。
赏心甘烂醉,被恼漫颠狂。shǎng xīn gān làn zuì,bèi nǎo màn diān kuáng。
正当映乔岳,未应浮碧湘。zhèng dāng yìng qiáo yuè,wèi yīng fú bì xiāng。
松筠共潇洒,雪月佐辉光。sōng yún gòng xiāo sǎ,xuě yuè zuǒ huī guāng。
自保孤根暖,宁随百草芳。zì bǎo gū gēn nuǎn,níng suí bǎi cǎo fāng。
远天方绚白,细雨便垂黄。yuǎn tiān fāng xuàn bái,xì yǔ biàn chuí huáng。
佳实收功地,君羹必可尝。jiā shí shōu gōng dì,jūn gēng bì kě cháng。

用明有携酒赏梅之约久而未至复和以督之

胡寅

美酒名花并,无情即易忘。měi jiǔ míng huā bìng,wú qíng jí yì wàng。
小槽应注瀑,大树欲残妆。xiǎo cáo yīng zhù pù,dà shù yù cán zhuāng。
虽则通达道,其如隔缭墙。suī zé tōng dá dào,qí rú gé liáo qiáng。
寄人惭大庾,求伴愧高阳。jì rén cán dà yǔ,qiú bàn kuì gāo yáng。
好傍枝间醉,时闻盏面香。hǎo bàng zhī jiān zuì,shí wén zhǎn miàn xiāng。
已勤赓唱久,未睹肆筵长。yǐ qín gēng chàng jiǔ,wèi dǔ sì yán zhǎng。
月下疏疏映,风馀片片狂。yuè xià shū shū yìng,fēng yú piàn piàn kuáng。
可怜花似雪,那得酒如湘。kě lián huā shì xuě,nà dé jiǔ rú xiāng。
梦作瑶林去,斟浮玉斝光。mèng zuò yáo lín qù,zhēn fú yù jiǎ guāng。
八仙当避席,百卉定羞芳。bā xiān dāng bì xí,bǎi huì dìng xiū fāng。
莫待松醪碧,休寻蜜萼黄。mò dài sōng láo bì,xiū xún mì è huáng。
风流贵公子,火急效原尝。fēng liú guì gōng zi,huǒ jí xiào yuán cháng。

和彦冲新凉

胡寅

河朔时堪拟,溟南意懒图。hé shuò shí kān nǐ,míng nán yì lǎn tú。
相羊逢胜地,潇洒似精庐。xiāng yáng féng shèng dì,xiāo sǎ shì jīng lú。
暝翠千山合,芳红一雨濡。míng cuì qiān shān hé,fāng hóng yī yǔ rú。
跳金鱼亦乐,烁石暑全无。tiào jīn yú yì lè,shuò shí shǔ quán wú。
昨梦暌神女,沉疴问鬼臾。zuó mèng kuí shén nǚ,chén kē wèn guǐ yú。
无轮生四角,有愤反三隅。wú lún shēng sì jiǎo,yǒu fèn fǎn sān yú。
方羡溪塘满,俄趋岸柳疏。fāng xiàn xī táng mǎn,é qū àn liǔ shū。
共欣甘入稻,仍喜脆归蔬。gòng xīn gān rù dào,réng xǐ cuì guī shū。
歌舞还萦座,盘肴不趁虚。gē wǔ hái yíng zuò,pán yáo bù chèn xū。
放言庸喋喋,引釂愿徐徐。fàng yán yōng dié dié,yǐn jiào yuàn xú xú。
有客敦农圃,多忧出赋租。yǒu kè dūn nóng pǔ,duō yōu chū fù zū。
但教鱼菽具,何必囷仓馀。dàn jiào yú shū jù,hé bì qūn cāng yú。
来卷千钟尽,归乘万窍呼。lái juǎn qiān zhōng jǐn,guī chéng wàn qiào hū。
御风非数数,爱酒亦如如。yù fēng fēi shù shù,ài jiǔ yì rú rú。

