古诗词

胡宗师

和王公觌望日与诸公会于大慈同赏山茶梅花

胡宗师

锦水黄金密印开,东南时望滞盐梅。jǐn shuǐ huáng jīn mì yìn kāi,dōng nán shí wàng zhì yán méi。
得随剑外同为客,幸逐花前醉倒杯。dé suí jiàn wài tóng wèi kè,xìng zhú huā qián zuì dào bēi。
白玉蕊高枝瘦碧,胭脂萼嫩叶低徊。bái yù ruǐ gāo zhī shòu bì,yān zhī è nèn yè dī huái。
绮罗不识清诗骨,须趁春风摸石来。qǐ luó bù shí qīng shī gǔ,xū chèn chūn fēng mō shí lái。

题双流保国观古柏

胡宗师

孔明庙前古柏奇,此木气象犹过之。kǒng míng miào qián gǔ bǎi qí,cǐ mù qì xiàng yóu guò zhī。
干东仿佛烟焰起,铁龙空驾焚一枝。gàn dōng fǎng fú yān yàn qǐ,tiě lóng kōng jià fén yī zhī。
真人丹诚何所适,世传乘鹤冲天飞。zhēn rén dān chéng hé suǒ shì,shì chuán chéng hè chōng tiān fēi。
求诗道士心弥坚,试听一诵工曹诗。qiú shī dào shì xīn mí jiān,shì tīng yī sòng gōng cáo shī。