示临川曾革

胡寅

阙里三千盛,参乎一唯优。quē lǐ sān qiān shèng,cān hū yī wéi yōu。
古来宗德业,谁复继风猷。gǔ lái zōng dé yè,shuí fù jì fēng yóu。
晚派南丰衍,贤名内相尤。wǎn pài nán fēng yǎn,xián míng nèi xiāng yóu。
高文推大手,奥学擅前修。gāo wén tuī dà shǒu,ào xué shàn qián xiū。
有美清江彦,胡为瘴岭陬。yǒu měi qīng jiāng yàn,hú wèi zhàng lǐng zōu。
宗盟标姓望,海若富源流。zōng méng biāo xìng wàng,hǎi ruò fù yuán liú。
侯馆甘鱼食,宾筵听鹿呦。hóu guǎn gān yú shí,bīn yán tīng lù yōu。
会须题雁塔,聊尔敝貂裘。huì xū tí yàn tǎ,liáo ěr bì diāo qiú。
美玉宜深韫,明珠谢暗投。měi yù yí shēn yùn,míng zhū xiè àn tóu。
自嗟鸢跕堕,空羡鹤夷犹。zì jiē yuān diǎn duò,kōng xiàn hè yí yóu。
三釜古云乐,一箪今漫忧。sān fǔ gǔ yún lè,yī dān jīn màn yōu。
但令心了了,那畏力仇仇。dàn lìng xīn le le,nà wèi lì chóu chóu。
系马竹云净,飞觞梅雪稠。xì mǎ zhú yún jìng,fēi shāng méi xuě chóu。
愧君相属厚,弱水讵胜舟。kuì jūn xiāng shǔ hòu,ruò shuǐ jù shèng zhōu。

简单令

胡寅

十月絺无斁,中冬木尚荣。shí yuè chī wú yì,zhōng dōng mù shàng róng。
愿为寒玉佩,思灌阆风清。yuàn wèi hán yù pèi,sī guàn láng fēng qīng。
之子牛刀暇,寻馀兔径行。zhī zi niú dāo xiá,xún yú tù jìng xíng。
已携从事至,旋觉大庖盈。yǐ xié cóng shì zhì,xuán jué dà páo yíng。
荒郡书云节,虚檐写雨声。huāng jùn shū yún jié,xū yán xiě yǔ shēng。
寂寥无一事,浩荡有闲情。jì liáo wú yī shì,hào dàng yǒu xián qíng。
草树环居密,云山极望平。cǎo shù huán jū mì,yún shān jí wàng píng。
羁愁添绣线,乡味得金橙。jī chóu tiān xiù xiàn,xiāng wèi dé jīn chéng。
独酌临空迥,高歌彻晦明。dú zhuó lín kōng jiǒng,gāo gē chè huì míng。
醉惟凭曲几,穷不念方兄。zuì wéi píng qū jǐ,qióng bù niàn fāng xiōng。
诗怕吟来拙,书便读后精。shī pà yín lái zhuō,shū biàn dú hòu jīng。
纹楸忘胜负,绿绮混亏成。wén qiū wàng shèng fù,lǜ qǐ hùn kuī chéng。
忽见江梅蕊,如披瑞雪英。hū jiàn jiāng méi ruǐ,rú pī ruì xuě yīng。
旅中相慰荐,个里自分明。lǚ zhōng xiāng wèi jiàn,gè lǐ zì fēn míng。
更待涂茨了,仍看艺竹生。gèng dài tú cí le,réng kàn yì zhú shēng。
茅柴如可压,为我糁藜羹。máo chái rú kě yā,wèi wǒ sǎn lí gēng。

题清远峡山寺

胡寅

清远峡山寺,几年闻汝名。qīng yuǎn xiá shān sì,jǐ nián wén rǔ míng。
维舟得眺望,满目慰经行。wéi zhōu dé tiào wàng,mǎn mù wèi jīng xíng。
壁立巉天秀,溪闲写镜清。bì lì chán tiān xiù,xī xián xiě jìng qīng。
岭云方北上,涛雪漫南倾。lǐng yún fāng běi shàng,tāo xuě màn nán qīng。
罪垢三熏净,归风两腋轻。zuì gòu sān xūn jìng,guī fēng liǎng yè qīng。
皇慈天共大,睿知日同明。huáng cí tiān gòng dà,ruì zhī rì tóng míng。
重起阙廷恋,敢怀山水情。zhòng qǐ quē tíng liàn,gǎn huái shān shuǐ qíng。
生绡无画手,聊此寄真形。shēng xiāo wú huà shǒu,liáo cǐ jì zhēn xíng。

春雪

胡寅

北客南来十五春,今年春雪妙洪钧。běi kè nán lái shí wǔ chūn,jīn nián chūn xuě miào hóng jūn。
梅花著子无堪比,柳絮藏条未有因。méi huā zhù zi wú kān bǐ,liǔ xù cáng tiáo wèi yǒu yīn。
何限萌芽烦蹙缩,几多峰岭倦颦伸。hé xiàn méng yá fán cù suō,jǐ duō fēng lǐng juàn pín shēn。
红桃颒面还添粉,翠竹垂头讵辱身。hóng táo huì miàn hái tiān fěn,cuì zhú chuí tóu jù rǔ shēn。
争似松枝擎茜绚,恰如桂魄净埃尘。zhēng shì sōng zhī qíng qiàn xuàn,qià rú guì pò jìng āi chén。
无人敢琢非牢玉,有客曾歌是烂银。wú rén gǎn zuó fēi láo yù,yǒu kè céng gē shì làn yín。
一夜东风吹地匝,四檐甘雨落阶匀。yī yè dōng fēng chuī dì zā,sì yán gān yǔ luò jiē yún。
天公变化谁能测,坐看郊原景物新。tiān gōng biàn huà shuí néng cè,zuò kàn jiāo yuán jǐng wù xīn。

谢诸友见和

胡寅

飞霙三日太欺春,扑地鹅毛积万钧。fēi yīng sān rì tài qī chūn,pū dì é máo jī wàn jūn。
沙上几人迷去迹,风前何处问来因。shā shàng jǐ rén mí qù jì,fēng qián hé chù wèn lái yīn。
谅非天造夸工巧,当是神机有屈伸。liàng fēi tiān zào kuā gōng qiǎo,dāng shì shén jī yǒu qū shēn。
松竹未应寒改操,龙蛇有喜蛰存身。sōng zhú wèi yīng hán gǎi cāo,lóng shé yǒu xǐ zhé cún shēn。
绿窗朱户偏饶色,琼树瑶林不染尘。lǜ chuāng zhū hù piān ráo sè,qióng shù yáo lín bù rǎn chén。
笑粲争妍人似玉,狂歌先醉发如银。xiào càn zhēng yán rén shì yù,kuáng gē xiān zuì fā rú yín。
方看衣袂天花集,俄见庭除木屑匀。fāng kàn yī mèi tiān huā jí,é jiàn tíng chú mù xiè yún。
多谢众诗相映发,笔端六出更尖新。duō xiè zhòng shī xiāng yìng fā,bǐ duān liù chū gèng jiān xīn。

周尉以诗致霅鲙次韵为谢

胡寅

新兴何事忆吴兴,因话鲈鱼割素鳞。xīn xīng hé shì yì wú xīng,yīn huà lú yú gē sù lín。
不是南烹无口实,要看西子授厨人。bù shì nán pēng wú kǒu shí,yào kàn xī zi shòu chú rén。
堆盘雪缕开花面,泛艇秋风想钓纶。duī pán xuě lǚ kāi huā miàn,fàn tǐng qiū fēng xiǎng diào lún。
玉醴浮来为乡导,金橙研破助芳辛。yù lǐ fú lái wèi xiāng dǎo,jīn chéng yán pò zhù fāng xīn。
老饕难继苏公赋,一饱鲜腴敢更频。lǎo tāo nán jì sū gōng fù,yī bǎo xiān yú gǎn gèng pín。

再谢见寄

胡寅

非关粮尽不能兴,自叹车中蹭蹬鳞。fēi guān liáng jǐn bù néng xīng,zì tàn chē zhōng cèng dēng lín。
诗客颇能怜逐客,饔人知复受鲛人。shī kè pǒ néng lián zhú kè,yōng rén zhī fù shòu jiāo rén。
为怜飞箸千条玉,不忘牵潭百尺纶。wèi lián fēi zhù qiān tiáo yù,bù wàng qiān tán bǎi chǐ lún。
腹似鼓鼙无塌处,诗如姜蒜有馀辛。fù shì gǔ pí wú tā chù,shī rú jiāng suàn yǒu yú xīn。
阌乡少府新权尔,争比周郎美味频。wén xiāng shǎo fǔ xīn quán ěr,zhēng bǐ zhōu láng měi wèi pín。

寄张赵二相三首

胡寅

贤哲不同才,论心则皆仁。xián zhé bù tóng cái,lùn xīn zé jiē rén。
去就不同趋,惟义乃可亲。qù jiù bù tóng qū,wéi yì nǎi kě qīn。
仁非比周用,推己以逮人。rén fēi bǐ zhōu yòng,tuī jǐ yǐ dǎi rén。
义非楚越疏,顾不私其身。yì fēi chǔ yuè shū,gù bù sī qí shēn。
伊谁觉后世,凛凛周先民。yī shuí jué hòu shì,lǐn lǐn zhōu xiān mín。
姬公徂东山,流言起龂龂。jī gōng cú dōng shān,liú yán qǐ yín yín。
召公发金匮,王逆绣裳新。zhào gōng fā jīn kuì,wáng nì xiù shang xīn。
它日奭有疑,不悦公未逡。tā rì shì yǒu yí,bù yuè gōng wèi qūn。
子往暨汝济,公语尤谆谆。zi wǎng jì rǔ jì,gōng yǔ yóu zhūn zhūn。
忠诚共白日,势利一飞尘。zhōng chéng gòng bái rì,shì lì yī fēi chén。
姬家八百祀,盛业两公因。jī jiā bā bǎi sì,shèng yè liǎng gōng yīn。
其人不可见,此意常自真。qí rén bù kě jiàn,cǐ yì cháng zì zhēn。
吁嗟刎颈士,一失为参辰。xū jiē wěn jǐng shì,yī shī wèi cān chén。
我思尚友徒,表此三千臣。wǒ sī shàng yǒu tú,biǎo cǐ sān qiān chén。

寄张赵二相三首

胡寅

昨朝观抵戏,千步广场对。zuó cháo guān dǐ xì,qiān bù guǎng chǎng duì。
甲也乌获徒,顾步熊虎态。jiǎ yě wū huò tú,gù bù xióng hǔ tài。
乙也乘势来,踯躅进复退。yǐ yě chéng shì lái,zhí zhú jìn fù tuì。
或有败甲心,弦矢立其背。huò yǒu bài jiǎ xīn,xián shǐ lì qí bèi。
甲初奋左臂,一箭奋者废。jiǎ chū fèn zuǒ bì,yī jiàn fèn zhě fèi。
甲复举右股,再射举者坠。jiǎ fù jǔ yòu gǔ,zài shè jǔ zhě zhuì。
坐令乙取胜,或乃一笑快。zuò lìng yǐ qǔ shèng,huò nǎi yī xiào kuài。
因思中山赵,秦睨犹拾块。yīn sī zhōng shān zhào,qín nì yóu shí kuài。
何为廉将军,耻与相如会。hé wèi lián jiāng jūn,chǐ yǔ xiāng rú huì。
不念国之存,以吾两人在。bù niàn guó zhī cún,yǐ wú liǎng rén zài。
一朝私仇破,两虎共穴内。yī cháo sī chóu pò,liǎng hǔ gòng xué nèi。
他年蔺公薨,颇老仍见代。tā nián lìn gōng hōng,pǒ lǎo réng jiàn dài。
坑兵四十万,大福遂不再。kēng bīng sì shí wàn,dà fú suì bù zài。
依然卞庄子,拱手视成败。yī rán biàn zhuāng zi,gǒng shǒu shì chéng bài。

寄张赵二相三首

胡寅

河出昆仑墟,江出岷山底。hé chū kūn lún xū,jiāng chū mín shān dǐ。
涵涵受百渎,滚滚经万里。hán hán shòu bǎi dú,gǔn gǔn jīng wàn lǐ。
水惟准之平,而德鉴之比。shuǐ wéi zhǔn zhī píng,ér dé jiàn zhī bǐ。
离堆与砥柱,何事中流起。lí duī yǔ dǐ zhù,hé shì zhōng liú qǐ。
坐令平者倾,复使明者滓。zuò lìng píng zhě qīng,fù shǐ míng zhě zǐ。
臣门虽如市,臣心要如水。chén mén suī rú shì,chén xīn yào rú shuǐ。
勿为砥柱激,乃作天地纪。wù wèi dǐ zhù jī,nǎi zuò tiān dì jì。
在家而有怨,惟舜处父子。zài jiā ér yǒu yuàn,wéi shùn chù fù zi。
在邦而有怨,惟旦忧室毁。zài bāng ér yǒu yuàn,wéi dàn yōu shì huǐ。
夫岂忿欲哉,过是非天理。fū qǐ fèn yù zāi,guò shì fēi tiān lǐ。
萧曹贫贱交,隙自将相起。xiāo cáo pín jiàn jiāo,xì zì jiāng xiāng qǐ。
迄能除芥蒂,至死相推美。qì néng chú jiè dì,zhì sǐ xiāng tuī měi。
彼亦何所监,覆辙有馀耳。bǐ yì hé suǒ jiān,fù zhé yǒu yú ěr。
同时秦汉人,异趣百代史。tóng shí qín hàn rén,yì qù bǎi dài shǐ。

题浯溪

胡寅

戎马胡为践神京,翠华东巡朝太清。róng mǎ hú wèi jiàn shén jīng,cuì huá dōng xún cháo tài qīng。
扶桑大明涌少海,虎符百万屯云兴。fú sāng dà míng yǒng shǎo hǎi,hǔ fú bǎi wàn tún yún xīng。
皇威意无穷发北,老傅坐筹自巾帼。huáng wēi yì wú qióng fā běi,lǎo fù zuò chóu zì jīn guó。
谋臣猛将俄解体,吹入胡笳一萧瑟。móu chén měng jiāng é jiě tǐ,chuī rù hú jiā yī xiāo sè。
塞南莽莽多穹庐,塞雁年年不系书。sāi nán mǎng mǎng duō qióng lú,sāi yàn nián nián bù xì shū。
回首朔云清泪满,伤心玉坐碧苔虚。huí shǒu shuò yún qīng lèi mǎn,shāng xīn yù zuò bì tái xū。
中兴圣主宣光类,群材合沓风云会。zhōng xīng shèng zhǔ xuān guāng lèi,qún cái hé dá fēng yún huì。
会稽甲楯今几时,于铄王师尚时晦。huì jī jiǎ dùn jīn jǐ shí,yú shuò wáng shī shàng shí huì。
最喜邺侯开肃宗,不谓晨昏急近功。zuì xǐ yè hóu kāi sù zōng,bù wèi chén hūn jí jìn gōng。
竟使大唐宏业坠,丰碑有愧昭无穷。jìng shǐ dà táng hóng yè zhuì,fēng bēi yǒu kuì zhāo wú qióng。
徙倚碑前三太息,江水东流岂终极。xǐ yǐ bēi qián sān tài xī,jiāng shuǐ dōng liú qǐ zhōng jí。
颂声谐激不为难,君王早访平戎策。sòng shēng xié jī bù wèi nán,jūn wáng zǎo fǎng píng róng cè。

和范元作五绝其三

胡寅

种学根不深,履道乃邮传。zhǒng xué gēn bù shēn,lǚ dào nǎi yóu chuán。
欲收反约功,必也破万卷。yù shōu fǎn yuē gōng,bì yě pò wàn juǎn。

和韩司谏叔夏乐谷五吟布被

胡寅

昔年司马公,清德如伯夷。xī nián sī mǎ gōng,qīng dé rú bó yí。
箪瓢不改乐,又似吾先师。dān piáo bù gǎi lè,yòu shì wú xiān shī。
平生一布被,天地乃吾知。píng shēng yī bù bèi,tiān dì nǎi wú zhī。
岂比平津侯,挟诈坐受嗤。qǐ bǐ píng jīn hóu,xié zhà zuò shòu chī。
公今蹈前修,自适性所宜。gōng jīn dǎo qián xiū,zì shì xìng suǒ yí。
不受寒暑变,炎凉但相推。bù shòu hán shǔ biàn,yán liáng dàn xiāng tuī。
彼美锦绣温,蒙覆真虎皮。bǐ měi jǐn xiù wēn,méng fù zhēn hǔ pí。
愧非三绝手,何以嗣铭诗。kuì fēi sān jué shǒu,hé yǐ sì míng shī。